Chương 234: Nhân danh thủy thủ mặt trăng, ta sẽ trừng trị ngươi!
Liyue, Vạn Dân Đường.
Sau khi kết thúc mọi chuyện ở di tích của Ma Thần Muối, ba người Sora đã đi tới đây vừa ăn vừa bàn lại việc đã xảy ra trong đó.
Shenhe thì trở về núi, còn Hutao thì cùng Zhongli trở lại Vãng Sinh Đường làm việc.
Paimon cắn một miếng thịt gà, nói: "Không biết...tiểu thư Wanyan có ổn không nhỉ?"
Lumine: "Cô ấy có ổn hay không...thì phải cần thời gian đó, nhưng công nhận...lần này Zhongli cũng không hề lưu tình chút nào"
Sora nhấp một ngụm trà, nhẹ giọng nói: "Không thể trách anh ta được, dù gì cái đó chính là cái giá phải trả cho việc phá vỡ khế ước"
"Nhưng...đó cũng là chuyện tốt để cho cô ấy biết về sự thật"
Wanyan không phải là một nhà khảo cổ gì cả...mà cô nàng đó tới từ một phái trong Thất Tinh Bát Môn, quản lý sản nghiệp muối Ngân Nguyên Sảnh.
Dù gì tổ tiên của cô ấy là người dân sống dưới sự bảo hộ của Ma Thần Muối Havria nên việc cô nàng đấy mượn danh nhà khảo cổ để vào đó là chuyện không có gì to tát cả.
Nhưng việc phá vỡ khế ước thì phải chịu h·ình p·hạt, vì thế tên Zhongli thần lừa chừng phạt cô nàng đó bằng cách tiết lộ sự thật của lịch sử.
Ma Thần Muối Havria chẳng phải là một vị thần quyền năng gì, quá yếu ớt và mong manh nên không thể đạt được bảy ghế ngồi của bảy vị thần chấp chính.
Trong cuộc chiến ma thần, các vị thần trên thế gian vì tranh đoạt bảy vị trí đó mà không tiết dốc hết sức mạnh và trí tuệ
Nhưng Havria thì khác, cô quyết định bỏ trốn trước khi cuộc chiến diễn ra, vì cô cho rằng cuộc chiến đó sẽ không lan tới cô và con dân của cô.
Nhưng thời gian dài của cuộc chiến thì việc lẫn trốn hay rút lui đều vĩnh viễn không có điểm dừng.
Và trong quá trình không có điểm dừng đó, Havria đã mất đi tất cả lãnh thổ và chỉ còn lại trốn nương thân cuối cùng.
Vào thời khắc cuối đời, ngay cả một thanh kiếm để bảo vệ cho con dân của mình, Havria cũng không có.
Thanh kiếm gãy trưng bày trong căn phòng cuối cùng của ngôi đền là thanh kiếm của một kẻ đã ra tay g·iết cô ấy, do hắn ý thức được vị ma thần lương thiện không đủ sức mạnh để bảo vệ hắn và người dân.
Tuy cậu không chứng kiến nhưng cậu chắc chắn cuộc chiến ma thần là một cuộc chiến vô cùng tàn khốc. Vì thế, kẻ ra tay g·iết Havria không muốn cô ấy bị dày vò nên quyết định giải thoát cho cô một cách nhẹ nhàng.
Cho dù là một ma thần không quyền năng gì, nhưng...như câu nói trước đó mà cậu đã nói với Hutao ở trên Cô Vân Các.
Sức mạnh ma thần là thứ không thể xem thường.
Việc Havria c·hết đã khiến sức mạnh của cô ấy bùng phát ra khiến cho kẻ đã g·iết cô và những người dân không chạy thoát được đã bị biến thành những bức tượng hình người ở trong di tích.
Còn những người may mắn không bị ảnh hưởng bởi thảm hoạ này thì chạy tới Liyue để cầu sự bảo hộ của Nham Thần Morax.
Wanyan khi nghe Zhongli kể lại đầu đuôi về sự thật lịch sử, thì rất sốc và rơi vào trầm cảm nặng.
Sora khẽ thở dài: "(Mong cô ấy sớm vượt qua cú sốc này...)"
Chưa kể sau việc này, cái cây thước đo lường trong di tích bị Zhongli ném xuống biển ở Cô Vân Các.
Còn về cái hũ muối thì Zhongli lại đưa cho cậu giữ.
Paimon: "Mà...không biết, Zhongli anh ta tại sao lại đưa cho Sora hũ muối nhỉ? Khó hiểu thực sự..."
Sora mỉm cười: "Có thể là tin tưởng tôi chăng, dù gì tôi cũng là Đại Anh Hùng có danh tiếng lừng lẫy mà!"
Cho thì xài thôi, có cái này trong tay thì quán ăn của cậu sẽ không bao giờ thiếu muối nữa!
Paimon: "Xì...So liêm sỉ cậu đắc ý cái quái gì thế?"
Sora: "Haha, cô đang ganh tị với tôi đúng không?"
Paimon cứng miệng phủ nhận: "Paimon không có, cậu...cậu đừng có mà nói bừa!"
Sora khuôn mặt tươi cười hỏi: "Có thật vậy không đó~?"
Paimon: "Tất...tất nhiên, ai...ai mà thèm ganh tị với cậu chứ!"
Lumine: "(Hai người này...ồn ào thật sự)"
Ngồi ở bên cạnh hai đứa con của trời này, Lumine mặt không cảm xúc mà ăn món Tôm Cà Ri của mình.
Sora: "À đúng rồi Lumine, sau khi ăn trưa xong thì cùng nhau đi tới khu vực Mân Lâm nhé"
Lumine thắc mắc hỏi: "Tới đó làm gì thế?"
Sora: "Hehe, anh có một món muốn em test thử á mà"
Suy ngẫm một lát, Lumine gật đầu đáp: "Được thôi"
Paimon: "Hey! Đừng có quên Paimon chứ!"
Sora trêu chọc: "Chừng nào cô nhận bản thân mình đang ganh tị với tôi thì tôi sẽ cho cô đi cùng"
Paimon: "Cậu...cậu bắt nạt Paimon...!"
Thấy cô nàng Loli này ánh mắt rưng rưng như muốn khóc, Sora nhanh chóng đổi lại từ ngữ: "Được rồi được rồi, cho cô đi cùng là được chứ gì"
Cái quái gì thế, Paimon từ lúc nào biết nhõng nhẽo vậy!?
Paimon nghe Sora đáp ứng thì thầm cười trong lòng, đúng là tuyệt chiêu của Diona có khác...quá mạnh!
Paimon bay tới ngồi trên đùi Sora, tươi cười: "Hì hì, Paimon biết cậu thương Paimon nhất mà"
Sora: "..."
Không biết có phải ảo giác của cậu hay không, mà sao...cậu cứ có cảm giác như bản thân đã trúng kế của Paimon vậy nhỉ?
...
Liyue, khu vực Mân Lâm.
Lumine: "Được rồi, anh muốn em test cái gì nào?"
Sora cười cười, lấy ra Vương Miện Sailor Moon từ kho hệ thống rồi đưa cho Lumine.
Cô nàng cầm, ngắm nghía cái vương miện trên tay.
Paimon: "Woa...đây là gì thế?"
Sora: "Là một cái vương miện"
Paimon: "Vương miện...? Paimon nhìn cái quái gì cũng chẳng thấy giống"
Lumine: "À...đây là vương miện để đeo lên trán đúng không Sora?"
Sora gật đầu lia lịa: "Đúng thế đúng thế!"
Lumine biểu cảm thích thú nói: "Em có thể đeo lên được không?"
Sora: "Được mà, em cứ đeo lên đi"
Lumine: "Vâng!"
Cô nàng háo hức, vội đeo cái vương miện lên trán của mình.
Lập tức, cả người Lumine được bao bọc trong một luồng ánh sáng chói loá khiến cho Paimon và Sora che đi đôi mắt, chứ nếu không bị mù mất.
Ánh sáng dần tiêu tán đi, Sora và Paimon cũng theo đó mà từ từ thả tay đang che đôi mắt xuống.
Mới vừa thả tay xuống thì một khung cảnh khiến cho hai người trợn tròn mắt sững sờ tại chỗ.
Bộ đồng phục trên người của Lumine đã thay thế bằng một trang phục thủy thủ rất quen thuộc đối với Sora.
Sora: "(Oh shit...đây là trang phục thủy thủ của nữ chính đây mà!)"
Paimon há hốc mồm, dụi dụi mắt: "Không thể...tin được..."
Lumine: "Trang phục này...đẹp quá!"
Cô nở một nụ cười rạng rỡ như ban mai, ngắm nhìn trang phục thuỷ thủ mà mình đang mặc.
Thấy Lumine xinh đẹp và dễ thương trong bộ trang phục này, Sora vô thức lấy điện thoại ra và chụp liên tục không ngừng.
Paimon bên cạnh thấy cậu làm như thế thì cũng lấy điện thoại ra làm theo.
Chụp xong, Sora cất điện thoại vào trong túi rồi ho hai tiếng nói: "Khụ khụ...Lumine này, cái vương miện đó còn dùng để t·ấn c·ông được nữa đó"
Lumine hai mắt sáng rực: "Cái gì, còn có thể dùng t·ấn c·ông nữa sao!"
Sora gật đầu, rồi đưa tay chỉ về phía một con Hilichurl đang đi lang thang ở phía trước: "Em thấy con Hilichurl ở phía trước chứ, dùng nó làm thí nghiệm đi"
"Mà trước khi ném, thì hãy nói ra câu khẩu hiệu này"
Lumine nghiêng đầu: "Khẩu hiểu...?"
Sora: "Khẩu hiệu là [Nhân danh thủy thủ mặt trăng, ta sẽ t·rừng t·rị ngươi] rồi sau đó hãy hô Moon Tiara Action"
Lumine nghe xong thì đỏ bừng mặt: "Cái...cái gì! Cái này sao giống như em là người bị Chuunibyou quá vậy!"
Sora giơ ngón cái lên, nở một nụ cười sáng ngời: "Chúc em may mắn"
Lumine: "May mắn cái con khỉ!!"
Paimon: "Nào Lumine, hãy làm đi nào!"
"Paimon đã không chờ được nữa rồi!"
Lumine xấu hổ không dứt, nhưng vì đã phóng lao rồi nên phải theo lao luôn.
May mà ở đây chỉ có cô và hai đứa con của trời này thôi, nếu mà có người ngoài thấy cảnh này thì chắc cô đào cái lỗ chui xuống quá.
Lumine đưa mắt nhìn chằm chằm về phía con Hilichurl đang lang thang ở phía trước.
Cô lấy vương miện đang đeo xuống rồi hô lớn: "Nhân danh thủy thủ mặt trăng, ta sẽ t·rừng t·rị ngươi!"
"Moon Tiara Action!"
Chiếc vương miện trên tay cô hoá thành chiếc đĩa ánh sáng rồi Lumine dùng lực ném đi.
Chiếc vương miện bay tới con Hilichurl với một tốc độ rất nhanh và cắt đôi nó.
Cả thân thể của Hilichurl hoá thành các đóm sáng tan biến đi.
Chiếc vương miện lượn một vòng, quay lại trên tay của Lumine.
Paimon vỗ tay liên tục: "Woa! Biến mất xác luôn"
Lumine: "Mạnh...mạnh quá..."
Sora: "Cái vương miện này chỉ tiêu diệt được các ma vật mà thôi nhé Lumine"
Lumine: "Ừm, em biết rồi!"
"Tuy...có hơi xấu hổ"