Chương 214: Itto: Bổn đại gia phải rửa mối nhục này!
Lumine: "Anh thấy như nào, có vừa không?"
Sora mặc lại bộ bạch y đã được Lumine may lại xong và ngắm nghía nó, gật đầu nói: "Không chật, vẫn còn vừa lắm"
"Công nhận, tay nghề em cao siêu thật đó"
Lumine được khen thì chống nạnh đắc ý: "Tất nhiên, một khi Lumine này ra tay thì khỏi phải bàn cãi gì!"
Paimon ở bên cạnh Lumine như nhớ ra điều gì liền thì thầm vào tai cô nàng.
Khi nghe xong, Lumine cùng Paimon nhìn Sora và nở lên một nụ cười ma mị.
Sora toát mồ hôi, rùng mình: "Hai người...sao lại nhìn tôi và cười như thế chứ...?"
Lumine: "Hình như...anh quên mình là kẻ bị thua cuộc trong cái trò Vision C·hết Chóc do anh bày ra nhỉ~?"
Sora: "!?"
C·hết...cậu quên điều này luôn!
Paimon: "Hehe, may mà Paimon vừa mới nhớ ra đó nha!"
Sora thở dài: "Được rồi...vậy hai người muốn làm gì với thằng này?"
Lumine đi tới cạnh, khoát tay cậu nói: "Anh đi theo em"
Sora tuy cảm nhận được điều gì đó không lành trước lời nói này của Lumine, nhưng...cậu vẫn nuôi một sự tin tưởng rằng cô ấy sẽ không làm những điều quá đáng với cậu.
Nên cậu đã đi theo Lumine.
Paimon vội đuổi theo: "Chờ Paimon với!"
Trong phòng thay đồ, trong căn phòng này cất rất nhiều đồng phục nam nữ gì đều có.
Gọn gàng, sạch sẽ và mang một mùi rất dễ chịu khi bước vào đây.
Để rồi, ở trong căn phòng đó truyền ra giọng hét thất thanh của Sora.
Sora: "Hai...hai người...đây là điều mà hai người làm với tôi sao!"
Cậu nhìn bản thân mình trong gương thì hết cả hồn, trang phục cậu mặc trên người là một bộ váy gothic đen, mái tóc đen dài, cặp mắt xanh cùng với lông mi dài ra đôi chút.
Nhìn cậu bây giờ không khác gì là một thiếu nữ luôn!
Paimon vuốt cằm, cười nói: "Không ngờ nha, Đại Anh Hùng của chúng ta khi nữ trang cũng đẹp đấy chứ bộ"
Lumine hai mắt sáng rực, đi vòng quanh cậu: "Woa...anh có năng khiếu đó!"
"Nếu anh hai mà biết thì anh ấy chắc sẽ rất vui luôn khi có một đối thủ như này!"
Sora đỏ bừng mặt, xấu hổ nói: "Vui cái con khỉ, anh cởi đây!"
Lumine ngăn lại: "Ai cho anh cởi thế, đây sẽ là h·ình p·hạt của em và Paimon dành cho anh"
"Đó là phải nữ trang suốt một ngày"
Sora nghe thế thì khóc không ra nước mắt: "Em...hai người ác lắm...!"
Chí khí nam nhi của cậu mất...mất sạch rồi!
Paimon vỗ vai cậu, an ủi: "Không sao không sao, khi ra ngoài thì sẽ không ai biết cậu là Sora đâu mà lo"
Sora liếc qua Paimon, cô an ủi rất hay nên đừng an ủi nữa...nếu không, cậu sợ không kiềm được bản thân mà đem cô đi nấu lẩu mất!
Lumine: "Hì hì, được rồi, hôm nay anh phải đi dạo cùng em nào!"
Dứt lời, Lumine nắm lấy tay cậu và chạy vụt ra khỏi phòng.
Paimon hốt hoảng, nhanh chóng đuổi theo: "Hey! Đồng bạn với nhau thì không được bỏ nhau như thế chứ!"
"Chờ Paimon với coi!"
...
Đảo Narukami, Thành Inazuma.
Người dân đi qua đi lại vô cùng tấp nập, nhưng khi thấy ba người Sora đi qua không khỏi bị thu hút lấy bởi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Sora.
"Trời ơi...ai mà...vừa cao vừa đẹp quá vậy!"
"Hình như tôi đã bị dính tiếng sét ái tình rồi...!"
"Ba người họ là chị em sao? Hai chị thì đi bộ còn đứa em út kia thì lại biết bay, ảo thật..."
Những lời xì xào bàn tán cứ liên tục vang lên không dứt.
Sora nghe được lời nói của đám quần chúng kia thì cười bất lực.
Paimon: "Hehe, chúng ta bị chú ý hơi nhiều rồi, nhưng...cái cảm giác này đúng là thật tuyệt vời làm sao!"
Lumine nhìn cậu, che miệng cười: "Haha, anh thu hút ánh nhìn thật đó"
Sora: "..."
Paimon chú ý thấy một quầy hàng bán kẹo táo ở cạnh, liền nũng nịu: "Sora, Lumine ơi...Paimon muốn ăn kẹo táo, có được không~?"
Sora: "Muốn ăn à? Còn em thì sao Lumine, có muốn ăn không để anh đi mua luôn"
Lumine gật đầu nói: "Mua cho em một cây đi"
Sora gật đầu, đi tới quầy bán kẹo táo và mua ba cây. Tổng cộng giá của ba cây kẹo táo là khoảng 60 đồng Mora, cũng rẻ ấy chứ!
Trở lại nhóm, Sora cậu một cây, Lumine một cây và Paimon một cây vừa ăn vừa từng bước dạo trên cung đường.
Kể từ lúc lệnh Truy Lùng Vision được bãi bỏ thì cuộc sống của người dân ở đây đã trở lại, họ hạnh phúc vui cười hơn rất nhiều so với lúc trước.
Sora: "Nè Lumine...hồi nãy anh mới gặp mặt Signora đó"
Lumine mặt không cảm xúc nói: "Ồ...vậy sao?"
Sora: "Cô ấy nói rằng, cô ấy xin lỗi vì lời nói lúc trước của mình dành cho em nên cô ấy muốn em tha thứ"
Lumine trầm mặc như thể đang suy nghĩ.
Paimon: "Lumine..."
Sora: "..."
Sau một hồi lâu, Lumine thở dài một hơi: "Cô nàng đó...đúng thật là khiến cho người ta ghét mà, nhưng...nếu cô ta thật sự hối lỗi thì em sẽ tha thứ"
"Vậy...giờ cô ta đâu?"
Sora: "Cô ấy không còn ở đây nữa rồi. Sau khi Ngự Tiền Quyết Đấu giữa anh và cô ta kết thúc thì chắc chắn Snezhnaya đã lan truyền đi tin đồn cô ấy đ·ã c·hết trong tay anh..."
Paimon: "Vậy...nếu giờ Signora không ở đây thì cô ta đã đi đâu?"
Sora: "Signora nói sẽ đi chu du khắp nơi để khám phá những điều mà cô ấy chưa biết tới"
"Cụ thể là nơi nào thì tôi không biết, vì cô ấy nói không cụ thể lắm"
"Nhưng...chắc một điều rằng..."
Paimon cắn một miếng kẹo táo, nghiêng đầu khó hiểu: "Chắc một điều...?"
Sora: "Chắc một điều rằng, chúng ta và cô ấy sẽ gặp lại nhau trong một tương lai không xa..."
Lumine khẽ cười: "Giống như câu nói [Có duyên ắt sẽ gặp lại] đúng không?"
Sora mỉm cười: "Ừm, đúng vậy"
Đang nói chuyện với nhau, thì đột nhiên có giọng nói của một tên nào đó khiến cho Sora phải chú ý qua.
Đó là một Oni có thân hình to lớn, mái tóc gai trắng và có hai chiếc sừng trên đầu.
???: "Chủ quán, bán cho bổn đại gia một cây xiên que đi!"
Chủ quán bán xiên que liếc nhìn hắn ta, lắc đầu ngán ngẩm nói: "Itto, cậu được Sara thả ra nữa rồi à..."
Itto dõng dạc nói: "Cái gì mà thả ra chứ, bổn đại gia chắc chắn là cô nàng quạ đó vì kh·iếp sợ danh Arataki nên mới khuất phục trước tôi!"
Chủ quán bán xiên que dùng ánh mắt thương hại mà nhìn hắn, đúng là một đứa trẻ to xác nhưng ngây ngô ngốc nghếch...
Itto: "Hửm..."
Hắn nhìn qua trái thì thấy ba người Sora đang đứng yên nhìn chằm chằm hắn.
Nhưng người mà hắn chú ý nhất, chính là vẻ đẹp không tì vết của Sora.
Itto: "Đẹp quá!"
Ba người Sora: "?"
Không nhiều lời, Itto đi tới trước mặt của Sora, quỳ một gối xuống và cầm lấy tay của cậu.
Itto miệng ngậm một bông hồng, nói: "Thưa vị tiểu thư xinh đẹp này, có thể cho bổn...à nhầm, cho Itto này làm quen có được không?"
Lumine: "???"
Sora: "???"
Paimon phụt cười thành tiếng.
Itto: "Kể từ lúc gặp cô, tôi đã bị sét ái tình đánh trúng rồi!"
Sora: "..."
Cái...cái vụ việc quái quỷ gì đây, tên ngốc này...đang nghĩ cầu hôn cậu?
Lumine nổi đoá lên nói: "Không, tôi không cho phép!"
Itto khó hiểu: "Tại sao lại không cho?"
Lumine ôm chặt lấy tay của Sora: "Vì chúng tôi là người yêu mà!"
Itto đứng phắc dậy, bông hồng ngậm trên miệng cũng theo đó mà rớt xuống: "Hả...hả? Sao...sao có thể như vậy được!"
"Nữ nhân với nữ nhân sao yêu nhau được cơ chứ!?"
Lumine khinh bỉ nói: "Tại sao không được? Nói cho nhà cậu biết, tình yêu không phân biệt giới tính nghe chưa"
Itto: "Không...không thể nào..."
Sora lên tiếng: "À ừm...anh bạn à, tôi là nam"
Ầm!
Nghe lời Sora vừa thốt ra thì như tiếng sét đánh ngay tai vậy.
Itto như thể b·ị đ·ánh trúng một kích chí mạng mà ôm ngực khụy gối xuống.
Itto miệng rỉ máu: "Mối tình đầu của bổn đại gia...lại là nam..."
"Những lời ngọt ngào mà bổn đại gia vừa nói ra...là với một nam nhân sao?"
Paimon che miệng cố nhịn cười, nhưng không nhịn được nữa nên ôm bụng cười như được mùa.
Itto tức giận, đứng dậy nói: "Là các ngươi đã dở trò mưu kế hãm hại bổn đại gia ta"
Nói xong hắn chỉ vào mặt Sora, nói: "Bổn đại gia muốn quyết đấu với tên giả gái ngươi!"
Sora: "..."
"Quyết đấu gì cơ?"
Itto: "Hãy dùng Onikabuto của ngươi đấu vói bổn đại gia ta!"
"Bổn đại gia phải rửa mối nhục này!"
Sora: "?"
Lumine: "?"
Paimon: "Hahaha...đau bụng quá...Hahaha"