Lạc Vào Thế Thú, Làm Bạn Quái Nhân

Chương 45: Chỗ nào của bầu bạn cũng thật mềm.




Thời điểm bất giác chạm vào đôi song đồng dựng thẳng đầy tà mị kia, linh hồn cô như bị nó hút đi. Lúc được trả về, giống như đã có thứ gì đó thiếu mất, bị giữ lại. Như một khế ước linh hồn.

Từ giờ cô liền muốn trở thành của hắn rồi.

Vương Ly cảm giác muốn làm gì đó. Sau đó cô liền ôm lấy đầu thú nhân, hôn lên đôi môi kia như một biểu tượng thành kính.

Ở nơi Vương Ly không thấy, đôi mắt thú nhân hiện lên một tia kinh ngạc. Đặc biệt là lúc bị cô cường thế ép mở miệng, rồi cảm nhận được một thứ vô cùng mềm mại lại có lực hút kinh người.

Một giây ngây ra, giây tiếp theo hắn đã như thổ phỉ, giành lấy quyền chủ đạo mà mạnh bạo cướp đoạt hương vị ngọt ngào kia, vô sự tự thông.

Vương Ly không biết, thú nhân chưa từng biết hôn môi là gì. Trong ký ức truyền thừa từ khi sinh ra, hắn chỉ biết phục tùng bạn đời, che chở giống cái, ở trên người giống cái để lại khí vị của mình, để lại hạt gió giống sinh mệnh mà không biết, ở giữa còn có những tình thú khiến người mê muội. Là cô đã mở ra cho hắn một chân trời mới, để rồi một đi không trở về được. (

Theo thời gian, Vương Ly gần như không cảm giác được cái gì ngoài nụ hôn cuồng bạo của thú nhân. Môi lưỡi của cô đều trở nên tê dại. Tê dại còn có thần kinh của cô. Bản năng lại bị đốt nóng đến mức rạo rực, muốn dập lửa.

Giống như cảm nhận được hơi thở yếu ớt của cô, thú nhân không nguyện ý buông cô ra, vừa lưu luyến gặm môi cô.

"Hư.."

Vương Ly không ngừng thở dốc gục đầu lên trán hắn. Toàn bộ sức lực gần như đều dựa vào hắn đến chống đỡ, chỉ cần rời ra một chút cô liền không gượng dậy nổi.

Mất sức quá.

Sức lực của đôi bên thật sự là chênh lệch không phải nhỏ.



Thời điểm cô còn có sức phân tâm đi quan tâm chuyện đó, một trận tê dại bỗng nhiên đánh úp khiến cô vô thức oằn mình rên lớn: "A! Anh đừng chạm vào đó ưm!!! Hứ..."

So với cô, có người còn đang kinh ngạc đến không nhịn được mở to hai mắt.

Một giây sâu Vương Ly đã bị đặt lên trên bãi cát.

Váy của cô bị vén lên một cách dễ dàng, để lộ hạ thân mê người trước mắt thú nhân.

Sau một khoảng thất thần, cô xấu hổ muốn giãy giụa. Nhưng thú nhân chỉ cần một tay đã có thể chế ngự được cô trên bãi cát.

Thời điểm chạm vào đôi mắt nghi hoặc mang theo lửa nóng hừng hực của thú nhân, cô tức giận lại xấu hổ, bất lực đưa hai tay lên che mắt.

Thú nhân nhìn cô, rồi lại nhìn hạ thân đang bọc trong quần nhỏ màu trắng tinh khôi của cô. Mặc dù đã cũ do bị sử dụng không ngừng nhưng vẫn khiến thú nhân nhiệt huyết sôi trào một cách kỳ lạ.

Sau một lúc đắn đo, thú nhân thận trọng dùng tay chạm vào mép quần nhỏ của cô. Vốn định một phát rạch hỏng, giữa chừng hắn lại ngừng, sau đó cẩn thận dùng thịt ngón tay kéo nó xuống.

Hạ thân xinh đẹp điểm xuyết chất lỏng trắng trong tinh khôi liền hiện ra dưới mắt thú nhân.

Thú nhân thất thần mấy giây, sau đó vô thức cúi đầu ngửi lấy chỗ đó. Mũi của hắn liền bị mùi hương ở nơi đó xông đến đỏ mắt.

"Um... Giác Địch, đừng..."

Không nghĩ tới mở mắt ra sẽ nhìn thấy cảnh tượng này, lại cảm nhận được hơi thở nóng rực của thú nhân tập kích nơi đó, cả người Vương Ly như muốn bốc cháy. Nhưng cô không thể xê dịch được thú nhân mấy mây.



Cuối cùng tình cảnh liền trở nên xấu hổ như vậy.

Giữa bãi biển không bóng người có giống cái nhỏ nhắn bị thú nhân đè ra, ngửi lấy ngửi để hạ thân tư mật mà chỉ biết bất lực duỗi ra đầu ngón chân ma sát cát trắng, một tay che mặt, một lại yếu ớt đẩy đẩy đầu của thú nhân.

Thời điểm mũi thú nhân gần như chạm vào mầm thịt đang không ngừng rỉ ra chất lỏng trong suốt, cô căng thẳng toàn thân, ngửa đầu nức nở.

Hơi thở của thú nhân thật nóng, giống như mang theo xuân dược cực mạnh.

"Hức..."

Vương Ly không biết mình đã muốn chạm đến chân tướng. Thời điểm thật sự tiếp xúc với chất kích thích cực mạnh nằm trên tuyến nước bọt của thú nhân, cô đã không gượng dậy nổi rồi. Khi hắn mang theo nó, chạm vào nụ hoa kia, trực tiếp thân mật tiếp xúc như vậy, đó mới là kích thích khiến người tê dại.

"Á..."

Thời điểm thân hình cô không ngừng run rẩy vì những đụng chạm chết người của hắn, thú nhân cũng vô cùng tò mò đối với cái nơi xinh đẹp này.

Hắn tò mò nó có bao nhiêu kỳ lạ, liền ra sức khám phá.

Hắn có thể chắc chắn giống cái trong bộ lạc không hề có nơi xinh đẹp như vậy.

Thật ra chỗ khác của Vương Ly với những giống cái trong bộ lạc có rất nhiều. Nơi xinh đẹp lại càng nhiều hơn. Tựa như cái nơi hắn đang mút mát, không ngừng co rút, hộc ra thứ chất lỏng ngọt ngào, vừa sưng đỏ tiên diễm chọc người. Tựa như nơi mềm mại trước ngực Vương Ly, mỗi lần nó chạm lên mặt hắn liền khiến hắn muốn điên cuồng.

Hắn vô thức lần mò đi tìm.