Nửa tháng trôi qua, những ngày trong tháng ở cữ Nó luôn tự giác làm những việc cá nhân chăm con giúp đỡ Ck. Nhưng vì ngại mẹ chồng kiêng kỵ nên không lên nhà trên, chỉ ở nhà dưới và quanh quẩn trong phòng.
Được một tháng thì Nó bắt đầu thay chồng tắm rửa cho hai đứa con, và nấu cơm nước. Chỉ cần không phải đụng đến nước lạnh là Nó bảo chồng để mình làm. Vì biết anh bận rộn nên Nó chẳng dám nằm lâu, cứ làm được gì sẽ tranh thủ làm.
- Từ mai quần áo của hai cha con anh giặt còn tã lót của con bé với đồ của em để riêng ra e tự giặt nha. Những bộ đồ của anh với anh Hai nó đều phải dùng bàn chải giặt mạnh, em mới ra tháng tay chân còn yếu anh giặt đi. Còn đổ kia chỉ cần vò sơ là sạch em dùng nước nóng giặt là được. Nó bảo với anh, gần ngày mùa rồi công việc sắp tới bận rộn hơn gấp đôi nên Nó không muốn anh thêm bận rộn mệt mỏi.
- Ak… từ mai anh đi chợ mua thức ăn rồi để đó em ở nhà lo cơm nước cho, anh chỉ cần sáng ra phơi quần áo, đưa con đi trẻ là được. Nó còn nói thêm khi anh đang nấu cơm tối.
- Ừ…! Anh đáp lại lời Nó.
Thế là mới tháng rưỡi sau khi sinh đứa thứ hai Nó đã bắt đầu làm việc nhà trở lại. Vì sắp tới ngày mùa bận rộn Nó không muốn anh phải bôn ba hết việc nhà rồi lại đôn đáo chạy đi lo việc rẫy nương. Sức người có hạn ai có thể gánh vác hết được mọi thứ khi không có người giúp đỡ chứ. Và Nó hi vọng những việc Nó làm sẽ được anh nhìn nhận, thấu hiểu và cảm kích. Chỉ cần sự thấu hiểu từ chồng thì mọi hi sinh của Nó sẽ chẳng là gì cả…!
Mùa thu hoạch cà phê đến, vì đi sớm về muộn nhiều ngày khiến con trai Nó hay ốm đau vặt nên anh bảo với vợ:
- Đằng nào cũng ở nhà chăm con một đứa hay hai đứa cũng là chăm vậy thì thôi…! Cho thằng anh nó ở nhà để mẹ chăm lo cho cả hai đứa, vừa đỡ tốn kém lại đỡ đau ốm linh tinh…! Thế là một mình Nó cặp nách hai đứa con nhỏ chính thức bù đầu tóc rối chăm hai đứa con, nhiều khi còn chả có thời gian để chải đầu rửa mặt.
Cà phê thu hoạch về được đổ ngoài sân, Nó phải thay chồng tranh thủ lúc con ngủ ra ngoài đảo xới…! Vừa sinh xong hai tháng một mình Nó xới những luống cà phê được đổ vun cao đến mắt cá chân, mà không phải là một hai luống… cả sân mấy chục luống mới đúng…! Nhiều lúc con khóc nhưng đang giở công việc trong tay nên đành bảo với anh Hai nó chạy vào nhà đưa võng cho em nín giúp mẹ. Có hôm đang nấu cơm con bé khóc bảo anh Nó lên dỗ em giúp đến khi chạy lên thì nghe thấy tiếng anh Hai đang ngọng nghịu hát:
- Ầu ơ dí ầu… ầu án óng inh …( ầu ơ dí dầu cầu dán đóng đinh) vừa hát vừa đưa võng cho em nín nhìn thấy thương gì đâu. Bé con nằm trên võng nghe anh Hai hát cười tít mắt, khi thấy mẹ lên thì đạp đạp chân tay tỏ ý vui mừng.
- Cha bây chứ…! Nghe anh Hai hát ru cho gái nên thích quá cười tít mắt đúng hông…? Nó cúi xuống ôm con gái lên đưa tay rờ vào mông con thì thấy ướt mem…! Thảo nào đang ngủ mà lại khóc om lên.
- Anh Hai, con chạy vào phòng lấy cho em cái tã lót mới nha…! Nó bảo với con trai.
- Dạ…! ** cậu chạy vào phòng mẹ lấy trong giỏ đồ cái tã và miếng lót đem ra, miệng còn bi bô hỏi mẹ: “ Em tè dầm rồi hả mẹ…?”
- Ừ… em tè ướt rồi…! Nó trả lời con trai, mỉm cười với thằng bé.
- Mẹ… mẹ bế con…! Thằng bé nắm ống quần mẹ mè nheo. Nó nhìn con trai, thấy thương thằng bé… mới 18 tháng mẹ đã sinh em không có thời gian cho nó gì cả…! Thời gian ở cữ nó rất hiểu chuyện không đòi mẹ, chỉ quấn ba và ông bà nhưng giờ ở nhà với mẹ không tránh khỏi tị nạnh với em. Thế là Nó thay tã cho con gái xong đưa tay ra bảo với con trai:
- Con lên đây nằm với mẹ và em…! Mẹ thương cả hai đứa…! Nghe vậy thằng bé leo lên võng nằm bên cạnh mẹ, Nó bên cho con gái bú bên ôm con trai dỗ dành…! Cố gắng yêu thương cả hai để không đứa nào cảm thấy tị nạnh nhau.