Lạc Vào Thế Thú, Làm Bạn Quái Nhân

Chương 37: Sự lựa chọn của Vương Ly.




Từ xưa tới nay, chỉ có giống cái được quyền chọn thú nhân, không có thú nhân cưỡng ép giống cái trở thành bạn đời. Bởi vì thú nhân quá mạnh mẽ, nếu họ muốn thì chẳng ai cản được. Nhưng nếu như vậy mọi thứ sẽ loạn lên hết. Giống cái vốn không có năng lực sinh tồn ở đại lục thú nhân nếu còn chịu sự giày vò của thú nhân trong quá trình cạnh tranh giành bạn đời thì họ sẽ còn chết nhanh hơn.

Chính vì vậy sau nhiều năm trôi qua, đại lục thú nhân dần dần hình thành nên quy tắc bất thành văn rằng chỉ có giống cái mới được phép chọn bạn đời. Thú nhân chỉ có việc thể hiện sự mạnh mẽ của mình hòng lấy được lòng họ chứ không thể cường ngạnh ép buộc.

Nghe có phải giống những con công đực mỗi ngày chỉ lo cắn nhau còn có khoe khoan bản thân với con cái thôi không.

Từ khi bước chân Vương Ly di chuyển, cô đã xoay được nửa vòng tròn rồi.

Theo bước chân cô, có người căng thăng, có người háo hức. Sau khi cô bước qua lại thất vọng, nhưng không có ai khó chịu.

Thú nhân thật lành tính.

"Vương Ly sẽ chọn ai?"

Lỗ Sâm ghé vào tai giống cái mình vừa đạt được hỏi nhỏ.

Kiệt Tây giật giật vành tai, hơi né tránh theo bản năng, bực bội nói: "Làm sao em biết được."

Chính vì không biết nên mới khó chịu.

Rốt cuộc Vương Ly muốn chọn ai?

Kiệt Tây nhìn bước chân Vương Ly đã đi hết nửa vòng tròn, mà nửa vòng còn lại... Hắn không khỏi đưa mắt tìm kiếm thú nhân cô độc kia, trong mắt có dị sắc.

"Em cho rằng người đó là ai?"

Âm thanh của Lỗ Sâm đúng lúc vang lên bên tai hắn.

Giác Địch...

Trong lòng Kiệt Tây vừa hiện lên cái tên này thì bước chân của Vương Ly đã bước qua nơi Giác Địch đang đứng, chưa từng dừng lại.



Rõ ràng vì cô mà nơi Giác Địch đứng lúc này trống không, chỉ có mình hắn, Vương Ly không thể nào không thấy được.

Răng rắc...

Có âm thanh rất khó nhận ra vang lên. Là tiếng xương cốt bị bẻ gãy, kêu lạo xạo thật khó chịu, biểu hiện tâm tình của thú nhân cũng khó chịu giống vậy.

Vương Ly nhìn Đồ Khải cười một cách đắc ý, thở dài đứng lại.

Hiện trường nhất thời một mảnh cứng đờ.

Vì cô đứng lại mà cứng đờ.

Cứng đờ nhất đương nhiên là Đồ Khải. Bởi vì vị trí đứng của cô cũng đâu phải chỗ của hắn.

Thú nhân chưa có bạn đời gần đó đều choáng váng, không kịp phản ứng.

Sau khi có phản ứng, một nhóm thú nhân có bạn đời lập tức dần bạn đời của mình rút lui, để lại một đám thú nhân chưa có bạn đời.

Chính là trong nhóm thú nhân này không có ai nổi bật cả, còn chẳng có người nào từng thể hiện ý nghĩ đối với

Vương Ly, chưa chắc cô đã biết họ nữa. Nhưng không ngại họ cảm thấy kích động.

Đến cả Giác Địch đều bị hành động của cô làm giật mình, nhíu mày đưa mắt nhìn bóng lưng của cô.

Vương Ly...

"Vương Ly!"

Đồ Khải không nhịn được nữa rống lên.

Đồng thời hắn còn hướng mấy thú nhân kia nhe răng đe dọa.

Có lẽ do mới giết Xí Kiếm thú nên trên người hắn không khỏi ẩn hiện sự tàn bạo. Mấy thú nhân kia tự nhận không bằng hắn, vốn không có bao nhiêu ý chí chiến đấu đều vô thức lùi về sau.



"Vương Ly!"

Đồ Khải cười đắc ý, lại gọi cô lần nữa.

Y tứ như đang nói, cô còn có thể chọn ai ngoài hắn nữa mà còn chần chừ cái gì.

Ngã Lặc đứng nhìn nãy giờ, không khỏi lắc đầu.

Cho dù ông cảm thấy tên tiểu tử Đồ Khải này nhuệ khí quá căng, nhưng ông không thể không công nhận, hắn mạnh. Đồ Khải là thế hệ thú nhân đời này có thực lực nổi bật. Vì sự tồn vong và phát triển của bộ lạc, ông vẫn mong Vương Ly có thể chọn một bạn đời mạnh mẽ để sống chung, sinh ra đời sau mạnh mẽ.

Từ khi Vương Ly xuất hiện, ông đã có dự cảm cô sẽ mang đến luồng gió mới cho đại lục thú nhân, cho bộ lạc. Cho nên dù có thiên vị cỡ nào, ông vẫn phải nhìn vào đại cuộc.

Thời điểm này ông càng không thể lên tiếng ngăn cản sự ngông cuồng của Đồ Khải.

Bởi vì tình huống này, trong lúc nhất thời vị trí đứng của Vương Ly trở nên trống trải.

Vương Ly ngẩng đầu, quay lưng lại.

Cô trước tiên nhìn Đồ Khải một cái, biểu tình thản nhiên khó đoán.

Khi hắn định vui mừng, cô lại quay người đi.

Biểu tình của Đồ Khải liền trở nên đặc sắc vô cùng.

Kiệt Tây đang hồi hộp vô thức cười phụt một tiếng.

Nhưng rất nhanh nụ cười của anh chàng đã cứng đờ trên môi. Đôi mắt há hốc nhìn theo bước chân của Vương Ly.

Không chỉ cô, rất nhiều người đều không thể tin được vào mắt mình.

Kể cả thú nhân đang dần dần được cô tiếp cận. Toàn thân hắn cứng ngắt, muốn ngừng thở.