Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 206: Giấc mơ tuyệt vời của Paimon




Chương 206: Giấc mơ tuyệt vời của Paimon

Dưới sự đáng sợ của Aquaris, Gambler sợ hãi nhanh chóng kí khuế ước với Sora.

Gambler: "Mong...mong chủ nhân chiếu cố thêm cho em ạ...!"

Sora thấy cô nàng run rẩy như này, lắc đầu cười trừ.

Cậu có phải ăn thịt cô đâu mà sợ hãi thế...?

Đúng lúc này, một bảng thông báo hiện lên trước mặt Sora.

[Tiến độ vượt tầng đã đạt tới 10%...]

Sora: "(Hửm...)"

Cái gì đây...tiến độ vượt tầng? Bộ thu phục các chủng tộc khác về dưới chướng của cậu là điều kiện để vượt qua tầng này sao...

Cũng thú vị đấy chứ...!

Vậy...giờ cậu đã thu phục được hai mà đã đạt tới 10% rồi, nếu tính thêm để đạt tới 100% thì cậu phải thu phục thêm 18 người nữa mới đủ điều kiện vượt tầng.

Sora: "(Hừm...cũng hơi bị nhiều và tốn thời gian ấy chứ không đùa...)"

[Nếu ngài muốn rời khỏi tầng này để trở lại thế giới cũ thì vẫn được thôi, vì điều kiện vượt tầng ở đây là điều kiện dài hạn]

[Khi ngài cùng đồng bọn rời khỏi đây thì thời gian tầng này sẽ được đóng băng lại nên ngài cứ yên tâm]

Sora bất ngờ không thôi, có thể luôn sao...!?

Thấy Sora đang tập trung suy nghĩ thứ gì đó, Mei nhẹ kéo tay áo cậu: "Cậu đang suy nghĩ điều gì thế...?"

Sora: "À...tớ đang nghĩ—"

Kiana chen lời vào: "Chị Mei, em chắc chắn là cái tên này đang suy nghĩ tới thứ gì rất biến thái đó ạ!"

Sora lườm qua Kiana, tức giận nói: "Suy nghĩ cái đầu cô ấy! Tốt lắm, chừng nào tôi nấu ăn thì phần ăn của cô được thêm rau"

Nghe thế thì Kiana giật mình, vội chạy tới ôm lấy chân cậu: "Đừng mà, tôi xin lỗi...làm ơn đừng dùng h·ình p·hạt tàn độc này"

Sora: "Không nói nhiều, năn nỉ cũng vô ích thôi. Cô nhất định phải ăn rau nhiều vào, dạo này tôi thấy cô bị thiếu chất hơi nhiều rồi đấy!"

Kiana khóc bù lu bù loa: "Không!! Cậu đúng là một tên ác ma!!!"

Sora ngoáy ngoáy tai, ánh mắt nhìn sang chỗ khác như thể không để tâm tới những điều mà Kiana nói.

Cái miệng hại cái thân, tự chịu đi con mắm!

Mei: "Mà...bây giờ chúng ta làm sao để rời khỏi nơi này đây?"



Aquaris khẽ cười nói: "Việc này sao, chuyện này thì Mei-sama cứ yên tâm đi"

Nói rồi, Aquaris vung cây dù giấy trên tay. Lập tức bên cạnh cô nàng xuất hiện một vết nứt không gian.

Aquaris: "Ba ngài cứ bước qua cái không gian này là sẽ được đưa lại tới chỗ cũ thôi ạ"

Mei: "Vậy sao...cảm ơn cô nha Aquaris, tụi tôi đi đây"

Aquaris mỉm cười, cúi đầu như một cô hầu gái. Gambler thấy vậy thì tuy có chút do dự nhưng vẫn làm theo Aquaris.

Mei: "Tạm biệt cậu nha Saint"

Saint: "Ừm, tạm biệt ba cậu"

Ba người Sora vẫy tay chào rồi cùng nhau bước vào cái rãnh nứt không gian đó.

Ngay tức khắc, cả ba người đã được đưa trở lại trước cửa của phòng học.

Ánh nắng chiều tà chiếu qua những khung cửa sổ, trên hành lang không một bóng người.

Mei: "Trở lại rồi...không ngờ đã tới chiều luôn...!"

Kiana: "Chắc chắn là thời gian trong Linh Giới đó trôi chậm hơn ở ngoài đây rất nhiều..."

Sora: "Hai người thấy hành trình này vui chứ?"

Mei hăng hái nói: "Rất vui là đằng khác!"

Kiana: "Câu trả lời của tôi cũng giống chị Mei"

Sora: "Ồ...vậy dịp sau chúng ta cùng nhau lại tới đây đi"

Mei: "Hả? Ý của cậu là..."

Sora nhanh chóng thuật lại những điều mà hệ thống tháp đã thông báo cho hai người họ nghe.

Một lát giải thích, Mei và Kiana đã hiểu rõ.

Sora: "Vậy tạm biệt nhé, dịp khác gặp lại nhé!"

Mei cười tưới nói: "Ừm, tạm biệt cậu"

Kiana cũng cười, vẫy tay: "Tạm biệt..."

Thế là bóng giáng của ba người họ phát sáng lên một ánh sáng trắng rồi tan biến đi.

Ngoài thế giới thực.



Trong căn nhà san hô.

Sora từ từ mở mí mắt lên, dụi dụi: "Trở lại rồi..."

Cậu đưa mắt nhìn ra cửa sổ thì thấy ngoài trời vẫn tối đen, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt từ mặt trăng tròn với các đóm sao trên bầu trời cao chiếu xuống qua rèm.

Sora: "Không ngờ...trời còn tối như vậy"

"Hửm...Lumine...?"

Sora nhìn sang trái thì mới chú ý, Lumine đang nằm ngủ ngon trong chăn của tấm Futon mà không quên ôm chặt lấy cánh tay cậu.

Sora: "(Ủa...mình nhớ em ấy ngủ trên giường với lại Paimon và Yue mà ta...)"

Lumine khuôn mặt hạnh phúc không biết mơ gì, nói mớ: "Hì hì, bánh ngọt anh làm ngon thật đó...Sora~"

Sora mỉm cười, dùng tay còn lại dịu dàng xoa lấy đầu cô.

Cậu hôn lên trán Lumine một cái: "Vậy thì sau khi giải quyết xong cái vụ lệnh Truy Lùng Vision thì anh sẽ làm cho em bánh ngọt ăn"

Sora nhẹ nhàng ôm lấy Lumine và cũng chìm vào giấc ngủ cùng cô.

...

Tại Hiệp Hội Tenryou.

Sara sau khi phải rút lui về lại nơi này thì không khỏi có một ngọn lửa tức giận bừng bừng trong lòng.

Sara ngồi xuống cái ghế trong phòng tiếp khách, bực tức nói: "Không ngờ lại phải có một ngày mình bị ép rút lui đó..."

???: "Sao thế Sara tiểu thư, ai làm cho tiểu thư tức giận thế?"

Đột nhiên, một giọng nói của một ai đó vang lên phía sau cô.

Sara biết đó là ai, cô khẽ nhìn ra sau: "Ồ, là anh à Dent?"

Đó là một cậu thiếu niên cao ráo, mái tóc cùng đôi mắt bạc trắng, mặc bộ vét đen với đôi bao tay trông rất thanh lịch.

Dent đặt một tách trà lên bàn, cười nói: "Tiểu thư có gì buồn bực sao? Có thể kể cho một người giúp việc như tôi nghe được chứ?"

Sara cầm lấy tách trà lên nhấp một ngụm, nói: "Tôi không ngờ là quân kháng chiến lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ và đông đảo như thế"

"Còn cái tên Đại Anh Hùng kia nữa, tôi đã đánh giá thấp hắn rồi. Hắn ta là một người rất mạnh, chỉ một mình hắn đã nhẹ nhàng hạ gục hết những samurai tinh nhuệ của quân Shogunate rồi..."

"Bảo sao...giờ tôi mới hiểu ra Shogun đại nhân lại muốn bắt hắn đến vậy"

Dent: "..."



Thấy anh ta im lặng như vậy, Sara nghi hoặc: "Sao anh im lặng thế Dent, bộ...có chuyện gì sao?"

Dent lắc đầu, khẽ cười: "Không có chuyện gì đâu tiểu thư, tôi chỉ nhớ ra một việc mình vẫn chưa làm thôi"

Sara: "Vậy sao...vậy anh đi làm việc của mình đi"

Dent: "Vâng, vậy tôi xin phép"

Dent cúi đầu rồi quay lưng rời đi, mới quay lưng lại bước đi thì hắn đã nhếch mép lên nụ cười thần bí: "(Tồn tại Dị Thường...ta và ngươi sẽ sớm gặp nhau thôi)"

...

Đảo Watatsumi, Làng Bourou.

Sáng hôm sau trong căn nhà san hô của nhóm người Sora.

Cậu đã ngủ dậy từ rất lâu, đánh răng rửa mặt mặc lại bộ bạch y của mình và nấu bốn bát Ramen để ăn sáng.

Nấu xong thì Sora tới cạnh tấm Futon rồi lung lay thân thể của Lumine: "Lumine, dậy đi nào con sâu ngủ"

Lumine cô ấy từ từ mở mắt ra dùng giọng còn buồn ngủ nói: "Sora...chào buổi sáng"

Sora cười cười, nhẹ nhéo lấy má của cô: "Chào buổi sáng, mau dậy đánh răng rửa mặt và thay đồ rồi nhanh ăn sáng thôi"

"Hôm nay chắc chắn sẽ là một ngày cực kì mệt mỏi đó nha"

Lumine đưa hai tay lên: "Ẵm em và giúp em đánh răng đi~!"

Thấy cô nàng nhõng nhẽo thì Sora lắc đầu cười cười, cậu lập tức ẵm Lumine lên rồi đưa cô vào phòng vệ sinh rồi giúp cô đánh răng rửa mặt.

Còn về việc thay đồ thì cậu không thể nào làm được điều đó, vì...sẽ mất máu mất!

Sora đi ra phòng vệ sinh, quỳ rạp xuống khóc không ra nước mắt: "(Tuy rất muốn nhìn, nhưng...nhưng điều này vẫn quá sức với mình!!)"

Thu hồi lại cảm xúc nuối tiếc, Sora nhìn qua cái giường có hai con loli vẫn còn đang ngủ say như c·hết kia thì thở dài.

Sora: "Xí nữa thì quên hai con loli này luôn..."

Cậu đi tới mép giường và bắt đầu đánh thức Yue và Paimon.

Sora: "Nào nào, dậy nhanh đi! Hôm nay sẽ rất bận đó"

Yue và Paimon ngáp một cái thật dài.

Paimon: "Nè Sora, tối hôm qua Paimon mơ được một giấc mơ đó"

Sora: "Giấc mơ gì?"

Paimon cười nói: "Trong giấc mơ, cậu trở thành người hầu của Paimon đó!"

Sora: "???"