Chương 20: Phế Tích Trên Không
Thùng...thùng.
Cậu đang đứng trước cửa phòng của Lumine và Paimon nhưng gõ cửa hoài mà không thấy ai lên tiếng, cậu tưởng hai cô nàng này còn ngủ nên cậu đành phải cất giọng gọi.
Sora: "Lumine, Paimon hai người dậy đi, hôm nay là ngày bận lắm đấy"
Lumine: "Ra nè"
Người đáp lại là Lumine từ đằng sau cánh cửa, nhưng cậu lại nghe được có tiếng lục đục trong đó, cậu chẳng thể hiểu nổi tại sao hai cô nàng này lại ồn ào tới thế.
Mà cậu cũng chẳng để ý vì cậu nghĩ chắc là chuyện của con gái.
Két...
Paimon: "Yeahh, đi thôiiiii"
Người mở cửa và đồng thời cũng là người bước ra đầu tiên là cô nàng lơ lửng Paimon kiêm thức ăn dự trữ, người tiếp theo bước ra là Lumine.
Sora: 'Đúng là Paimon, lúc nào cũng vậy'. Cậu đành phải thầm khen ngợi mức năng lượng và hoạt bát tới đáng sợ vào mỗi buổi sáng nhưng có cái tính mà cậu cực ghét cay ghét đắng ở Paimon là cái dáng ngủ của cô nàng này.
Dáng ngủ cực xấu luôn, vì hôm trước cậu có ngủ chung với cô nàng thức ăn dự trữ này một lần, đang nằm ngủ ngon lành thì cô nàng Paimon không biết mớ cái gì mà thụi thẳng vào mặt cậu làm cậu tỉnh lại từ giấc mộng.
Cậu tuy bị thụi và vô cùng đau nhưng cậu vẫn bỏ qua nhắm mắt ngủ tiếp nhưng vừa nhắm mắt được 10 phút thì cô nàng này không còn đấm nữa mà thay vào đó là cô nàng song phi luôn nên cậu đành phải trải nệm nằm xuống đất cho lành.
Trong lúc nghĩ vào đêm đang sợ hôm đó thì ánh mắt cậu đã vô tình giáng vào Lumine.
Không biết có phải cậu bị ảo giác hay không mà cậu thấy Lumine khác khác.
Tuy không biết khác khác chỗ nào nhưng cậu thấy được bầu không khí toả ra từ cô rất êm dịu và...xinh đẹp nữa, không lẽ là trang điểm sao??.
Thấy ánh mắt cậu cứ nhìn cô chằm chằm khiến cô có chút xấu hổ đỏ mặt.
Lumine: "S...sao vậy?"
Nghe cô cất tiếng thì cậu giật mình, vội thu lại ánh mắt thất thố của mình.
Sora: "À...chúng ta đi thôi"
...
Trang viên nhà Diluc.
Sau khi bước vào trang viên của Diluc thì cậu đã thấy cả Jean, Diluc và Venti đã tụ tập đầy đủ chỉ thiếu mỗi cậu, Lumine và Paimon.
Diluc thấy cả ba tới thì vẫy tay chào.
Sora cũng mỉm cười chào lại: "Chào buổi sáng, tôi tới rời đây"
Diluc: "Ừm, chúng tôi đợi mỗi nhóm cậu thôi đó"
Sora: "Ha...haha"
Cậu nghe thế thì cũng thấy hơi có lỗi chút vì phải gọi hai cô nàng cạnh cậu nên lỡ đến trễ, cậu đành phải cúi đầu xin lỗi vì sự chậm trễ này.
Jean: "Thôi, chúng ta bắt đầu đi"
Jean đúng thiệt là tốt bụng, sẵn sàng bỏ qua cho cậu khiến cậu cảm động vô bờ bến. Cậu thầm tự nhủ rằng nhất định phải đãi một món ăn mà cô nàng đội trưởng này thích.
Jean: "Chúng ta phải làm gì đây? Đàn Thiên Không thì đã bị hư rồi"
Cô nhìn cả nhóm với ánh mắt hơi lo lắng, Đàn Thiên Không thì bị tên Pháp Sư Vực Sâu làm hư, nếu không có thứ này thì không thể làm được gì nên cô lo lắng là phải.
Diluc: "Tôi nghĩ hôm nay chúng ta sẽ đi theo dấu vết của đám pháp sư Vực Sâu"
Paimon nghe thế thì giật mình hốt hoảng.
Paimon: "Công thẳng luôn á"
Sora khi nghe thấy ý này của Diluc thì thầm nghĩ chút chút, nếu ta quá thụ động thì kẻ bất lợi là chúng ta nên Diluc nói thế này cũng đúng vì ta đâu còn cách nào khác đâu.
Thấy ý này rất hay nên cậu gật đầu động ý.
Sora: "Diluc nói rất đúng, chúng ta phải chủ động"
Venti: "Vậy...theo tôi nghĩ, bọn pháp sư Vực Sâu sẽ tới một nơi..."
Paimon: "Nơi?"
Venti: "Phế tích Phong Long"
...
Phế Tích Phong Long, nơi này trước đây từng là Mondstadt cũ nhưng trải qua sau trận chiến của Venti và vị Phong Thần đời trước thì nơi này đã trở thành một phế tích như hiện tại.
Cả nhóm di chuyển tới chỗ này theo sự hướng dẫn của Venti, không mất nhiều thời gian thì cả nhóm đã tới được Phế Tích Phong Long nhưng giữa đường thì đã bị Hilichurl chặn.
Sora: 'Quái Vực Sâu thì bọn này chẳng nhằm nhò gì nhưng...có một kẻ nào đó đang đứng xa theo dõi thì phải'
Trước mắt cả bọn là 5 con Hilichurl trong đó có một con to cầm lớp khiên gỗ, ngoài ra còn có một kẻ khác ngoài những Hilichurl mà cậu cảm nhận được, tuy cậu không biết kẻ đó đang đứng ở đâu nhưng cậu nghĩ tên này sẽ dở trò gì đó với cả bọn trong lúc đang chiến đấu.
Nên cậu quyết định sẽ không chiến đầu với bọn Hilichurl mà để cho đồng đội xử lý chúng, còn cậu sẽ quan sát kẻ đó phòng trường hợp nếu tên đó có một tí hành động đáng ngờ thì cậu còn có thể kịp thời phản ứng để giúp đồng đội của mình.
Diluc: "Con to nhất để tôi cho, còn 4 con Hilichurl kia thì mấy người giải quyết đi"
Anh cầm thanh đại kiếm của mình lên rồi lao về phía con Hilichurl to sát kia.
Anh nhảy lên bổ xuống nhưng bị nó dùng khiên đỡ lại và bị hất lùi lại vài bước.
Nó lao lên dùng cái khiên ủi tới Diluc nhưng anh đã nhanh chóng né được sang một bên nên không sao.
Diluc thấy nó đang để lộ phần lưng của mình thì ngay lập tức anh ngưng tụ lửa lên thanh đại kiếm của mình, vung ra một con chim lửa về phía con Hilichurl to đó.
Hilichurl to kia định quay lại đỡ đòn đó nhưng hơi muộn, con chim lửa đã p·hát n·ổ sau khi chạm vào con Hilichurl đó những thứ xung quanh khu vực nổ như đá, cây, cỏ đều bị cháy hết
"GAAAA..."
Con quái đó quỵ xuống gầm lên đầy đau đớn, tấm khiên của nó đã bị phá vỡ từ v·ụ n·ổ của con chim lửa nên bây giờ nó không có thứ gì để phòng thủ hay t·ấn c·ông.
Diluc thừa thời cơ lao lên chém bay đầu con đó.
Sora cậu đứng một bên quan sát tên Pháp Sư Vực Sâu thì cũng chứng kiến được cảnh đó thì thầm khen ngợi.
Sora: 'Diluc đúng thật là mạnh'
Lúc cậu còn sống ở kiếp trước, cậu cũng từng phải mất kha khá mới Gacha ra được Diluc, nhớ lại cảnh tượng tiền theo gió mà bay thì lòng cậu rỉ máu, rỉ máu vì nghèo.
Cậu nhìn về phía Jean, Lumine và Venti thì cũng thấy họ cũng xử xong cái đám nhỏ nhặt đó.
Paimon: "Hehe, ăn một cước của Paimon ta đi"
Cô nàng này bay tới đạp đạp lên xác của con quái mà Diluc vừa g·iết.
Sora: "..."
"Haha, các ngươi tới rồi?"
Đúng như cậu nghĩ, có kẻ đang theo dõi nhóm cậu và bây giờ hắn đã xuất hiện.
Một tên pháp sư Vực Sâu màu xanh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Sora cười nói, nhưng mà tên này chẳng biết có phải bị lé hay cảm thấy sự hiện diện của cậu quá mờ nhạt hay không mà chẳng thèm để ý tới cậu.
Lumine, Jean, Diluc, Paimon và Venti định lên tiếng nhắc nhở hắn nhưng mà nghĩ lại thì thôi, tên Pháp Sư Vực Sâu này đáng đời lắm.
Pháp Sư Vực Sâu: "Này...sao các ngươi không ngạc nhiên là mấy khi thấy ta xuất hiện thế"
Vâng, hắn ta vẫn không nhận ra sự hiện diên của Sora đang bên cạnh hắn.
Sora: "ಠ⁠⁠_⁠」⁠ಠ"
Không do dự, cậu móc ra cái chảo hàng hiệu mà cậu Gacha được trong kho đồ hệ thống mà đập mạnh vào cái đầu của hắn.
BOONG...
Sora: "Hừm, cái chảo này được đấy, có thể sử dụng để đập mấy tên ở Vực Sâu(⁠☆⁠▽⁠☆⁠)"
Cậu ôm lấy cái chảo của mình như ôm đứa con rồi cất nó lại vào kho đồ.
Cậu bước đi tới nhóm cậu đang đứng với biểu cảm đầy thoả mãn mà để lại cái tên Pháp Sư đang nằm xụi lơ trên đất cùng cái cục u trên đầu.
Đột nhiên, một luồng sức mạnh của tên đó phọt ra làm cắt đứt mối liên hệ giữa Dvalin và Venti.
Nhưng Venti không tức giận là mấy mà còn cảm thấy rất tốt vào lúc này.
Venti: "Thiệt là...nhưng mà cũng tốt"
Lumine: "Không sao đó chứ?"
Venti: "Không sao...tôi có thể lợi dụng cái này để phá vỡ Vách Gió đang bảo vệ Phế Tích Phong Long"
Nói rồi, Venti bước đi trước để dẫn đầu, còn những người khác thì đi đằng sau Venti.
Dưới sự dẫn đầu của Venti thì cả bọn đã tới lối vào Phế Tích nhưng lối vào này bị những cơn gió bao bọc chẳng có tí kẻ hở nào để chui qua.
Venti: "Tôi lên phá đây"
Cậu bước lên rồi cầm cây đàn của mình lên đánh.
Vụt...bùm...
Sau tiếng đàn đó của Venti, những cơn gió bảo vệ Phế Tích Phong Long rít gào lên rồi dần tiêu tán để lộ ra con đường vào.
Sora: 'Sức mạnh âm nhạc thật kinh khủng'
Cậu thấy vậy thì chừng nào rảnh sẽ kêu Venti dạy cậu cách đánh mới được.
Venti: "Đi thôi"
Cả bọn bắt đầu tiến vào Phế Tích nhưng tuy vậy, cả bọn vẫn bị chặn lại bởi một cơn bão khổng lồ.
Jean: "Chúng ta phải đi đường nào để lên đây?"
Sora: "Dễ thôi, chúng ta bay đi"
Paimon: "Bay?"
Sora: "Chúng ta có Phong Chi Dực mà"
Mấy người này quên mình có Phong Chi Dực à? cậu không thể ngờ cả bọn lại quên đi thứ tiện lợi như vậy đấy.
Lumine: "À ha, cậu đúng thật là thông minh"
Cậu nghe vậy thì liếc Lumine nhưng cũng chẳng nói gì vì nhiệm vụ trước mắt quan trọng hơn.
Sora: "Để tôi, lên trước cho, Venti cho tôi xin tí gi--..."
Venti: "OK"
Cậu chưa kịp dứt lời thì bị Venti cho một luồng gió siêu mạnh thổi cậu bay tuốt luốt lên trời.
Sora: "Ahhhh, tên khốn, cho thì cũng cho nhẹ tí chứ"
May cho cậu, Phong Chi Dực của cậu mở ra kịp lúc khiến cậu lơ lửng trên không một cách an toàn.
Thấy thế cậu cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sora: "Tên khốn Venti, đúng thật là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả"
Vào được Phế Tích, cậu nhẹ nhàng hạ cánh xuống, cùng lúc đó những người khác cũng hạ cánh xuống gần cậu.
Paimon: "Rồi chúng ta làm gì nữa"
Venti: "Chúng ta phải làm nghi thức Giữ Sáng để tiệt tiêu ba vòng bảo vệ xung quanh phế tích"
Nói rồi, Venti lấy ra 9 cái khối tam giác lấp lánh màu vàng đưa cho Sora, Diluc và Jean.
Venti: "Mấy người hãy gắn ba cái này vào mỗi cái trụ, nó sẽ kích hoạt Phế Tích Trên Không thừa thời cơ đó Lumine sẽ mở Phong Ấn. Sora ở phía Bắc, Diluc ở phía Nam và Jean ở phía Tây còn Lumine thì sẽ lên tháp cao nhất để chuẩn bị"
Sora, Diluc, Jean mỗi người nhận lấy ba cái rồi chạy tới chỗ của mình được phân công, Lumine cũng leo lên tháp cao nhất để chuẩn bị.
Sora: "Đây rồi"
Cậu đã tới chỗ cây cột ở phía Bắc mà Venti đã giao. Ngay lập tức cậu gắn ba cái khối tam giác vào ba chỗ xung quanh cái trụ như lời dặn.
Sora: "Phía Bắc xong"
Jean: "Phía Tây cũng xong"
Diluc: "Ở đây cũng xong nốt"
Venti nhận được lời báo cáo từ mỗi người qua những cơn gió thì cậu ra hiệu cho Lumine mở Phong Ấn.
Sau khi mở Phong Ấn Xong, Venti triệu tập mọi người lại rồi dùng [Cơn Gió Ngàn Năm] để thổi mọi người lên Phế Tích Trên Không.
...
Cả bọn đáp xuống một nơi, mà xung quanh nơi này có những ngọn tháp cao v·út đổ nát, có lúc còn nghe những tiếng ai oán không lời mỗi khi gió thổi qua, bên dưới lại một cái lốc xoáy khổng lồ.
Sora: "Ôi mẹ ơi, rơi xuống là tan xương nát thịt mất, may mà mình gửi Yue lại cho Charl·es chăm sóc"
Cậu nhìn xuống cái lốc xoáy bên dưới hơi run sợ nói ra, nếu mà rớt xuống cái này thì sẵn sàng cưỡi hạc đi.
Paimon: "Ôi"
Cô nàng ngay lập tức bám lên đầu của Sora khi thấy thứ lốc xoáy ở dưới.
Sora: "Xuống hay không????"
Paimon: "Không, Paimon không xuống"
Sora: 'Haha được, xong vụ này tôi sẽ có món đặc sản để ăn rồi'
Đột nhiên cậu cảm nhận được một thứ nguy hiểm đang bắn tới cậu từ sau lưng.
Keng...
Cậu lập tức rút ra thanh Nichirin đỡ lại cái công kích bằng Băng Nguyên Tố.
Cả bọn thấy cậu rút kiếm ra đỡ một đòn t·ấn c·ông từ kẻ khác thì họ cũng cảnh giác.
Sứ Đồ Vực Sâu: "Ồ, không ngờ có kẻ đỡ được đòn [Phi Đao] đó của ta đó"
Cũng đồng thời vào lúc này, Dvalin cũng xuất hiện và gầm lên khi nhìn thấy họ.
Sora: "Mọi người cứ lo cho Dvalin đi, tôi giải quyết xong tên đen từ đầu tới đít này rồi tôi sẽ hỗ trợ mọi người và Paimon cũng xuống đi"
Thấy cậu vô cùng nghiêm túc thì Paimon cũng gật đầu xuống khỏi đầu cậu rồi bay tới chỗ Venti để trợ giúp.
Cậu dứt lời xong, cậu lao lên vung kiếm chém cái tên Sứ Đồ Vực Sâu.
Tên Sứ Đồ Vực Sâu cũng rút ra con dao của mình đáp trả lại.
KENG...KENG...
Những tiếng vang của hai v·ũ k·hí sắc nhọn v·a c·hạm vào nhau tạo ra vài ánh lửa li ti.
Sora: "Vũ điệu hoả thần: thức thứ 1: Viên Vũ"
Một nhát chém ngang cực mạnh về phía tên đó.
Tên đó thấy thế định dùng con dao chặn lại nhưng con dao bị tan chảy ngay lập tức dù chưa v·a c·hạm.
Hắn ta nhẹ nhàng nhảy ra sau để tránh đòn t·ấn c·ông của cậu.
Sứ Đồ Vực Sâu: "Haha, mạnh đấy nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ"
Sora: "Ồ vậy sao, nhìn lại cái bụng mình thử đi"
Tên đó nhìn lại cái bụng của mình thì thấy một v·ết t·hương rất lớn ngay giữa bụng của mình.
Sứ Đồ Vực Sâu: "AHHHHH"
Hắn ta gục xuống hét lên đau đớn, trong cơ thể của hắn dường như đang bị thứ gì đó thiêu đốt khắp nơi.
Sứ Đồ Vực Sâu: "N...ngươi đã làm...gì ta?"
Hắn ta nhìn cậu yếu ớt hỏi.
Sora: "Ta cũng có biết đâu? Thôi, kiếp sau nhớ sống lương thiện vào chút"
Cậu chẳng muốn phí lời nói với một kẻ như này cả, cậu nhẹ nhàng xoay người đi tới chỗ đồng đội của mình đang chiến đấu mà để lại kẻ phía sau đang dần dần bị những ngọn lửa màu xanh làm tiêu biến.