Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 87: Nói chuyện nho nhỏ với Otto




Chương 87: Nói chuyện nho nhỏ với Otto

Tại phòng hiệu trưởng.

Lúc này đây, cậu, Sora đang quỳ hai gối trước mặt đám con gái.

Trang phục trên người các cô cũng biến trở về bình thường.

Đám con gái nhìn cậu bằng ánh mắt không khác gì đang nhìn một thứ rác rưởi, xung quanh các cô không ngừng tuông ra sát khí khiến cho cả căn phòng này trở nên vô cùng lạnh lẽo.

Lumine khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm cậu: "Giải thích?"

Sora: "Giải...giải thích gì?"

Lumine: "Hửm?"

Sora giật thót, lấy ra cây súng nước đưa cho Lumine: "Đây là một cây súng nước, tác dụng của nó là khi bắn vào ai đó thì sẽ biến quần áo trên người họ thành đồ bơi"

Lumine cầm lấy cây súng nước, cô xem xét rồi nói: "Ồ, món đồ này thật biến thái, em tịch thu"

Sora: "Em...em không thể làm vậy..."

Lumine mỉm cười, hiền hậu nói: "Anh ý kiến?"

Sora: "Không, không dám, em cứ...tịch thu đi..."

Nói xong câu đó thì hai hàng lệ của cậu bắt đầu chậm chậm chảy xuống, biết vậy là cậu không lấy đồ chơi tuyệt vời này ra bắn vào bọn họ rồi.

Cậu đúng là một tên đại chơi ngu mà!

Himeko ngồi trên sofa, chân phải gác lên chân trái, che miệng cười: "Cậu đúng thiệt là biết chơi đó"

Sora: "..."

Nhưng đúng lúc này, có một tiếng gõ cửa vang lên cùng với một giọng nói: "Cháu yêu ơi, ông tới thăm cháu nè!"

Theresa nghe được giọng nói quen thuộc thì cô vội chạy tới mở cửa.

Theresa: "Ông...ông nội?"

Đúng vậy, người tới là tên cáo già Otto.

Không chỉ có mỗi Otto thôi mà còn có cả Bianka và Rita nữa.

Otto lao tới ôm trầm lấy Theresa: "Ui! Cháu yêu của ông!!"

Theresa: "Này! Thả cháu ra coi, có người nhìn kìa!!"

Otto tươi cười nói: "Rồi rồi"

Otto thả Theresa, đưa mắt nhìn những người có trong phòng, để rồi cái ánh nhìn đó dừng lại ở trên người Sora.



Otto: "Chào mọi người"

Lumine đi tới dìu Sora lên, nói nhỏ vào tai cậu: "Nè, ông ta là...ông nội của Theresa?"

Sora khẽ gật đầu, thì thầm đáp: "Ừm...đừng nhìn vẻ bề ngoài còn trẻ của ông ta, thực chất tên này đã hơn 500 tuổi rồi đó"

Lumine trợn tròn mắt, cô bất ngờ trước câu nói đó của cậu, 500 tuổi? Tại sao một nhân loại có thể sống lâu tới vậy được!?

Sora giải thích: "Em biết chuyển giao ý thức nhỉ?"

Lumine: "Không lẽ...ông ta chuyển ý thức của mình qua bản thể khác?"

Sora: "Ừm, tạm thời chúng ta đừng nói chuyện này nữa"

Theresa nhìn ông nội mình, thắc mắc: "Tại sao ông lại tới đây vậy? Có việc gì sao?"

Otto: "À, chỉ là ông muốn gặp và nói chuyện với cậu Sora kia tí thôi đó mà"

Sora nhìn Otto, ánh mắt chứa đầy sự nghi hoặc: "(Nói chuyện với mình...?)"

Otto nói lý do tới đây của mình xong thì cất bước đi tới trước cậu rồi đưa tay ra toả ý bắt tay.

Otto: "Chào cậu, ta là Otto, Giáo Chủ của Destiny"

Sora cũng mỉm cười, đưa tay bắt lại: "Chào ông, tôi là Sora"

Otto: "Ta có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cậu lắm, nên cùng ngồi xuống cùng ta nói chuyện với nhau được chứ?"

Sora: "Được thôi, tôi không phiền đâu"

Thế là cậu cùng với Otto ngồi trên ghế sofa đối diện với nhau.

Đứng ở sau lưng hắn là hai cô nàng Valkyrie cấp S, Bianka và Rita.

Còn về phía cậu, Lumine với Paimon thì ngồi bên cạnh, XueZhu bế theo Yue cùng các Valkyrie đứng đằng sau.

Sora lên tiếng: "Vậy, ông muốn nói chuyện gì với tôi?"

Otto khẽ cười một cái: "Không phải chuyện gì to tát đâu, ta chỉ muốn hỏi, cậu là người tới từ thế giới khác nhỉ?"

Sora gật đầu: "Ừm"

Otto ngạc nhiên trước câu trả lời đầy dứt khoát của cậu, hắn nói: "Cậu trả lời nhanh thật đó"

Sora: "Dù gì, tôi cũng chẳng có ý định dấu đi thân phận của mình"

Otto: "Cậu không sợ ta sẽ nói ra thân phận của cậu cho cả thiên hạ này biết sao?"

Sora rót cho mình một tách trà, nhấp một ngụm rồi từ tốn nói: "Ông cũng biết mà, việc người từ thế giới khác tới chỉ có mỗi trong tiểu thuyết với truyện tranh mà thôi"



"Vì thế, cho dù ông có lan truyền đi thân phận này của tôi và đồng bọn đi chăng nữa thì những người nghe được rất khó mà tin, thậm chí họ sẽ cho rằng là ông đang bị điên đấy"

Lumine nheo mắt nhìn tên đối diện: "(Bầu không khí hắn toả ra...khiến mình thật khó chịu)"

XueZhu: "..."

Yue: "..."

Paimon ngồi bên cạnh Sora không nói một lời nào, cô chỉ ngoan ngoãn mà chăm chú nghe cuộc trò chuyện.

Các Valkyrie: "..."

Bianka: "Này, cậu đang quá vô lễ—"

Otto quay ra nhìn Bianka, đặt ngón trỏ lên giữa môi: "Không sao"

Bianka nghe vậy cũng ngậm ngùi im lặng.

Otto nhìn Sora, thích thú cười một tiếng: "Haha, cậu thú vị nhiều hơn ta tưởng đó, Sora"

"Nhưng cho ta hỏi, thế giới đó của cậu như nào nhỉ?"

Sora cau mày: "Ông hỏi câu đó là có ý gì? Không lẽ...?"

Otto: "Không không, ta không có ý đồ bất chính gì với thế giới của cậu đâu nên đừng căng thẳng"

Sora: "Tốt nhất là vậy đi, thế giới đó ông không với tới được đâu"

Otto: "..."

Sora: "Mà, chắc ông hỏi cái câu này vì ông nghĩ thế giới đó của tôi có Thần Dược để hồi sinh người đó nhỉ?"

Rầm!

Otto bỗng đập mạnh tay xuống bàn khiến cho mọi các cô gái trong phòng đều giật mình.

Otto nhận ra hành động của mình, hắn ta lấy lại bình tĩnh mà quay sang nhìn Bianka với Rita: "Hai cô, ra khỏi phòng để ta với cậu ấy nói chuyện tí được không?"

Bianka và Rita nhìn nhau, rồi cũng gật đầu mà đồng ý, các cô cất bước ra khỏi cửa phòng.

Sora cũng đồng thời ra hiệu cho Lumine, Paimon và các cô gái phía sau mình, các cô cũng gật đầu rồi rời đi.

Sau khi trong phòng chỉ còn mỗi Sora và Otto thì hắn mở miệng, lạnh lùng nói: "Rốt cuộc cậu là ai? Tại sao lại biết việc này?"

Sora không sợ hãi tí nào, cười nhếch mép nói: "Tôi là Sora và là một Nhà Lữ Hành ở thế giới của tôi, còn về việc tôi biết thì tôi xin phép giữ bí mật cho riêng mình"

"Nhưng tôi chỉ nói cho ông biết rằng, mọi việc xảy ra ở thế giới này tôi biết rất nhiều"

Otto chỉ biết cau mày nhìn cậu mà không nói gì.



Sora nói tiếp: "Tuy tôi không biết thế giới của tôi có Thần Dược giúp hồi sinh n·gười c·hết hay không, nhưng mà..."

Otto trầm giọng nói: "Nhưng mà?"

Sora: "Nhưng mà, nếu ông có thể chờ được 5 năm thì tôi có thế có cách hồi sinh Kallen đấy"

Otto nghi hoặc nói: "Tại sao không phải bây giờ?"

Sora: "Rất đơn giản, vì tôi chưa có đủ sức mạnh để hồi sinh một người đ·ã c·hết từ rất lâu"

Otto nhìn cậu một hồi, không biết suy tư cái gì trong đầu, để rồi hắn thở dài một hơi: "Được rồi, 5 năm ta có thể chờ được, dù gì đối với ta thời gian này cũng rất ngắn"

Sora nâng tách trà lên làm một hơi cạn sạch, ngắn là đối với thế giới này thôi chứ còn ở thế giới của cậu thậm chí có thể là lâu hơn nhiều đấy.

Sora: "Mà giả dụ nếu hồi sinh được thì tôi không dám chắc là cô ấy có yêu ông hay không"

"Ông biết đấy, cô gái Sakura ngoài kia"

Otto: "Không sao, nếu cô ấy sống lại thì ta cũng vui rồi"

Sora: "(Tình cảm ghê đấy tên cáo già...)"

Otto: "Thôi được rồi, ta phải về lại Destiny đây"

Nói rồi Otto đứng dậy khỏi ghế mà bước ra khỏi phòng, hắn ta vừa bước ra thì Lumine, Paimon, XueZhu, Yue và các Valkyrie đều bước vào lại.

Theresa: "Này, cậu nói gì với ông nội của ta thế hả? Lúc ông vừa bước ra thì ta thấy biểu cảm trên mặt ông rất chi là trầm lặng"

Sora: "Chỉ là một cuộc nói chuyện nho nhỏ với nhau mà thôi"

Theresa phồng má: "Tỏ ra thần thần bí bí cái gì thế?"

Kiana: "Tên này vốn là vậy mà dì ơi"

Sora: "Ồ, vậy tối nay cô nhịn ăn những món tôi nấu nha"

Kiana hốt hoảng, lao tới ôm đùi cậu: "Đừng mà đừng mà, bổn cô nương biết lỗi rồi"

Lumine: "Mà nói mới nhớ, em phải phục thù chứ nhỉ?"

Sora nhìn Lumine, thắc mắc: "Phục thù?"

Lumine mỉm cười, cô móc ra cây súng nước mà cô tịch thu từ Sora mà chỉa về phía cậu.

Sora: "!!??"

Lumine: "Là vậy nè!"

Cô bóp cò, tia nước từ nòng súng bắn thẳng lên người cậu thì bỗng chốc từ một thằng con trai đang mặc đầy đủ quần áo thì bây giờ chỉ có mỗi cái quần đùi đi bơi màu hồng có hình trái tim.

Sora: "Trời ơi!!!!"

Các cô gái nhìn cảnh tượng này thì có dịp cười hả hê.