Thời điểm Triệu Kình Túc bước vào liền nhìn thấy Lâm Thu Úc, buổi sáng xúc động lập tức chia tay với cậu, xong việc lại hối hận. Rõ ràng ngay từ đầu đã biết Lâm Thu Úc có người trong lòng, cũng không phải thiếu niên 18 tuổi không hiểu chuyện, lúc theo đuổi cậu nói mình muốn từ từ mà đến, kết quả không nhịn được đến một tháng.
Y chịu không nổi mỗi lần Lâm Thu Úc đều dùng ánh mắt nhiệt liệt nhìn hai mắt của mình, sau đó nói với y: “Đàn anh, đôi mắt anh thật là đẹp.” Trên thực tế là không biết đang xuyên qua y để nhìn ai!
https://decudammyhay.com/
Hẹn bạn bè ra quán bar chơi, uống rượu giải sầu, Triệu Kình Túc vừa tới liền đổi ý. Gọi điện thoại cho bạn nói không đi, bản thân thuận đường ở phụ cận tiệm cơm Tây lấp đầy bụng.
Triệu Kình Túc vừa vào cửa muốn tìm vị trí yên tĩnh ngồi xuống, kết quả liền nhìn thấy Lâm Thu Úc ở đằng kia cười đến là ngọt ngào, đối diện còn có một người đàn ông không nhìn rõ mặt. Nhìn ra được Lâm Thu Úc có bao nhiêu vui vẻ, người đàn ông kia chẳng qua chỉ là giúp cậu cắt bò bít tết, cậu đã cười đến cong mi mắt. Một chút cũng không giống người buổi sáng vừa mới chia tay với bạn trai.
Ở đây mà nuốt nổi đồ ăn mới là lạ, người phục vụ bưng đồ ăn đặt lên bàn, trong lòng Triệu Kình Túc tràn ngập buồn bực. Bản thân mình ở trong lòng cậu ấy không có một chút địa vị nào hay sao, mà mới chia tay một chút đau lòng cũng không có.
Nhưng bình tĩnh mà xem xét, Triệu Kình Túc cũng biết. Bình thường Lâm Thu Úc ở trường học luôn là một bộ dáng thanh lãnh, sau khi mình ở bên cậu, cậu mới có chút hơi người. Dáng vẻ hiện tại của cậu, hiển nhiên người đàn ông đối diện chính là người cậu thích.
Thời điểm hai người đứng lên chuẩn bị về, Triệu Kình Túc chung quy vẫn không nhịn được gọi Lâm Thu Úc lại.
Lâm Thu Úc nhìn đàn anh đã trở thành bạn trai cũ của mình, phiền muộn trong lòng lại nổi lên. Cưỡng bách bản thân bày ra một tia mỉm cười: “Đàn anh.”
Sao Cố Quy Đồng đứng bên cạnh lại không rõ người đối diện là ai, cằm hơi nâng. Nhìn về phía đối phương, trong lòng trào phúng nói: Lớn lên cũng chỉ có như vậy, Tiểu Úc lại cho rằng cậu ta đẹp. Nhưng thật ra tinh thần và mặt ngoài so với trước đây hai điểm hảo cảm, một điểm thành thục.
Lâm Thu Úc tổng cảm thấy không khí nơi này không tốt, nhìn mâm cơm trên bàn Triệu Kình Túc còn chưa động tới, ha ha nói: “Đàn anh tới ăn cơm à, bọn em đi trước, hẹn gặp lại đàn anh!” Phất phất tay, lôi kéo người đàn ông đi ra ngoài cửa.
Nhìn bóng dáng hai người họ xa dần, Triệu Kình Túc đột nhiên có khẩu vị, kéo đồ ăn qua ăn.
Quả nhiên Lâm Thu Úc xuyên qua mình nhìn người khác, chỉ sợ cũng là người đàn ông này, Triệu Kình Túc để ý đôi mắt là điểm đẹp nhất trên người mình, rõ ràng đôi mắt mình rất giống người vừa nãy.
Nhưng mà, hiển nhiên Lâm Thu Úc không biết mình thích người đàn ông bên cạnh. Há!
Nhìn không khí giữa hai người trên bàn ăn, người sáng suốt vừa thấy đã biết có tình ý, hiển nhiên hai người kia không biết. Hiện tại Triệu Kình Túc vui sướng khi người gặp họa, ăn uống nhiệt tình, gọi một phần bò bít tết.
“Tiểu Úc, cậu ta chính là người đã chia tay với em?” Kêu trợ lý qua lái xe, Cố Quy Đồng áp cơn khó chịu trong lòng xuống, như tuỳ ý hỏi.
Hiện giờ Lâm Thu Úc còn đắm chìm trong oán giận, ngồi trên xe, nằm xuống ghế sau, đặt đầu lên đùi Cố Quy Đồng, sau đó nói: “Phải, anh Quy Đồng, em khiến người khác chán ghét lắm sao?”
“Sao có thể, Tiểu Úc đừng nghĩ vậy, có mệt không, ngủ một lát, chờ về nhà hẵng dậy.” Cố Quy Đồng sờ sờ đầu Lâm Thu Úc, cười nói.
Chờ Lâm Thu Úc nhắm mắt lại, nháy mắt sắc mặt Cố Quy Đồng trầm xuống.Trợ lý lái xe nhìn sắc mặt ông chủ nhà mình qua kính chiếu hậu, sợ tới mức run run, thầm nghĩ lại là tên nào không muốn sống chọc giận Diêm Vương.
Tới nhà, Lâm Thu Úc còn đang ngủ, Cố Quy Đồng tiểu tâm mà ôm người lên, trợ lý bên cạnh mở cửa xe. Cố Quy Đồng nói khẽ với cậu ta: “Cậu lái xe trở về, 9 giờ sáng ngày mai tới đón tôi.”
Người trong ngực giật giật, Cố Quy Đồng không nói chuyện nữa, trực tiếp vào cửa.
“Anh Quy Đồng.” Cố Quy Đồng cởi áo khoác cho cậu nghe được một tiếng lẩm bẩm, còn tưởng mình đánh thức người ta, cúi đầu tính dỗ Lâm Thu Úc ngủ, kết quả lại thấy đôi mắt cậu vẫn nhắm chặt, hiển nhiên là đang nói mớ.
Trong lòng mềm mại một mảnh, Cố Quy Đồng thuận thế hôn hôn cái trán Lâm Thu Úc. Đặt người vào ổ chăn, còn bản thân đi vào thư phòng.
Buổi sáng còn chưa giải quyết xong chuyện ở công ty, Cố Quy Đồng còn trẻ như vậy đã đứng vững gót chân trong công ty, đương nhiên không phải dựa thân phận con trai Cố lão tổng. Hắn là hàng thực lực, không có điểm bản lĩnh nào làm sao ép được đám cáo già trong trụ sở công ty.
Bất động sản Phong Hạ là thương hiệu lâu đời của công ty, Cố Quy Đồng muốn có miếng bánh trong tay bọn họ, nhưng chỉ lập một kế hoạch đẹp thôi thì chưa đủ. Sở dĩ có thể hô mưa gọi gió ở cái giới bất động sản ngư long hỗn tạp này, Phong Hạ tự nhiên có phương án quản lý của riêng nó, nhân mạch phức tạp.
https://decudammyhay.com/
Chưa kể đến Cố gia chỉ làm các mặt hàng xa xỉ, hiện tại đột nhiên nhúng tay vào giới bất động sản. Toàn bộ thượng tầng của thành phố J đều đang chê cười, nói tâm tư tiểu tử Cố gia cao hơn trời. Phong Hạ cũng không để vào mắt, dù sao các ngươi có nhiều tiền, muốn ném thế nào tùy ngươi.
Chỉ có quản lý nội bộ bên trong mới biết lần này công ty muốn chuyển mình. Tất cả đều cẩn trọng thu thập tin tức từ khắp nơi, mấy nhân vật lợi hại khác bị công ty không tiếng động đào lên, chỉ chờ ngày thể hiện.
Gửi email cho mấy người phụ trách, Cố Quy Đồng đi vào phòng ngủ, nhìn người đang ngủ ngon lành, mỏi mệt sớm đã biến mất. Cởi quần áo, nằm trên giường. Lâm Thu Úc như cảm giác được nguồn nhiệt, tự mình chui vào trong ngực hắn.
Hứa Bân cảm thấy người duy nhất trên đời này có thể làm Cố Quy Đồng dao động chỉ có một mình Lâm Thu Úc, anh biết chuyện này từ khi trở thành bạn học đại học với Cố Quy Đồng. Lúc đó anh là học đệ, Cố Quy Đồng vẫn là vị thần trong lòng anh.
Kết quả thời điểm Lâm Thu Úc học cao trung tới tìm, loảng xoảng một tiếng, nam thần rớt từ thần đàn xuống dưới. Nam thần cũng là có tình cảm, chỉ là chướng mắt mấy kẻ thường dân bọn họ. Từ đây anh đã biết người duy nhất trên đời này có thể làm Cố Quy Đồng thay đổi chủ ý chỉ có một.
“Cậu chờ một chút, mười giờ tôi sẽ đến công ty, gọi điện thoại dặn đám kia người chuẩn bị sẵn sàng đi.” Trợ lý ngồi trong xe chuẩn bị đi đón tổng tài nhà mình đến công ty nghe thấy thanh âm lãnh khốc trong điện thoại, Hứa Bân nghĩ tới một câu: Từ đây quân vương bất tảo triều!
Cố Quy Đồng bên kia không biết suy nghĩ của trợ lý, hắn nấu cháo, muốn gọi Tiểu Úc dậy lúc 8 giờ, kết quả cậu xoa xoa đôi mắt, ngồi dậy ghé vào ngực Cố Quy Đồng ngủ tiếp. Phỏng chừng không có tiết, Cố Quy Đồng không nỡ đánh thức cậu, ngồi ở mép giường ôm người tới 9 giờ.
“Tiểu Úc, Tiểu Úc nên dậy ăn cơm.” Ôn nhu đánh thức cậu, nếu không phải ngủ lâu không tốt, lại sợ Lâm Thu Úc đói bụng. Có khả năng Cố Quy Đồng sẽ ôm cậu để cậu ngủ nguyên một ngày.
Lâm Thu Úc phẫn nộ rời giường, ở nhà không có ai gọi cậu dậy, cũng chưa từng ngủ ở ký túc xá, dưới bầu trời cũng chỉ có một người gọi cậu. Nếu người này gọi cậu, cậu sẽ không tức giận khi rời giường, hoặc là nói không muốn.
Truyện được dịch bởi Đề Cử Đam Mỹ Hay, vui lòng không re-up.
“Anh Quy Đồng, Tiểu Úc buồn ngủ quá!” Thật ra Lâm Thu Úc đã sớm tỉnh ngủ, nhưng lại muốn làm nũng.
“Chúng ta đi rửa mặt, rửa mặt xong Tiểu Úc sẽ không buồn ngủ nữa đâu.” Cố Quy Đồng dỗ cậu.
Sáng sớm đã nghe được giọng nam trầm thấp, Lâm Thu Úc cũng hết giận. Từ khi anh Quy Đồng đi làm ở công ty, hai người ngày càng ít gặp nhau hơn. Mỗi sáng trước kia đều là Cố Quy Đồng đánh thức cậu, khó có được hôm nay giống với ngày trước.
Cố Quy Đồng mang người đi rửa mặt, lúc sau lại dành thời gian dỗ cậu ăn cháo, lúc này mới chuẩn bị đến công ty.
“Tiểu Úc phải về nhà sao? Anh đưa em về.” Cố Quy Dồng hoàn toàn quên bên ngoài còn có người đang chờ mình.
Lâm Thu Úc vội vàng đeo cà vạt cho Cố Quy Đồng, cũng không ngẩng đầu lên mà nói: “Anh Quy Đồng, anh tới công ty đi, chờ lát nữa em sẽ nhờ mẹ đến đón sau, ngày hôm qua mẹ nói em đi dạo phố cùng bà.”
“Vậy em tự chú ý mình, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh.” Cố Quy Đồng vẫn không yên tâm.
“Biết rồi, anh Quy Đồng mau đi đi, sắp muộn rồi!” Phất phất tay với Cố Quy Đồng, Lâm Thu Úc ngồi trên sô pha gọi điện thoại cho mẹ Lâm.
Vừa đi ra cửa, Cố Quy Đồng đã lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị, đi về phía chiếc xe trợ lý đã đỗ.
Hứa Bân nhìn thấy người cuối cùng cũng ra, vội vàng mở cửa xe, liếc mắt nhìn đồng hồ một cái, sếp à, hiện tại là 10 giờ 40. Nhưng anh không dám oán hận, cung cung kính kính mà lái xe đến công ty.
Kỳ thật anh vẫn tương đối hạnh phúc, ít nhất biết nguyên nhân chân chính khiến tổng tài nhà mình đến trễ. Giống đám người trong công ty đang nơm nớp lo sợ mà phát run, sợ tổng tài không tới là đánh lên đầu bọn họ.
“Phong Hạ bên kia có động tĩnh gì?” Giọng Cố Quy Đồng lạnh như kim loại truyền đến từ phía sau.
Trợ lý đang thất thần vội vàng trả lời: “Tổng thể thì không ai làm ầm ĩ, chỉ là một người trong bộ phận tiếp thị có vẻ đã để ý đến chúng ta, muốn bên kia cảnh giác công ty chúng ta.”
https://decudammyhay.com/
Cố Quy Đồng nhíu mày nghĩ nghĩ, hỏi: “Có phải tên Vương Vân Bình không?”
Hứa Bân nhất thời không phản ứng lại, nhớ lại tư liệu báo cáo, mới chắc chắn nói: “Vâng, tên Vương Vân Bình.”
Cố Quy Đồng giơ tay gõ gõ cửa sổ xe, sau đó thả xuống nói: “Lần này bắt lấy miếng đất kia, sau đó nghĩ cách đào người về đây.”
“Tổng tài, Vương Vân Bình dường như rất trung thành với Phong Hạ, trước kia có không ít người ra giá cao đào về, cũng không đào được.” Hứa Bân vẫn đang tra thông tin của Vương Vân Bình, cảm giác không chê vào đâu được, không quan tâm đến bất cứ điều gì, một lòng cống hiến cho bộ phận marketing của Phong Hạ.
“Cá nhân có sơ hở, tìm ra!” Cố Quy Đồng không dao động.
“Rõ!” Trợ lý lưu loát đáp.
Phong Hạ đáng thương ở đằng kia vẫn đang đắm chìm trong vinh quang của ông chủ, không hề biết rằng nguy hiểm sắp ập đến.
- o0o-
Anh công chăm thụ như chăm con vậy, sủng quá chừng luôn vậy mà hai người lại không nhận ra tình cảm mà đối phương dành cho mình ~