Làm Bảo Mẫu Cho Bé Ngốc Ai Ngờ Lại Được Cưới Vào Cửa

Chương 15: Ngoại truyện: 69/Bụng lớn play




Edit: onecolour

Chung Sở Nam nằm trên giường, đôi môi đỏ mọng của anh hơi hé, phát ra tiếng thở dốc khó nhịn. Hạ Tầm đang ghé lên người anh, cực kỳ cẩn thận tránh đi phần bụng, ngậm lấy một bên đầu v* mà mút, bầu ngực bên kia thì bị cậu không ngừng xoa nắn, hình như ngực của Chung Sở Nam lại lớn hơn một chút.

Bình thường sữa của Chung Sở Nam đã nhiều nhưng do mang thai nên càng nhiều hơn nữa, đầu v* của anh hay bị tắc lại mà không chảy sữa ra được. Lúc nãy Hạ Tầm nói sẽ thông sữa cho anh, Chung Sở Nam chỉ thấy buồn cười nhưng vẫn ma xui quỷ khiến mà nghe lời cậu, thành thành thật thật nằm trên giường. Đầu tiên, anh được Hạ Tầm nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực đang căng trướng, sau đó lưỡi của cậu liếm láp đầu v*. Đột nhiên đầu v* của anh nóng lên, Chung Sở Nam mở mắt ra, chỉ thấy Hạ Tầm đang nắm hai bầu ngực của mình, giống như một đứa trẻ mà bú mút.

"Ưm... em, em làm gì vậy... ha... a a..." Chung Sở Nam đỏ mặt định đẩy cậu ra nhưng tên đáng ghét này vẫn cắn lấy đầu v* anh không chịu bỏ, anh bị đau mà kêu lên một tiếng. Đột nhiên Hạ Tầm dùng sức mút mạnh, cậu "ực" một tiếng, Chung Sở Nam chỉ thấy linh hồn mình cũng bị hút ra theo, cả người anh run lên, nói: "A a... hút, hút ra hết rồi?"

Hạ Tầm chưa đã thèm mà nuốt hết sữa xuống bụng, cậu cọ cọ ngực của Chung Sở Nam: "Sữa của cục cưng vẫn ngọt như vậy."

"...Đừng, đừng nói bậy..." Chung Sở Nam giơ tay che mặt, sau khi Hạ Tầm khôi phục chỉ số thông minh, cậu không còn nói mấy lời ngốc nghếch như hồi trước nữa mà thường nói một ít lời trêu chọc anh, lần nào cũng khiến anh ngượng chín người.

Chung Sở Nam đỏ mặt, có chút ngượng ngùng, Hạ Tầm dừng lại, hôn lên đôi môi đỏ mọng như thạch trái cây của anh rồi lại tận chức cúi xuống mà mút lấy đầu v*.

"A... a... ha..."

Chung Sở Nam khó chịu dùng chân cọ cọ ga giường, đầu v* của anh bị mút khiến cho hoa huy*t không nhịn được mà bắt đầu phun nước, chỉ khát vọng có thứ gì đó cắm vào. Nhưng Hạ Tầm cứ không chịu làm anh, cậu nói sẽ ảnh hưởng không tốt đến con.

Anh buông tay, thấy Hạ Tầm vẫn cực kỳ chuyên chú mà liếm láp đầu v* của mình, vì thế liền thừa dịp ánh trăng mông lung, đèn cũng không bật mà đưa tay xuống, định cho vào hoa huy*t.

Tay của anh còn chưa sờ đến thì đã bị Hạ Tầm bắt được, Chung Sở Nam muốn tránh đi thì tay đã bị đặt xuống nơi giữa hai chân cậu. Anh như bị nóng phỏng tay mà định rút tay về nhưng Hạ Tầm đã sớm phát hiện ý đồ của anh, khóe môi cậu cong lên, nói nhẹ bên tai anh: "Nam Nam... anh xem đi, em cũng muốn anh lắm..."

"Ưm... cũng không phải anh không cho em chịch... là tại em không chịu... ưm..." Chung Sở Nam rầm rì nói, nghĩ tới mà không khỏi tức giận.

"Cục cưng, anh vẫn còn đang mang thai, thân thể mới là quan trọng nhất, đừng ầm ĩ." Hạ Tầm biết suy nghĩ của anh, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu, đột nhiên cậu nảy ra một ý tưởng trêu chọc anh.

"Cục cưng của em ơi, em có thể khiến cho miệng nhỏ của anh được thoải mái nhưng tính khí của em trướng quá, mấy tháng rồi không được làm khiến em rất khó chịu, em có một cách khiến cho cả hai chúng ta đều sướng, anh có muốn thử không?"

Chung Sở Nam cảnh giác nhìn cậu: "Cách gì?"

Mười phút sau tư thế của hai người đã biến thành Hạ Tầm bên dưới, Chung Sở Nam ở bên trên, chỉ là họ không đối mặt với nhau.

Chung Sở Nam ghé vào trên người Hạ Tầm, trước mặt anh là cây gậy thô to màu tím, gân xanh nổi lên trông cực kỳ dọa người, vừa nhìn nó, anh đã thấy cổ họng thắt lại, hoa huy*t co rút. Mấy tháng không thấy, cơ thể anh rất nhớ nó.

"Cục cưng, mau liếm đi, đừng chỉ sướng một mình." Hạ Tầm đỉnh hông. Cậu tách cánh hoa của Chung Sở Nam ra, đầu lưỡi linh hoạt bắt chước động tác làm tình mà đâm vào rút ra, d*m thủy chảy ra đều bị cậu nuốt hết vào bụng, phát ra tiếng nước cực kỳ dâm đãng.

"A... ha... em... ưm...! Em làm vậy.... anh, anh làm thế nào..." Hai chân đang quỳ của Chung Sở Nam không ngừng run rẩy. Không thể không nói, ở phương diện tình dục thì tốc độ học tập của Hạ Tầm rất nhanh, tuy rằng trước kia cậu cũng liếm miệng nhỏ cho anh nhưng họ chưa từng làm tư thế này. Không biết là do mang thai hay do lâu rồi không làm mà cơ thể của Chung Sở Nam cực kỳ mẫn cảm, anh có cảm giác đầu lưỡi của Hạ Tầm đâm anh đến sướng không chịu nổi, càng nhịn càng muốn lớn tiếng rên rỉ.

Anh nắm lấy cây gậy thô to của Hạ Tầm, tuy ngày trước anh đã từng thổi kèn cho cậu nhưng mới chỉ làm có một lần thôi, ấn tượng vẫn cực kỳ rõ ràng, đơn giản là vì cây gậy này quá khủng bố. Chung Sở Nam sờ một chút rồi nuốt cả cây vào trong miệng. Cho đến khi quy đầu của cậu đâm vào cổ họng khiến anh không nhịn được mà nôn khan một tiếng, Hạ Tầm nghe được âm thanh ấy liền cực kỳ đau lòng, Chung Sở Nam vẫn đang mang thai, cơ thể là nhất. Cậu buông tha cho hoa huy*t đang không ngừng phun nước kia mà nắm lấy dương v*t bán cương của anh, nói: "Không sao đâu anh, em sẽ khiến anh thoải mái."

Chung Sở Nam không trả lời, anh tưởng rằng Hạ Tầm đang chê kỹ thuật của mình không tốt, cũng không biết dây thần kinh nào của anh bị rút gân mà nắm lấy hai cục thịt mềm trước ngực mình, bao vây lấy tính khí của cậu mà cọ cát.

"...Nam Nam, anh đang làm gì vậy?" Cảm giác có thứ gì đó mềm mại ôm lấy tính khí khiến Hạ Tầm ngây ra, cậu thấy Chung Sở Nam không nói gì nhưng thân dưới của mình vẫn đang không ngừng được khuấy động. Cậu nỗ lực nhìn xuống liền thấy Chung Sở Nam đang ôm bộ ngực mềm mại mà kích thích tính khí của mình.

"Thật thoải mái, ngày trước nói anh làm thế anh cứ không chịu." Hạ Tầm nhịn không được mà cảm thán, Chung Sở Nam đỏ mặt nhìn quy đầu đang hùng dũng đứng giữa hai bầu ngực của mình mà giận hờn liếm một cái, quả nhiên liền nghe thấy tiếng rên của Hạ Tầm, anh vui vẻ nói: "Em đừng có đắc ý."

Hạ Tầm cười cười, không nói nữa, cậu lập tức ra sức mà liếm láp hoa huy*t, một bàn tay còn đưa đến hậu huyệt. Cậu dễ dàng mở rộng hậu huyệt của anh, chen vào ba ngón tay mà luật động, thậm chí còn hơi cong ngón tay ấn lớp thịt mềm ở bên trong.

"A a... Tiểu Tầm!...Tiểu Tầm a a a... ha... em... a a.... ha.... sướng quá.... chậm thôi... ưm..."

Hai nơi cùng được kích thích khiến cho Chung Sở Nam suýt chút nữa thì không cầm được bầu ngực của mình, động tác cọ xát của anh cũng dần chậm lại, nhịn không được mà đung đưa vòng eo, ánh mắt cũng dần mờ đi. Dần dần anh dừng lại động tác ban đầu mà đùa nghịch đầu v* của mình, mở miệng rên rỉ. Mặc dù đang chảy sữa nhưng đầu v* vẫn sưng, nó bị anh nhéo đến phát đau nhưng vẫn khiến anh cực kỳ sướng.

"A a... Tiểu Tầm... Tiểu Tầm... a a a... ưm... ha... anh muốn bắn... anh muốn a a——!"

Cũng không biết bao lâu, Chung Sở Nam rên lên rồi bắn tinh, hoa huy*t cũng phun ra một đống nước rồi bị Hạ Tầm nuốt hết vào bụng. Vòng eo của anh mềm ra rồi ngã xuống, được Hạ Tầm nhanh tay lẹ mắt đỡ dậy.

Hạ Tầm nắm lấy bộ ngực bự của anh rồi cắm cây gậy của mình vào, bắt chước động tác làm tình mà đâm vào rút ra. Trong chốc lát, bầu ngực trắng nõn đã bị ma sát đến đỏ bừng, quy đầu của cậu thi thoảng còn đỉnh đến cằm của Chung Sở Nam, ma xui quỷ khiến mà anh cúi đầu hé miệng, khiến cho quy cầu cứ vậy mà tiến vào miệng của anh.

Ánh mắt của Hạ Tầm hơi trầm xuống, cậu bóp lấy đầu v* đang không không ngừng chảy sữa của anh, khiến anh đau đến mức ngậm chặt miệng, hung hăng hút chặt quy đầu, Hạ Tầm sướng đến mức suýt nữa thì bắn ra. Cậu giống như vừa tìm được lạc thú mới, cứ nhéo nhéo đầu v* của Chung Sở Nam để nó cọ sát với cây gậy, quy đầu cứ vậy mà đỉnh vào miệng nhỏ hút hồn của anh. Lặp lại mấy chục lần như thế, cọ đến mức Chung Sở Nam có cảm giác ngực của anh bị trầy da thì đột nhiên Hạ Tầm dùng sức nhéo đầu v*, đè gáy anh lại, bắn tất cả tinh dịch vào trong miệng của Chung Sở Nam. Anh cam tâm tình nguyện mà nuốt hết chúng vào bụng rồi ôm lấy Hạ Tầm.

"Chồng ơi... anh muốn... em chịch anh..." Chung Sở Nam cọ cọ chân cậu "Đến lúc an toàn rồi, bác sĩ nói có thể làm."

Thực ra không chỉ Chung Sở Nam mà Hạ Tầm cũng nghẹn đến khó chịu, cậu do dự trong chốc lát rồi để anh nằm ngửa, đỡ tính khí đang cứng của mình, cực kỳ kiên nhẫn mà đâm nó vào hoa huy*t ướt át mềm mại kia.

Chung Sở Nam sướng đến mức rên nhẹ một tiếng, bình thường làm tình thô bạo đã quen lần này dịu dàng như vậy khiến anh cảm nhận được rõ ràng cây gậy kia làm thế nào để lấp đầy hoa huy*t của mình, cây gậy nổi đầy gân xanh bị mị thịt gắt gao bao lấy kia có bao nhiêu dọa người. Cảm giác này quá mê người khiến anh thấy có chút không tự nhiên. Năm ngón tay của Hạ Tầm nắm chặt lấy bờ mông trắng nõn khiến cậu không nhịn được mà bóp bóp nó.

Không chỉ có Chung Sở Nam khó chịu mà khi Hạ Tầm tiến vào hoa huy*t ướt át nóng bỏng kia cũng vậy. Cậu chỉ muốn hung hăng mà đỉnh vào người đang nằm trong lòng ngực, muốn nhìn anh ôm bụng bị cậu đâm đến thét chói tai, bị cậu chịch đến sữa bắn lung tung, nhưng Hạ Tầm không thể làm vậy.

Tốc độ đỉnh hông của Hạ Tầm tuy nhanh nhưng lại không mạnh, khoái cảm kia khiến Chung Sở Nam không nhịn được mà nhắm mắt thở hổn hền, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng rên nhỏ nhẹ như mèo con. Trong buổi đêm yên ắng như thế này, tiếng nước hỗn loạn đầy dâm mỹ và tiếng "bạch bạch" kia chỉ khiến người ta mặt đỏ tim đập.

"A a... a.. sướng, sướng quá... a... ha... quá tuyệt... ưm..."

Không biết bị đâm bao lâu, Chung Sở Nam bắn thêm một lần nữa, hoa huy*t cũng co rút mà phun nước, anh mệt mỏi ghé vào trong ngực của Hạ Tầm mà thở hổn hền. Đột nhiên trời đất quay cuồng, anh bị áp xuống giường, Hạ Tầm lại đâm vào rút ra thêm mấy chục lần, cậu rút tính khí ra, tuốt thêm một lúc rồi bắn hết lên chiếc bụng to của Chung Sở Nam.

"A... a... ha... ưm... chồng ơi... chồng ơi... chồng ơi a a..."

Chung Sở Nam mê ly mà hé miệng, hoa huy*t bị đâm đến hồng lên, khắp đùi đều là vệt nước đầy dâm mỹ. Hạ Tầm vừa thấy cảnh ấy, tính khí vừa mới bắn lại bắt đầu cứng. Cậu cúi người, hôn môi Chung Sở Nam, cũng chỉ hôn bên ngoài, cậu không thâm nhập sâu hơn vào bên trong, tình ý miên man mà nỉ non tên của anh. Ban đầu Chung Sở Nam còn hơi khó hiểu nhưng giờ thì không còn nữa.

Mấy tháng lại trôi qua, Chung Sở Nam sinh con. Chờ Hạ Tầm vất vả tới từ trường học thì anh đang nằm trên giường bệnh, con đã được y tá đưa đi kiểm tra. Hạ Tầm nhìn anh, sắc mặt Chung Sở Nam tái nhợt nằm trên giường, ánh mắt vô thần, nếu không phải ngực anh vẫn còn phập phồng thì chẳng khác nào người chết.

Hạ Tầm biết anh sinh tự nhiên, đau lòng mà ngồi vào mép giường ôm lấy anh: "Sao anh ngốc vậy, sinh mổ sẽ đỡ đau hơn."

Chung Sở Nam gian nan nở một nụ cười: "Vì cứ nghĩ sinh con xong là sẽ thấy em."

"Xin lỗi anh, em tới quá muộn." Hạ Tầm áy náy nói. Chung Sở Nam lắc đầu, nói đầy thoải mái: "Em tới rất nhanh, trường của em cách bệnh viện khá xa, hơn nữa bây giờ cũng là giờ học của em."

Nói rồi, anh cười cười: "Anh biết dù có đang thi em cũng sẽ tới cho nên anh liền chọn sinh tự nhiên."

Hạ Tầm nhìn Chung Sở Nam, hôn lên trán anh mà nói: "Chờ đến khi anh khỏe hơn, em sẽ thắt ống dẫn tinh, sau này anh không cần phải sinh nữa, một đứa là đủ rồi, em không muốn anh lại đau như vậy."

Thực ra Chung Sở Nam rất thích có con nhưng sinh một lần làm anh có chút sợ, anh cũng không phản đối đề nghị của Hạ Tầm. Ôm nhau được một lát thì y tá bế con của hai người lại. Chung Sở Nam được Hạ Tầm đỡ dậy, anh dựa vào ngực của cậu mà ôm con.

Đây là con trai, may mà nó không phải người song tính.

"Trông nhăn nheo quá, chẳng khác nào con khỉ cả, gọi nó là Khỉ Con đi." Hạ Tầm duỗi tay định bế con nhưng lại nhớ ra trẻ con rất yếu ớt nên đành khó khăn mà nhịn xuống.

Chung Sở Nam cười mắng: "Sao lại đặt tên như vậy cho con, con rất giống em, chắc chắn sau này sẽ đẹp trai như em vậy."

Hạ Tầm hừ mũi: "Hừ, nhất định không đẹp trai bằng em."

"Rồi rồi rồi." Chung Sở Nam cười, hai người cũng không vội vã chuyện đặt tên cho con mà ôm nhau, trải qua thời gian thật bình yên.

Họ có nhau, yêu thương nhau, có kết tinh tình yêu của cả hai, sau này họ sẽ thật tốt, thật thật tốt.

Đôi lời muốn nói: Cuối cùng cũng xong rồi Ọ v Ọ