Hai đứa đưa con về nhà, buổi tối sau khi cơm nước xong thì Nó tò mò, hỏi anh về chuyện lúc chiều. Anh không dấu diếm gì kể tóm tắt lại cho vợ nghe toàn bộ.
Lúc đầu em đã bảo anh rồi, hỏi ý kiến ông bà Nội trước khi làm. Anh cứ không nghe, thích làm theo ý mình thôi. Giờ bà lại nghĩ em xúi giục con bà làm ngược ý bà, chỉ tổ bà thêm ghét em chứ được gì..!! Nó trách móc anh không suy nghĩ chu toàn gì cả.
Ôi dào..!! Con mình, mình đặt tên ông bà chỉ cần biết là được.. còn có không thích thì kệ ông bà chứ hồi giờ anh cũng có bao giờ nghe lời ông bà nói đâu..!! Em kệ đi, vài bữa là xuôi thôi..!! Anh gạt đi những suy nghĩ của vợ và nói Nó như thế.
Nó chỉ biết thở dài với tính cách của chồng. Rồi cũng đến lúc cho con ăn, Nó tìm hiểu rất kỹ càng trên google và hỏi qua ý kiến của các chuyên gia dinh dưỡng thường tư vấn trên các trang web. Bữa đầu tiên của con Nó cho thằng bé ăn bơ, thấy bảo bơ tốt cho hệ tiêu hóa, tăng sức đề kháng, kích thích bé ăn ngon miệng hơn. Và cứ thế, thời gian đầu Nó cho con ăn trái cây và rau củ, đến khi thấy thằng bé thích nghi rồi mới cho bé ăn mặn.
Những loại thịt cá tôm tươi được Nó mua về làm sạch và phi hành cho thơm rồi xay chung với rau củ quả kết hợp nhưng tuyệt đối không cho gia vị vào. Nó tìm hiểu thì biết được trong một năm đầu tiên bé sẽ không hấp thu được muối, nếu cho bé ăn mặn như người bình thường sẽ ảnh hưởng đến thận của bé, thế nên Nó rất chú ý khi nấu ăn cho con... còn chọn những loại dầu ăn như: dầu cá kiddy, ôliu, và làm dầu gấc cho con đổi bữa. Chú ý cân bằng 4 loại dinh dưỡng cần thiết trong bữa ăn của con( đạm, chất sơ, chất béo và tinh bột).
Chuyện chăm con Nó rất chăm chú, không dám sơ sót chút nào cả. Còn chuyện chung sống dung hòa giữa vợ chồng và gia đình chồng thì Nó lựa chọn nghe theo lời mẹ chồng. Bởi Nó nghĩ mình còn trẻ tuổi, khờ khạo nhiều điều chưa biết nên nhờ mẹ chồng hướng dẫn chỉ bảo sẽ không sai, thêm nữa Nó ngưỡng mộ sự giỏi giang, tháo vát, làm chủ cả gia đình nói gì ai cũng phải nghe theo của mẹ chồng. Nó cũng muốn mình được một phần của bà, chồng nghe theo mình, con cái không bao giờ dám cãi lại ý bà. Thế nhưng những điều đó lại khiến cho chồng Nó không vui.
Suốt ngày Nó luôn bảo: mẹ dặn thế này, mẹ bảo thế kia... Anh đi chơi với bạn bè, giao lưu này kia thì bà bảo rằng chỉ biết tụ tập đàn đúm chơi bời. Nó nghe mẹ chồng nói vậy cũng hùa theo không cho anh đi chơi với bạn bè. Cứ thấy anh đi nhậu với bạn là Nó sẽ gọi điện bảo anh về, anh không về thì gọi cho mẹ chồng đi biết để hôm sau bà mắng anh, thậm chí Nó gọi anh không nghe máy thì gọi điện cho cả bạn bè của anh tìm anh về. Những điều đó tích lũy dần lên và cuối cùng hai vợ chồng Nó cũng cãi nhau.
Mẹ bảo những người đó suốt ngày chỉ ham chơi cờ bạc rượu chè anh không được giao du với đám người đó. Mẹ nói anh phải biết chí thú làm ăn không nên tụ tập đàn đúm chơi bời, sẽ hỏng người. Sao em nói anh không hiểu hả..?? Nó cau có với chồng khi anh vừa về đến nhà.
Mẹ... mẹ.. mẹ..!! Em suốt ngày mẹ bảo, mẹ nói..em có thể có chính kiến một chút được không hả..?? Không phải cứ cái gì trong mắt nhìn của mẹ anh cũng đúng, mình nhìn nhận mọi chuyện phải theo nhiều khía cạnh, mới biết được đâu là đúng là sai..!! Em cứ nghe mẹ nói rồi bắt anh phải như thế này thế kia, không cho anh giao du với bạn bè... vậy những lúc anh đi làm mệt bở hơi, những lúc có việc cần nhờ đỡ thì không bạn bè phụ giúp chứ ai vô đây..?? Bà con, anh em ở đây không có ai..?? Không có bạn bè thì ai giúp đỡ mình lúc khó khăn..?? Anh bực mình quát mắng vợ.
Anh tưởng em sung sướng lắm hả..?? Mỗi lần anh đi chơi với bạn bè tới khuya mới về, mẹ anh suốt ngày chỉ biết mắng em là đàn bà không ra gì..!! Có mỗi việc quản lý chồng cũng làm không được, chỉ biết sinh con, chăm con, nuôi con thì nghĩ là mình giỏi giang lắm rồi sao..?? Anh nghĩ em sung sướng khi đêm đến con quấy, anh bảo em tự lo đi anh phải ngủ để lấy sức mai còn đi làm. Em không ý kiến gì.. vì em nghĩ mình ở nhà chăm con, không lo, không phụ giúp được chồng việc gì thì có việc chăm con em sẽ cố gắng làm tốt.
Anh nghĩ em thoải mái lắm khi mỗi lần mẹ anh mắng em chỉ biết ở nhà ăn bám chồng, để chồng nuôi, làm cái gì cũng để ý sắc mặt mẹ anh. Quét nhà thì chỉ được quét xuôi xuống, úp chén thì không được gây ra tiếng động, quét sân thì bà chê bai quét sót...!! Anh nghĩ em thoải mái lắm sao. Nó nói một tràng dài, nước mắt tuôn rơi vì ấm ức, tủi thân.
Nó cũng đâu dễ dàng gì khi sống trong nhà anh mà luôn phải để ý thái độ của mẹ chồng. Anh đã không hiểu cho vợ, còn chán ghét nạt nộ Nó. Anh quay đi khi thấy những giọt nước mắt của Nó, câu nói ngày xưa của anh: " đừng khóc, anh đau lòng..!" giờ đây đã không còn nữa mà chỉ còn sự chán ghét, mệt mỏi.