Hắn nhanh chóng nắm được tay của cô mà kéo lại. Hắn choàng tay còn lại ra phía sau eo của cô, cô đứng tim cứ ngỡ mình đang nằm sõng soài ở dưới tầng 1. Hắn thì lo lắng mà mắng cô:
- Cháu đi đứng kiểu gì vậy hả, suýt nữa thì cháu được lãnh một vé VIP ở trong bệnh viện rồi đó Vy Vy!!
Cô vội vã vùng ra khỏi vòng tay của hắn, lắp bắp trả lời:
- Cảm, cảm ơn chú đã cứu cháu một mạng... Cháu...cháu thật sự không cố ý, chỉ là...chỉ là một sự cố thôi.
Hắn gõ một cái rõ đau vào đầu cô khiến cô sảng hồn
- Ouch... đau đau đau, chú làm cái gì vậy hả, chú cứu cháu 1 mạng nhưng lại làm cháu bị chấn thương sọ não đó...
- Cái gì mà chấn thương với chả sọ não hả con bé này, ăn nói linh tinh, chú ra tay như vậy là đã nhẹ tay rồi.
- Nhẹ tay gì chứ, đầu cháu nổi cục lên rồi, bắt đền chú.
Cô vừa trách hắn, vừa xoa xoa chỗ đầu mới bị gõ. Hắn nhìn cô cười trêu chọc. Cô cáu lên:
- Thôi cháu không rảnh đứng đây cãi nhau với chú nữa, cháu là một người bận rộn, cháu cần phải ăn cơm lấy sức, lớn thật nhanh để không bị chú gõ đầu và bắt nạt nữa.
- Èo, con nhóc như cháu thì bận rộn gì chứ, đừng có điêu...
Cô mặc kệ hắn tự đứng nói chuyện một mình, còn cô thì đi xuống dưới bàn ăn để ăn bữa trưa. Trong bữa ăn im lặng, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của hắn. Hắn nhìn điện thoại rồi đi ra ngoài nghe máy, cô nhìn hắn nghi ngờ bởi bình thường hắn sẽ hay nghe điện thoại ở trước mặt cô nhưng hôm nay lại đi ra ngoài nghe để tránh cô. Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì!?
Hắn bắt máy nghe, đầu dây bên kia truyền đến là giọng khàn khàn của một người đàn ông:
- Đi chơi về rồi nhỉ, có vui không?
Hắn trả lời lại
- Bố à, bố không thể nghĩ rằng con đi chơi chứ, bố cũng biết con đi sang đó là để giải quyết công việc mà.
- Giải quyết công việc? Ngươi nói nghe hay nhỉ, khụ... giải quyết công việc mà dẫn gái đi theo, còn đi hết 2 tuần, ta thấy ngươi là đang sống quá hưởng thụ rồi... khụ khụ hụ...
- Bố à, bố thật sự không biết tình hình bên đó phức tạp đến nhường nào đâu, băng phái của ta ở bên đó đang lục đục nội bộ nghiêm trọng, con cũng đã xử lý triệt để tên gián điệp của bên Phượng Hoàng rồi. Tình hình ở Mexico cũng đã cải thiện được rồi, bố hãy yên tâm.
- Nói nghe hay lắm, vậy thế tại sao giải quyết xong việc ngươi không quay trở về nước luôn mà lại dẫn con bé đó đi chơi khắp nơi hả, nói ta nghe xem.
- Bố, chuyện này thật sự bố đang để tâm đến sao, vậy con cũng không giấu bố làm gì nữa. Cô ấy - Sở Vy sẽ là phu nhân đời tiếp theo của Cố Gia. Mà tiện đây con cũng nói luôn với bố, bố đừng tùy hứng mà làm hại người phụ nữ của con, nếu không bố đừng mong Cố Gia sẽ có người nối dõi...
- Cố Lâm, ngươi thực sự đã quên rồi, đàn ông của Cố Gia không có sự tồn tại của khái niệm yêu đương giữa nam và nữ. Đàn ông Cố Gia chỉ có sự nghiệp. Còn người phụ nữ đang ở cạnh ngươi đấy, được thôi, ta đồng ý giữ con bé đó lại nhưng sau khi nó sinh cho ngươi một đứa con trai ta sẽ ngay lập tức xử lý nó.
- Vậy tôi sẽ chống mắt lên xem bố làm được gì cô ấy dưới sự giám sát của tôi.
Không đợi ông già phản ứng lại, hắn đã nhanh chóng cúp máy. Hắn biết tính cách của bố hắn, rất máu lạnh, ông lão đó nói được sẽ làm được vì hắn đã từng chứng kiến cảnh ông lão giết mẹ hắn tàn bạo ra sao. Hắn biết bây giờ ông lão đó sẽ không ra tay nhưng tương lai thì rất có thể. Việc trước mắt bây giờ của hắn là phải chăm sóc cho sức khoẻ của cô thật tốt và bảo vệ cô thật nghiêm ngặt. Đứng trầm ngâm một lúc hắn đi vào trong nhà. Vừa lúc hắn quay lưng đi vào thì một chiếc taxi đang đậu ở trước cổng biệt thự. Hắn quay đầu ngó ra thì ngạc nhiên chưa, cô ả Ái Liễu đã tới tận nhà hắn. Ái Liễu đưa 2 tay lên vẫy vẫy hắn ngầm ý muốn vào trong, Cố Lâm trở nên u ám khi nhìn thấy ả, hắn cho Lý quản gia ra mời cô ả vào trong, còn hắn cứ thế quay lưng đi vào trong nhà bỏ mặc vị khách không mời mà tới đứng ở ngoài cổng. Vừa đi hắn vừa nói vọng vào phòng ăn:
- Bé cưng à, bạn cháu tới thăm cháu rồi kìa!
Nghe là bạn tới, Sở Vy nhảy số rất nhanh, cô vội bỏ bát đũa xuống rồi nhanh chóng chạy ra đón tiếp Ái Liễu:
- Liễu Liễu, sao cậu lại tới tận đây rồi, tớ đã hứa là sẽ đi gặp cậu mà!
- Không sao đâu, tớ biết cậu đi đường xa vất vả nên tớ đã đến tìm cậu, tớ không muốn cậu mệt mỏi thêm đâu.
- Cậu thật là tâm lý quá đi Liễu Liễu, cậu là tốt nhất. Đi, đi vào đây đi, ngoài này nắng lắm, đứng lâu chúng ta sẽ bị ốm mất...
Sở Vy vui vẻ dắt Ái Liễu vào phòng khách ngồi, Cố Lâm đang ngồi uống trà đọc sách:
- Chào chú Lâm!
- Ừm, chào cháu, Ái Liễu.
Không gian bỗng trở nên tĩnh lặng, Sở Vy nói với Ái Liễu:
- Cậu ngồi tạm dưới đây chờ tớ một chút nhé, tớ lên lấy quà cho cậu rồi sắp xếp lại phòng ốc một chút, nó đang hơi bừa bộn!
- Ừm cậu đi đi, tớ ở dưới đây chờ cậu được mà!
Vừa nói cô ả vừa đánh mắt về phía ông chú khó ở Cố Lâm đang ngồi đọc sách. Sở Vy thấy ánh mắt của Ái Liễu hướng về Cố Lâm thì cũng nhắc nhở hắn:
- Chú Lâm, cháu gửi Liễu Liễu ở đây một chút, chú nhớ là không được bắt nạt cậu ấy nghe chưa!
- Biết rồi biết rồi, chú mà bắt nạt bạn cháu, chú thề chú không bao giờ dám ra ngoài đường...
- Xí, nói thì hay lắm!
Nói rồi Sở Vy vỗ nhẹ vai Ái Liễu rồi nhanh chóng chạy lên phòng lấy đồ và dọn dẹp lại căn phòng.
- Chạy từ từ thôi Vy Vy, cháu sẽ bị ngã như hồi nãy nữa đó!
- Cháu biết rồi, chú đừng lo...