Chương 263: Chỉ biết nói và ăn
Sora: "À ừm...em ổn không?"
Trên đường tới hang động, nơi mà Haypasia thiền định, Sora không khỏi hỏi thăm tình trạng hiện giờ của Lumine.
Trước câu hỏi của Sora, Lumine xoa xoa đầu và lườm qua cậu một cái: "Hừ...cũng do anh không chịu nói sớm đó, anh có biết lúc nãy em và Paimon xém tí nữa là đập mặt vào một cái thân cây không hả!"
Paimon nhớ lại cảnh tượng đó, toát mồ hôi: "Cứ tưởng lúc đó là Paimon lịm luôn rồi chứ..."
Sora áy náy nói: "Rồi mà rồi mà, anh xin lỗi. Lần sau anh không dám nữa"
Một hồi di chuyển, thì không mất quá lâu cả bọn đã tới trước lối vào hang động.
Nhìn vào trong hang không hề có một bóng dáng của ai cả, bên trong chỉ có đúng một ngọn đèn đang treo sáng nhàn nhạt mà thôi.
Paimon: "Hửm...sao không thấy ai hết thế?"
"Bộ cô ấy đã đi ra ngoài kiếm đồ ăn rồi sao?"
Sora: "Bộ cô không nghe những gì Tighnari nói à, nếu mà cô ta đói bụng ra ngoài kiếm đồ ăn thì đâu có nhất thiết phải gửi thư kêu giúp chứ"
Paimon: "Ờ ha...nghe cậu nói Paimon mới nhớ ra luôn đó!"
Sora đỡ trán lắc đầu ngán ngẫm, chừng nào tới buổi ăn thì cậu nhất định phải bổ sung thêm iốt cho Paimon mới được.
Lumine: "Chúng ta đi vào trong xem thử đi"
Lumine cùng cả bọn cất bước đi vào trong hang. Những tiếng sột soạt mỗi khi cả bọn dậm lên cỏ vang lên liên tục.
Paimon nhín ngó xung quanh: "Haypasia đâu rồi ta...?"
Yue chú ý thấy thứ gì đó, liền lên tiếng: "Mọi người, thứ đó...thứ đó hình như là..."
Nghe thế, Lumine và cả bọn dừng chân, hướng ánh mắt nhìn về phía Yue chỉ thì thấy đó là sinh vật mà cô đã từng thấy lúc lau chùi Thất Thiên Thần Tượng.
Nó có thân hình nhỏ nhắn, mang một màu xanh và có cái lá trên đầu.
Nó đang từng bước tiến tới chỗ của một cô gái đang nằm trên thảm cỏ, bên cạnh cô gái có rất nhiều trái cây.
Sora: "(Aranara nè...)"
Con Aranara chú ý thấy nhóm người Sora đang nhìn mình, nó bỗng chốc giật mình và vội biến mất đi.
Nhưng khi nó biến mất, tầm nhìn của Lumine như bị ảo giác vậy, hộp cơm trên tay cô theo đó mà rơi xuống đất.
Nhưng hiện tượng kì lạ này xảy ra với Lumine chỉ trong một tích tắc thì nó đã kết thúc, tầm nhìn của cô được hồi phục lại bình thường.
Snow lo lắng hỏi: "Chị Lumine, chị bị sao thế?"
Paimon giật mình, tưởng là Lumine vẫn còn chóng mặt cái vụ ván trượt nên cô nàng đã tức giận nắm lấy cổ áo của Sora lắc liên tục.
Paimon: "Tất cả đều là do cậu gây ra đó, tên khốn Sora!"
Sora một mặt mộng bức: "???"
Ủa...cậu có làm cái quái gì đâu mà bị cô nàng này trách thế?
Yue: "Chị ổn chứ...?"
Lumine hoàn hồn lại, lắc đầu nói: "Chị không sao đâu, nãy chị có hơi giật mình khi trông thấy Haypasia đó mà"
Nghe thế Paimon tưởng là thật, nên cô nàng thả cổ áo Sora ra, trêu chọc Lumine: "Cô vụng về thật đó, không giống cô chút nào~"
Sora ánh mắt bất mãn nhìn Paimon, chỉnh lại cổ áo của mình.
Lumine gãi đầu cười cười, nhặt lại hộp cơm lên nhưng trong thâm tâm cô vẫn vô cùng nghi hoặc cảnh tượng lúc nãy.
Lumine: "(Kì lạ, ban nãy là gì thế? Hình như là một giấc mơ trong thoáng chốc, nhưng nội dung thì lại không nhớ rõ...)"
"(Mà thôi, kệ đi)"
Bỏ qua sự nghi hoặc của mình, Lumine cùng cả bọn đi tới chỗ của Haypasia nằm.
Lumine lấy ra trong túi đồ một chai nước ép được Sora làm từ tối qua và cho Haypasia gần như là b·ất t·ỉnh uống.
Haypasia: "Mọi...mọi người là...?"
Không mất quá lâu, Haypasia nặng nề mở mí mắt mình ra, ngồi dậy nhìn ngó xung quanh, rồi lại nhìn về nhóm người Sora ở trước mặt mình.
Paimon: "Cô đừng lo lắng, là Tighnari phái tụi này tới đây để đưa đồ ăn cho cô"
Lumine: "Còn có một lá thư nữa, cô xem đi"
Lumine đem ra một lá thư do chính tay Tighnari viết cho Haypasia xem.
Haypasia nhận lấy và đọc nội dung trong thư. Đọc xong, cô nàng khẽ cười nói: "Thì ra là vậy, mọi người chính là bạn của Tighnari. Thật xin lỗi, đã làm phiền mọi người rồi"
"Cũng may mọi người đã giúp tôi kịp thời, lại còn mang nhiều trái cây đến nữa chứ"
Paimon lắc đầu: "Không có đâu, số trái cây này không phải là chúng tôi mang đến, nó đã có sẵn ở đây rồi"
Lumine: "Chắc là do thứ nhỏ nhắn, có cái lá trên đầu mang đến cho cô đó"
Haypasia: "Thì ra...là Hàng Xóm của tôi"
"Có phải lúc nó biến mất, cô bị đưa vào một giấc mơ kì lạ đúng không Nhà Lữ Hành?"
Lumine: "Ừm, đúng vậy..."
Paimon: "Giấc mơ...kì lạ?"
Lumine nhanh chóng kể lại toàn bộ sự việc mà cô đã thấy cho nhóm người Sora và Haypasia nghe.
Paimon vuốt cằm: "Thần kì vậy sao..."
Haypasia: "Lúc trước tôi cũng giống như cô vậy, làm cho vị hàng xóm của mình hoảng sợ"
"Yên tâm đi, nó không có ác ý gì đâu. Nó đưa cô vào giấc mơ là vì muốn tranh thủ chạy trốn đó mà"
Sora hai tay khoanh trước ngực, trầm ngâm.
Lạ thật...sao cậu, Paimon cùng Yue và Snow lại không bị đưa vào giấc mơ chứ? Không lẽ nó chỉ có thể đưa một người vào giấc mơ thôi?
Khó hiểu à nha...
Paimon: "Haypasia, vậy loài sinh vật đó là gì thế?"
Haypasia: "Tôi cũng không biết tên của chúng, nhưng tôi biết chúng chắc chắn có mối liên hệ sâu sắc với Thảo Thần"
"Bởi vì lần đầu tiên tôi thấy chúng chính là ngày ý thức của tôi kết nối được với Cây Thần Irminsul"
"Được rồi, mọi người ngồi xuống đi để tôi kể cho"
Nhóm người Sora gật đầu rồi ngồi xuống. Lumine thì ngồi cạnh Sora, Snow và Yue ngồi trên vai, còn Paimon thì đúng là biết lợi dụng thời cơ ngồi ngay vào lòng cậu.
Sora: "(Hay lắm Paimon, tôi nể cô rồi đó...!)"
Haypasia bắt đầu kể: "Lúc đó, tôi mở mắt ra khỏi thiền định, tôi mông lung với những kiến thức tràn vào và tim tôi đập loạn xạ"
"Đột nhiên, tôi phát hiện ở cửa hang có một bóng dáng nho nhỏ"
"Tôi hiếu kì chạy ra, nó chắc đã quen với việc tôi sinh sống ở gần đây cho nên không có đề phòng tôi, còn vô tư làm việc của mình nữa"
"Đến khi tôi cúi người xuống nhìn thử thì nó mới phát hiện tôi nhìn thấy nó"
Paimon: "Sau đó thì sao?"
Haypasia: "Sau đó thì tôi đã nằm mơ, khi tôi tỉnh lại thì không thấy nó đâu"
"Tôi còn nghĩ là nó sẽ không xuất hiện nữa, nhưng vài ngày sau tôi lại gặp nó và lại còn được gặp bạn của nó"
"Gần đây tôi cảm thấy có vẻ nó như đỡ sợ tôi hơn rồi, nhưng không thể ngờ là nó tới đây để giúp tôi"
Lumine ồ lên một tiếng: "Đúng là một sinh vật thú vị"
Haypasia: "Ừm. À đúng rồi, trong thư Tighnari có viết là cô có rất nhiều câu hỏi về Cây Thần Irminsul muốn hỏi tôi nhỉ, Nhà Lữ Hành?"
Ọc...ọc...
Haypasia vừa nói xong, thì cũng là lúc cái bụng của cô nó b·iểu t·ình.
Điều này làm cho Haypasia vô cùng ngượng ngùng: "Xin...xin lỗi, mặc dù uống nước rồi nhưng bụng tôi vẫn còn hơi trống"
Paimon cười cười nói: "Hên cho cô rồi, đúng lúc có đầu bếp tài ba ở đây"
"Sora, mau nấu gì đó cho Haypasia đi. Sẵn tiện nấu luôn cho Paimon vài món luôn, chúng ta sẽ vừa ăn vừa trò chuyện"
"Chúng ta ăn món Gà Nấu Hoa Ngọt và Rau Củ Hầm Kem đi nhé!"
Sora cười lạnh nói: "Hay đấy, cô đua đòi ghê nhỉ?"
Paimon không yếu thế nói: "Đây không phải là đua đòi, Paimon chỉ góp ý mà thôi"
Sora: "..."
Lumine cười hì hì khuyên can: "Rồi rồi, em sẽ phụ giúp anh một tay. Dù sao hai món này cũng được xem là món tủ của em"
Sora: "Vẫn là Lumine tốt nhất, không như thức ăn dự trữ nào đó chỉ biết nói và ăn"
Paimon: "Hey!!!"
...
Cùng lúc đó tại thế giới Honkai.
Sau buổi luyện tập với Fuhua và Bronya, Himeko lau mồ hôi trên trán khẽ cười nói: "Chiến đấu rất đặc sắc, hai em làm tốt lắm"
"Đặc biệt là em đó Bronya, cô rất bất ngờ. Chúng ta chưa từng giao chiến với nhau, nhưng em lại biết rõ mọi động tác của cô như lòng bàn tay"
"Tài năng rất đáng kinh ngạc, cô rất mong chờ em thể hiện đó"
"Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi đi. Hai em muốn uống gì, cô mời"
Fuhua thấy Himeko lấy ra chai rượu, lên tiếng: "Himeko-sensei, cô đang cầm thứ gì thế?"
Himeko cười gượng gạo: "À...cái...cái này..."
Fuhua đẩy nhẹ kính, nhắc nhở: "Xin cô đừng uống rượu trên lớp, sẽ gây ảnh hưởng xấu đến các học sinh"
Himeko ra sức năn nỉ: "Cô chỉ uống một chút thôi, không say được đâu"
Fuhua kiên quyết nói: "Không được là không được"
Himeko: "Sắp tan học rồi, chỉ còn mấy phút thôi mà"
Fuhua: "Không được. Hơn nữa, cô còn tiết buổi chiều, nên buổi trưa không được uống rượu. Em sẽ giá·m s·át cô để cô tránh xa khỏi cái chai đó"
Himeko khuôn mặt yểu xìu xuống, Fuhua thấy vậy thì chỉ cười nhàn nhạt.
Cảnh này làm cho Bronya cảm thấy quen thuộc, nhưng cũng có chút xa lạ.
Bronya: "..."
Fuhua: "Bronya, trông cô im lặng dữ thế?"
Himeko: "Mệt quá sao, vừa rồi trong lớp em cũng ngủ gật"
"Đừng cố quá, Học Viện St, Freya khác với những chỗ khác, ở đây không ai có thể cưỡng ép em làm gì cả đâu"
"Hãy thả lỏng, cứ coi đây là nhà mình cũng được, bọn cô đều là người thân của em"
Bronya lắc đầu, khẽ nói: "Bronya không mệt, vẫn còn sức..."
"Bronya muốn tập thêm một chút nữa. Dù sao, không có nhiều cơ hội để giao lưu với Himeko-sensei và lớp trước...nên Bronya phải trân trọng"
Himeko: "Bronya..."
Fuhua: "Nếu mà cô đã nói vậy, thì tôi sẽ đáp ứng bất cứ lúc nào"
Himeko: "Mà...cái ngọc xanh xanh trên cổ của em lấp lánh thật đó, ai tặng cho em sao?"
Bronya nhìn viên Tịnh Châu đeo trên cổ, gật đầu đáp: "Vâng, có người tặng cho Bronya. Người đó rất mạnh, nên Bronya muốn trở nên mạnh như cậu ấy"
"Không thể để cho cậu ấy giúp hoài được"
Himeko vuốt cằm, tràn đầy thích thú: "Ara...thì ra là thế, muốn đuổi theo bước chân của người mà em nói sao~"
Bronya: "Vâng..."
Himeko cười nói: "Haha, nếu mà em muốn vậy thì không có lý do gì để cô từ chối. Cô sẽ giúp em"
Bronya: "Himeko-sensei, lớp trưởng, xin chỉ giáo"