Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng

Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng - Chương 67





Sơ Đông áy náy ngồi bên giường của Mục Thu.


Mục Thu rất muốn ôm chăn hu hu khóc lớn, nhưng tình tiết này thật sự rất cẩu huyết, phỏng chừng cô tuyệt đối không làm được. Cho nên cô thực bi thảm nằm trên giường, nghiêng người, quyết định không nhìn Tiểu quỷ bên kia.


"Mục Thu...... Mục Thu à... xin lỗi mà......"


Lời xin lỗi căn bản là vô dụng _



"Mục Thu, chị đừng giận mà."


Sao tôi có thể không tức giận được chứ? Được rồi xác thực không phải là giận lắm.


"Mục Thu, tôi không phải muốn làm chị đau."


Lừa ai chứ! Không muốn làm tôi đau, vậy vết em cắn trên vai tôi tính là gì?! [trọng điểm thật là ở chỗ một ngụm cắn kia sao?]


"Mục Thu......" Tay chọc lên lưng Mục Thu.


Lần này mặc kệ nói gì đi nữa không thể dễ dang tha thứ nàng được! >_


Cô sẽ đi tù sao? Sẽ sao? Nhưng rõ ràng cô mới là người bị hại mà. orz


Tâm trạng bi ai của Mục Thu lúc này thật sự chỉ có thể ba chữ để bày tỏ.



Cái tay kia đã tiến vào trong chăn, bắt đầu vuốt ve nhịp nhàng.


"Thối Tiểu quỷ em còn muốn làm cái gì hả?!" Bạo phát bạo phát, rốt cuộc phải bạo phát sao?


"Xin lỗi mà >_