Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 251: Ảo Ảnh Giữa Bão Tuyết (4)




Chương 251: Ảo Ảnh Giữa Bão Tuyết (4)

Long Tích Tuyết Sơn, tại doanh trại của Albedo.

Albedo: "Về tới doanh trại có thể yên tâm nói chuyện rồi, nhưng trước đó thì..."

Sora bên cạnh đưa mắt nhìn xung quanh nơi này, các đồ dùng bị vứt bừa bộn nằm ngổn ngang ở dưới đất và thậm chí cái đài ghép cũng tương tự như vậy.

Cũng đúng thôi, dù sao...nơi làm việc của Albedo bị tên g·iả m·ạo mình lục tung lên mà.

Albedo thở dài một hơi: "Phải dọn dẹp lại trước cái đã..."

Sora: "Để tôi phụ giúp một tay cho nó nhanh"

Albedo khẽ cười: "Cảm ơn cậu"

Và thế là cậu cùng với Albedo nhanh chóng chỉnh lại các đồ vật bị vứt ở dưới đất về lại vị trí cũ của nó.

Không chỉ chỉnh lại các đồ vật thôi đâu, mà Albedo còn quét dọn đi đôi chút cho nó sạch sẽ, dù gì đã lâu chưa dọn dẹp nên thừa dịp này Albedo sẵn tiện làm luôn.

Sora: "Được rồi, ngăn nắp rồi đó"

Albedo: "Cảm ơn cậu nhiều nhé Sora, chắc có thể nói chuyện được rồi"

Sora: "Cậu nói đi, tôi lắng nghe"

Thấy không khí bên trong này đã trở nên nghiêm túc sau lời nói đó của Albedo, nên cậu cũng trở nên nghiêm túc mà lắng nghe.

Albedo trầm tư một lát, rồi mở miệng nói: "Tôi là một người nhân tạo. Người tạo ra tôi chính là mẹ và là sư phụ của tôi, học giả Khaenri'ah [Gold] Rhinedottir"

Sora há hốc mồm nói: "Người nhân tạo? Không ngờ luôn đó...!"

Với một người từng chơi thì cậu đã biết Albedo được do chính Gold, một trong những người thuộc Hội Ma Nữ tạo ra nên không có gì là ngạc nhiên mấy.

Nhưng nếu mà không tỏ ra cảm xúc gì sau khi nghe lời nói đó của Albedo thì khiến cho anh chàng này nghi ngờ mất.

Thôi thì...cậu đành phải nhập vào vai diễn của mình.

Albedo: "Sự dung hợp giữa thuật giả kim tối cao và học thức vô thượng. Đỉnh cao của nó, chính là tạo ra Con Người"

"Còn về cái từ Khaenri'ah nãy tôi nói, trông tôi có hơi lớn tuổi một chút. Nhưng từ khi tôi được sinh ra thì quốc gia đó đã bị diệt vong rồi nên tôi không có kí ức về nơi đó"



"Sư phụ nuôi dưỡng và truyền dạy kiến thức cho tôi, tôi cũng giống như bà ấy đều là giả kim thuật sĩ thuần túy, lấy kiến thức học thuật làm lẽ sống. Quốc gia và thân phận không phải là mọi thứ của chúng tôi"

"Cậu cảm thấy nơi này như nào, Sora? Có thấy u ám, lạnh lẽo và bi thương không?"

Sora: "U ám và lạnh lẽo của nơi này thì tôi cảm nhận được, nhưng...về bi thương thì tôi không biết"

Cái này là cậu nói thật, sau khi vào trong Long Tích Tuyết Sơn thì ngoài u ám và lạnh lẽo ra thì cậu chẳng cảm thấy cái gì khác cả chứ huống chi là bi thương mà Albedo nói.

Albedo khẽ gật đầu một cái trước câu trả lời của Sora, nói tiếp: "Hai tuyệt tác mà Rhinedottir tạo ra, một chính là tôi, còn lại là ác long Durin đã vùi thân tại nơi này"

"Durin và tôi đều là được Rhinedottir tạo ra, nên giữa tôi và Durin có rất nhiều mối liên hệ"

"Giả sử hiện tượng nằm ngoài luân thường đạo đức này có tư cách được gọi là Sinh Ra, thì chúng tôi quả thực là người một nhà"

Sora: "Nhưng sức mạnh của cậu và Durin trái ngược hoàn toàn nhau nhỉ?"

Albedo khẽ gật đầu: "Ừm, đúng vậy. Chính vì thế mà chuyện xảy ra ở trên núi sẽ khó trách việc khiến người khác suy nghĩ lung tung"

"Ví dụ như là Eula gặp phải kẻ g·iả m·ạo tôi vậy..."

"Nên...cậu chú ý cẩn thận một chút nhé"

Sora gật đầu đầu đáp ứng trước lời nhắc nhở của Albedo, rồi cậu tạm biệt anh chàng và rời khỏi doanh trại.

Mới rời khỏi doanh trại của Albedo chưa được bao lâu thì phía xa xa truyền tới một giọng nói: "Sora, tìm được anh rồi!!"

Sora: "Hửm...giọng nói này là của Lumi—"

Một cú đá như trời giáng in thẳng vào khuôn mặt của Sora làm cho cậu lăn ngược ra sau như trái banh, choáng váng mặt mày.

Lumine: "Sora, tên khốn kiếp nhà anh!!"

Lumine không cho Sora ngồi dậy, cô lập tức ngồi lên người cậu trông có vẻ đang rất tức giận điều gì đó.

Paimon hai tay chống nạnh, cũng tức giận đùng đùng: "Đúng vậy, Paimon đã làm gì đắc tội với cậu hay sao mà đối xử với Paimon như thế hả!"

Sora: "?"

Lời nói của hai người này là có ý gì vậy, cậu đã làm gì sai sao mà bị quở trách thế...?



Sora khó hiểu nói: "Này này, ý của hai người là sao thế hả?"

"Tôi có làm cái quái gì đâu!"

Lumine nắm lấy cổ áo Sora, lắc liên tục: "Anh còn chối nữa sao!? Vậy hồi nãy tại sao lúc em và Paimon mới đi vào trong tuyết sơn tìm anh thì bị anh ném một quả cầu tuyết khổng lồ về phía tụi này hả!"

"Có biết là lạnh lắm không!!"

Sora: "???"

Paimon: "Hãy mau nói đi, tại sao cậu lại ném Lumine và Paimon hả!"

Lumine: "Đúng thế, anh hôm nay mà không cho em một lời giải thích thì anh sẽ nhừ đòn với em!"

Sora nghe thế thì mặt biến sắc, cậu hoàn toàn không hiểu những gì mà hai cô nàng này nói luôn!

Cậu chỉ mới ra khỏi doanh trại của Albedo chưa được bao lâu mà đã gặp tình huống kì quặc này rồi, chẳng lẽ vận xui của tên nhọ nhồi Bennett kia vẫn ám trên người cậu chăng?

Sora: "Từ từ...cho anh hỏi nhé, em và Paimon gặp anh ở dưới chân tuyết sao?"

Lumine vẫn ngồi trên người Sora, hai tay khoanh trước ngực trả lời: "Đúng vậy"

Sora ngờ ngợ ra điều gì, vội nói: "Đó không phải là anh đâu, đó là kẻ g·iả m·ạo anh đó!"

Lumine và Paimon đồng loạt nghiêng đầu trước lời nói đó của cậu.

Sora: "Lumine em đứng dậy ra khỏi người anh đi, rồi anh sẽ giải thích cho"

Lumine có đôi chút không hiểu, nhưng cô vẫn đứng dậy rời khỏi người Sora.

Cậu cũng theo đó mà đứng dậy rồi bắt đầu giải thích sự việc cho hai người họ nghe.

Sau 2 phút giải thích, Lumine vuốt cằm: "Thì ra là thế, vậy kẻ mà em và Paimon gặp ở dưới chân núi không phải là anh mà là một tên g·iả m·ạo"

Paimon tức giận dậm chân: "Tên nào mà ác quá vậy trời!"

Sora: "Ghê gớm thật đấy, hết g·iả m·ạo Albedo rồi giờ lại tới g·iả m·ạo anh"

"Hừ...thù này anh ghim!"



Dám cho bổn đại gia bị ăn đạp và bị mắng oan uổng, cái cây Hoa Lừa Dối bị máu Ma Long làm cho biến dị đó thật ngứa đòn!

Đúng là ngài Albedo có khác, hết thứ để tạo hay sao mà lại tạo ra cái thứ oái oăm này chứ!

Sora: "Đi, cùng anh đi săn cái thứ khốn kiếp đó. Anh nhất định sẽ cho mông nó nở hoa!"

Lumine nghi hoặc hỏi: "Bộ...anh biết vị trí của nó à?"

Sora: "...Ờ nhỉ"

Ầm...ầm...

Một âm thanh của thứ gì đó đang một lúc vang rõ hơn và gần hơn truyền vào trong tai của nhóm người Sora.

Sora: "Tiếng quỷ gì thế..."

Cậu cùng Lumine và Paimon đưa mắt nhìn lên theo hướng tay phải thì ba người họ ngớ người tại chỗ, vì ở trước mắt là tuyết lở như sóng đang tiến dần tới chỗ của bọn họ.

Paimon hoảng hốt tới nỗi lắp bắp: "Đó...đó là...!"

Lumine nói bù: "Tuyết lỡ!!"

Sora: "Chạy nhanh còn kịp!"

Cậu nhanh chóng vác theo Lumine và Paimon, sử dụng [Phong Bộ] chạy thục mạng.

Paimon hối thúc: "Nhanh lên đi Sora, nó đuổi tới sát người rồi!"

Sora: "Nhanh hết mức rồi đó!"

Cậu đã vận dụng hết công suất của [Phong Bộ] để chạy, nhưng xe hai cẳng thì sao mà so với thứ ở đằng sau chứ.

Lumine: "Anh biết bay mà đồ ngốc, mau bay đi!!"

Nghe Lumine nói thế thì Sora sực nhớ ra. Không một chút do dự, cậu lập tức vác theo hai cô gái bay lên không trung.

Paimon nhìn hiện tượng tuyết lở ở phía dưới, thở phào một hơi: "Phù~...may mà kịp thời, nếu không là bị vùi dưới đống tuyết lạnh ngắt đó rồi"

"Mà...sao cậu không bay lên sớm đi chứ So liêm sỉ kia, có biết là cậu làm Paimon hú hồn hú vía như nào không hả!!"

Sora cười ngượng nói: "Xin lỗi nha, tôi quên..."

Lumine: "..."

Paimon: "..."