Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa

Chương 5




2h chiều, Trịnh Quang và Hà Oánh cùng quản lý có mặt tại phòng họp của Flora, điều làm cô bất ngờ là Phó GĐ Trương Hưng của công ty Truy Anh cũng đến.Sau màn chào hỏi khách sáo của hai bên họ cùng nhau bàn về hợp đồng, mọi điều kiện và quyền lợi hai bên đã được bàn từ trước nên hợp đồng nhanh chóng được kí kết. Lúc này, Phó GĐ của Truy Anh im lặng ngồi nghe nãy giờ mới lên tiếng:

“Cô Flora, TGĐ của chúng tôi rất thích phong cách thiết kế của cô, ngài ấy muốn mời cô làm nhà thiết kế độc quyền cho trang phục của ngài ấy, chúng tôi đã soạn sẵn hợp đồng, mong cô xem qua.” anh ta vừa nói vừa ra hiệu cho trợ lí bên cạnh đưa hợp đồng cho cô.

Cô nhận hợp đồng, sau khi xem xét kỹ lưỡng cô cảm thấy hợp đồng này rất có lợi cho cô và công ty, chỉ một điều làm cô thắc mắt, tiền bồi thường hợp đồng thật sự rất cao. Đọc xong hợp đồng, cô ngước mắt lên nhìn Trương Hưng.
“Tôi có thể gặp mặt TGĐ của các anh trước được không?” cô suy tư hỏi.

“TGĐ của chúng tôi đi công tác ở nước ngoài, chắc vài ngày nữa mới về , ngài ấy thật sự rất thích phong cách thiết kế của cô, trước khi tôi đến đây ngài ấy đã dặn tôi phải kí bằng được hợp đồng này cho dù cô có đưa ra yêu cầu gì.” anh ta dừng lại một lát rồi nói tiếp.

“Hơn nữa cô mới về nước, đây là một cơ hội tốt để cô phát triển, hợp đồng cũng rất có lợi cho cô đúng không.”

Cô suy nghĩ một lúc thì cũng đồng ý kí hợp đồng, cô không biết rằng mình đang bị một con sói lừa vào tròng, trước giờ công chúng chỉ biết TGĐ Truy Anh là Tô Trung nhưng thật ra anh ta chỉ là một trong các trợ lý đắc lực của anh, trên hợp đồng cũng không hề nhắc đến tên anh,chỉ để thiết kế trang phục độc quyền cho TGĐ công ty giải trí Truy Anh, còn lại đều được ủy quyền cho Trương Hưng.
Sau khi trao đổi thông tin liên lạc với cô, đoàn người Truy Anh ra về.

Văn phòng TGĐ công ty giải trí Truy Anh…

Cốc Cốc

“Vào đi” anh đã ở đây đợi cả buổi chiều, chưa bao giờ anh phải lo lắng nhiều đến vậy, anh đã bỏ cả đống công việc bên Tống Thị để chạy sang Truy Anh, anh muốn tận mắt thấy hợp đồng đã được kí kết, tận mắt nhìn thấy cô từng bước đi vào cái bẫy mà mình dăng ra.

“TGĐ tôi đã kí được hợp đồng với cô Flora, đây là hợp đồng.” vừa nói Trương Hưng vừa đặt tập tài liệu lên bàn anh.

“Làm tốt lắm, tôi sẽ kí giấy cho cậu nghỉ phép.” anh nói.

“Yeah…, tôi nói cậu nghe này, cậu truy thê mà hành tôi quá đó, bắt tôi phải quản lý cái công ty này 3 năm nay.” Trương Hưng ngồi xuống ghế than vãn, anh ta không phải chỉ là cấp dưới mà còn lad bạn thân của anh, thiếu gia của Trương thị, nhưng anh ta chả muốn thừa kế gia sản của gia đình, suốt ngày chạy theo anh, 3 năm trước bị anh bắt quản lý Truy Anh.
“Cậu không muốn nghỉ phép nữa.” anh nhìn anh ta cảnh cáo.

“Tôi sai, tôi sai rồi.” Trương Hưng mếu máo trả lời.

“Ra ngoài.” anh ra lệnh.

“Cái đồ có vợ quên bạn.” Trương Hưng vừa ra ngoài vừa nói nhỏ, nói to anh nghe thì sao, anh ta còn muốn nghỉ ngơi nha.

Trương Hằng vừa rời khỏi anh vội vàng lấy tập tài liệu ra đọc, đọc xong anh ôm hợp đồng cười như điên bay mất cái thần thái nam thần lạnh lùng.

Anh cứ đắm chìm trong niềm vui của mình mà không nghe cả tiếng gõ cửa của Lý Hoành, vì có cuộc họp quan trọng anh ta đành mở cửa đi vào. Không vào thì thôi, vào rồi anh ta mới thấy được cảnh như trời sập, TGĐ của anh ta cười, con cười điên dại vậy nữa. Anh ta đứng hình mất 2s rồi lấy lại bình tĩnh.

“TGĐ, anh có cuộc họp cổ đông quan trọng.” Lý Hoành nói.

Anh lúc này mới ngước mặt lên, thấy mình quá khích còn bị trợ lí thấy được anh chỉ muốn tìm cái hố nào để chui xuống. Anh hắng giọng để che đi sự xấu hổ.
“Hmmm, được rồi, đi thôi.” lấy lại sự lạnh lùng anh điềm nhiên bước ra khỏi phòng. Lý Hoành nhìn theo chỉ biết lắc đầu ngao ngán, từ lúc nào mà TGĐ của anh lại trở nên lụy vợ đến vậy chứ, nghĩ rồi anh ta cũng nhanh chóng đuổi theo anh.

Bên phía cô, sau khi tiễn người bên Truy Anh về, cô quay lại phòng làm việc của mình, trong đầu vẫn suy nghĩ vẫn vơ về bản hợp đồng vừa kí lúc chiều, nó thật sự rất có lợi cho sự phát triển của cả cô và công ty lúc này, TGĐ của một công ty giải trí lớn như vậy, tiệc xã giao sẽ không thiếu, để anh ta mặc trang phục do cô thiết kế sẽ giúp Flora được nhiều người biết hơn. Lương anh ta trả cô cũng không ít, phúc lợi lại rất tốt, nhưng làm gì có chiếc bánh nào tự nhiên trên trời rơi xuống chứ. Ngồi suy nghĩ nát óc cô vẫn không tìm được lí do nào thích hợp ngoài lí do yêu thích phong cách của cô do họ đưa ra, không muốn suy nghĩ thêm nữa, cô quay lại tiếp tục với công việc đang dở dang của mình.