Vài lần lên tiếng xin nước với cô hộ lý nhưng không có ai đáp lại thì Nó cũng từ bỏ suy nghĩ trông mong sự thương xót từ những người đó, đây là bệnh viện tư nhân tất cả mọi thứ đều làm việc bằng đồng tiền nên cầu xin sự giúp đỡ là điều hão huyền ở đây. Thế mà lúc đầu khi nơi đây nhanh chóng xử lý trường hợp của mình Nó còn đang tấm tắc khen ngợi, hài lòng về thái độ phục vụ ở đây. Giờ thì hiểu rồi..!!
Chờ đợi từ 8h sáng đến 2h chiều, sau khi trải qua vô số lần thiếp đi và tỉnh lại giờ đây trước mắt Nó hoàn toàn mơ hồ, không rõ điều gì đang xảy ra xung quanh mình nữa. Chợt Nó ngước mắt nhìn lên khi nghe thấy giọng nói quen thuộc của mẹ Nó:
- Sao rồi con..?? Thằng Phan ở ngoài thấy lâu quá nên nóng ruột, mà bên bệnh viện họ không cho chồng hay mẹ chồng vào trong chỉ cho mẹ đẻ vào. May là mẹ vừa lên đến nơi, nó liền cho hộ lý tiền để đưa mẹ vào với con đó..!!
- Mẹ... mẹ con khát nước quá, cho con miếng nước..!! Vừa thấy mẹ, Nó như vớ được cọng rơm cứu mạng giữa sa mạc nắng hạn.
- Chờ mẹ chút..!! Bà nói với con gái một tiếng rồi quay ra ngoài lát sau cầm theo hai hủ yến tiến vào.
- Ráng uống chút yến cho có sức để lát nữa rặn con ra nghen con..!! Bà đỡ đầu Nó đưa hủ yến kề bên miệng con gái.
Nó nghe lời mẹ mình cố gắng hớp từng ngụm yến vào miệng, cơn khát và mệt dường như tiêu tan đi một nửa.
- Ưm..!! Nó lắc đầu, đẩy tay mẹ đang đưa đến hủ yến tiếp theo cho Nó ý nói vậy là đủ rồi.
Các bác sĩ đi lại kiểm tra, chốc sau bảo với Nó:
- Tử cung đã mở đủ rồi, nhưng ngôi thai ở cao quá, chưa chịu tụt xuống. Nên giờ tôi sẽ đẩy em bé xuống, sau đó khi nào bảo rặn thì hít một hơi thật sâu rồi rặn nhé..!! Nhớ không được há miệng thở dốc, sẽ mất hơi, nghiến răng lại giữ hơi thở ổn định. Làm theo những gì tôi nói chị hiểu chưa..??
- Dạ... bác sĩ..!! Nó gật đầu cố chịu đựng cơn đau co thắt đang kéo đến.
- Một, hai, ba... một người giữ sản phụ, người nữa giúp tôi nào..!! Giọng bác sĩ cất lên.
- Được rồi, thai đã xuống đúng vị trí. Bắt đầu ca sinh nở thôi..!!
Nó cảm thấy thốn nhưng rất nhanh chóng đã qua đi, Nó lấy lại hơi thở, giữ bình tĩnh chờ đợi chỉ định tiếp theo của bác sĩ.
- Nào...1, 2, 3 lấy hơi rặn nào...!!
- Thở ra, lại nhé...1, 2, 3... rặn...!! Giỏi quá, em bé sắp ra tới rồi..!! Lại lần nữa, 1, 2, 3.... rặn đi nào, nghiến răng lại, giữ hơi thở đừng há miệng thở dốc như thế, mất hơi lắm.
Bác sĩ nhắc nhở khi thấy Nó trợn mắt há mồm thở dốc. Mẹ Nó ở bên cạnh cầm tay Nó và động viên:
- Ráng lên con, lần nữa là được rồi..!!
- Nào một lần nữa nhé..!! Lấy hơi 1, 2, 3... rặn..!!
.- Ư... ưm..!! Nó nghiến chặt răng gồng mình lên rặn một hơi dài.
- Được rồi, em bé đã ra..!! Sản phụ làm tốt lắm, giờ lấy hơi rặn một hơi nhẹ nữa là được nhé..!! 1, 2, 3... rặn nào..!!
- Ư.. ư..!! Nó lấy hơi rặn nhẹ một cái
- Được rồi, ngưng đi..!! Mẹ có thể nghỉ ngơi rồi, không rặn nữa, không cần rặn nữa nhé..!! Bác sĩ nhắc nhở để cho Nó kiểm soát lại cơn co thắt tử cung.
- Ngoe...oe, oe ..!! Tiếng em bé khóc lên làm Nó đang mơ màng theo bản năng đưa tay muốn ôm lấy con mình.
- Bé trai nặng 2,8kg, nhau quấn cổ 4 vòng..!! Hộ lý sau khi xử lý sơ qua cho em bé thì đặt lên bụng mẹ, để cho mẹ và bé da kề da với nhau..!! Cảm nhận được đứa bé đang ngọ nguậy trên bụng mình, Nó mỉm cười đưa tay ôm lấy đứa bé..!!
- Chào Khỉ con của mẹ nhé..!! Nó thì thầm, chợt thấy cái gì đó ấm nóng trên bụng nhìn xuống thì... " ôi thôi..!! thằng quỷ nhỏ đã đi phân su lên bụng mẹ Nó rồi..!!
Hộ lý thấy thế thì đưa đứa trẻ cho bà Ngoại bồng đi tắm rửa, mặc quần áo còn một hộ lý khác lau qua cho Nó và thay một cái áo khác.
- Giờ chịu đựng chút nhé..!! Chị sẽ khâu lại, bác sĩ trưởng khoa sản ban đầu phụ trách đỡ đẻ cho Nó nay đã được thay bằng một bác sĩ nữ.
Nó quay đầu nhìn con trai đang được bà Ngoại bế, khuôn mặt thằng bé giống y như ba nó vậy khiến Nó có cảm giác như chồng mình đang đứng đó nhìn mình mỉm cười vậy, Nó từ từ thiếp dần đi.
Con trai Nó được đưa ra với ba và bà Ngoại. Chồng Nó chạy đi mua sữa công thức pha cho con bú trước vì vợ phải hai tiếng nữa mới được đưa ra khỏi phòng sinh. Anh thở phào vì mẹ con Nó đều đã bình an, lúc ngồi ở ngoài chờ lúc nào cũng thấy tên vợ mình đang hiện lên trước phòng sinh: " Nguyễn Thị Hà Thu đang sinh" mà từ sáng đến chiều vẫn thấy như thế nên anh thật sự đã rất lo sợ. Nhờ ơn trời Phật phù hộ cho vợ con anh bình an.