Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 191: Sora: Mình không khác gì tấm giẻ rách luôn!




Chương 191: Sora: Mình không khác gì tấm giẻ rách luôn!

Ầm ầm...!

Hàng tá những tia sét cứ giáng liên tục về phía của Sora.

Cậu thì sử dụng [Phong Bộ] né qua né lại vô cùng chật vật.

Sora: "(Cứ né hoài như này thì không được...!)"

Cậu chật miệng một cái, vận dụng [Phong Bộ] hết công xuất lao nhanh về Ei.

Vũ Điệu Hoả Thần: Thức thứ 1: Viên Vũ!

Lưỡi kiếm trên tay của Sora bùng lên ngọn lửa xanh, cậu tung mạnh ra một nhát chém ngang.

Ei lạnh nhạt nhẹ nhàng đỡ lấy nhát chém này của cậu bằng Đoạn Thảo Trường Đao.

Hai thanh v·ũ k·hí v·a c·hạm mạnh vào nhau vang lên một tiếng đinh tai nhất óc, sóng xung kích quét ra tứ phía.

Ei mở miệng đánh giá: "Cậu mạnh thật đấy, còn nhanh nữa. Nhưng...vẫn còn chưa đủ để đối đầu với tôi đâu"

Cô nàng dùng nhẹ sức hất văng Sora ra, khiến cho cậu trượt về phía sau 10m.

Sora định hình lại, lau mồ hôi nói: "Tôi biết điều đó...nhưng tôi khuyên cô một câu, cô nên tỉnh ngộ sớm đi Ei"

"Cô không biết dân chúng bên ngoài kia đang gặp thảm hoạ gì đâu, tôi biết cái cô theo đuổi là Vĩnh Hằng"

"Nhưng cái Vĩnh Hằng của cô đã đi nhầm hướng rồi đó...!"

Trước câu nói đó của Sora, Ei không đáp lại lời nào. Cô nàng như thể biến thành một tia sét màu tím phóng tới cậu.

Sora: "!"

Cậu bất ngờ, theo bản năng đưa thanh Nichirin lên đỡ lấy.

Tuy là cậu đã đỡ được nhưng vì lực từ đòn t·ấn c·ông của Ei rất mạnh nên đã làm cho cậu bay ngược ra sau và đâm mạnh vào các cột Torii.

Các cột Torii vỡ nát và sụp đổ đè lên người Sora.

Cậu khó khăn chui ra từ trong đ·ống đ·ổ n·át.

Sora loạng choạng đứng dậy, thân hình cậu bây giờ rất tàn tạ và máu từ trên đầu cậu dần dần chảy xuống.

Cậu thở hồng hộc đưa mắt nhìn về hướng của Ei, cô nàng quá mạnh...mạnh tới mức khó tả.

Trận đấu chưa trôi qua được bao lâu mà cậu đã bị cô nàng này bón hành cho ngập mồm rồi.

Cậu thấy tình cảnh bây giờ rất khó khăn. Cậu biết cho dù bản thân có dùng toàn bộ sức mạnh hay toàn bộ kỹ năng thì vẫn không thể nào đánh bại được Ei.



Vì...cô nàng này, chính là Lôi Thần của Inazuma.

Thanh Nichirin trên tay cậu sau khi đỡ được đòn t·ấn c·ông đó của Ei cũng có dấu vết rạn nứt nhỏ rồi.

Sora: "(Bất...bất lực thật sự, mình bây giờ không khác gì tấm giẻ rách luôn...)"

Đang mãi mê suy nghĩ thì trước mặt cậu bất thình lình xuất hiện một quả cầu sét màu tím.

Sora giật mình, cậu nhận biết cái chiêu này nên nhanh chóng dựng lên [Phong Thuẫn]

Lập tức, quả cầu sét đó nổ tung ra phá nát luôn cái tấm khiên làm từ gió đó của Sora mà thổi bay cậu.

Cậu lại tiếp tục bị văng ra sau thêm 10m.

Sora nằm liệt trên nền đất, cậu chống hai tay xuống cố đứng dậy nhưng không tài nào đứng nổi.

Cậu ho ra một ngụm máu, mặt đầy nhăn nhó.

Đau...đau quá, hình như...bản thân bị nội thương mất rồi...!

Ei thở dài một hơi, thấp giọng nói: "Kết thúc rồi..."

Sora cắn chặt răng, chật vật nói: "Không...tôi chưa..."

Sora chưa kịp dứt lời thì không gian xung quanh Nhất Tâm Tịnh Thổ bắt đầu tan biến đi, đưa cậu trở về chỗ cũ trước mặt Shogun.

Lumine: "Sora!"

Paimon: "Sora!"

Yue: "Chủ nhân!"

Thấy tình trạng hiện giờ của Sora, Lumine Paimon lẫn Yue hết sức lo lắng.

Shogun lạnh lùng nhìn cậu từ trên xuống, rồi hai tay cầm chặt thanh Lưỡi Đao Vô Tưởng nâng lên.

Lumine thấy vậy thì hoảng hốt chạy tới: "Dừng tay lại!"

Shogun phất lờ lời nói đó của Lumine, cô nàng dứt khoát bổ xuống Sora.

Sora: "Tôi không chịu thua đâu!!"

Cậu dồn hết Huyền Lực vào bên trong thanh Nichirin, khiến cho lưỡi kiếm được bao bọc dày đặc một nguồn ngọn lửa xanh rồi chém về đòn t·ấn c·ông đang hướng về mình.

Bùm!

Một v·ụ n·ổ nguyên tố xảy ra khi hai đòn t·ấn c·ông đó v·a c·hạm vào, làm cho Shogun lùi lại ba bước còn Sora thì bị thổi bay ngược ra sau.



Nhưng cậu đã được Lumine và Thoma đỡ được.

Shogun: "Cái gì...mình bị đẩy lùi...!"

Thấy cô nàng đứng ngẩn người ra, Thoma nhanh chóng nói: "Chạy!"

Lumine vác Sora rồi cùng cả bọn quay lưng, bọn họ lấy đà nhảy qua một cái rãnh rồi bỏ chạy.

Shogun chậm rãi nhìn theo bóng lưng của nhóm người Sora.

Hai tên Samurai kia cuối cùng đã tỉnh lại, vội vàng chạy tới bên cạnh cô nàng nói: "Shogun đại nhân... người vừa nãy..."

Shogun thu hồi lại ánh nhìn, quay lưng lại lạnh lùng nói: "Đưa vào lệnh Truy Lùng Vision"

"Lần sau gặp lại, ta sẽ chém một nhát nữa. Đặc biệt...là tên đó"

...

Tại Phòng Trà Komore.

Trong một căn phòng lớn, Sora được Lumine nhẹ nhàng đặt xuống nệm Futon.

Lumine khóe mắt ươn ướt, nói: "Anh...làm em sợ lắm đó, có biết không hả..."

"Không cho phép...có lần sau đâu...nghe rõ chưa..."

Nghe được giọng điệu như muốn khóc tới nơi của Lumine, Sora nặn ra nụ cười nhẹ đưa tay lên sờ lên má cô sẵn tiện gạt đi nước mắt.

Sora: "Anh xin lỗi...anh hứa sẽ không có lần sau..."

Lumine giữ chặt lấy bàn tay của cậu đang đặt lên mặt mình mà không ngừng cọ xát lấy, giọng nức nở: "Tốt nhất...là vậy đi...nếu không...nếu không..."

Sora cũng đau xót nói: "Rồi mà...anh sẽ không bao giờ làm vậy nữa đâu"

Paimon ngồi bên cạnh khóc bù lu bù loa nói: "Huhu, cậu làm Paimon sợ lắm đó có biết không hả!"

"Nếu cậu xảy ra chuyện gì...thì ai sẽ cùng Paimon c·ướp n·gân h·àng, còn ai sẽ vui đùa với Paimon, còn ai sẽ làm món ngon cho Paimon ăn mỗi ngày nữa đây...!"

Yue: "Huhu, đúng vậy đó...!

Sora khẽ cười nói: "Rồi mà, hai người cũng nín đi nào..."

"Nếu mà quân Samurai nghe được thì xông vào đây túm cổ cả đám giờ..."

Paimon và Yue nghe vậy thì nín khóc, nhưng tiếng nấc không ngừng phát ra.

Sora: "..."



Thomas: "Yên tâm đi, căn phòng này có cách âm nên không sao đâu"

"Với lại, đối với tôi mà nói thì trốn trong Phòng Trà Komore là an toàn nhất hiện giờ rồi"

"Nhưng...tôi sẽ không thể rời khỏi đây trong thời gian ngắn. Chuyện về sau, đành phải giao cho mọi người rồi"

Sora nhìn Thoma, nghiêm túc nói: "Tới Tatarasuna tìm quân kháng chiến, đúng không?"

Thoma gật đầu: "Đúng vậy. Nếu không ngoài dự đoán thì quân Shogunate sẽ truy lùng chúng ta"

"Nơi chứa chắp chúng ta không nhiều, ngoại trừ quân kháng chiến"

Paimon lau đi nước mắt, nói: "Paimon nhớ Ayaka có nói...đó là tổ chức của Sangonomiya đúng không?"

Thoma: "Ừm, ban đầu do Thánh Pháp Sư Sangonomiya Kokomi tổ chức"

"Hiện tại tạm giao lại cho thuộc hạ Gorou thống lĩnh, họ đang giao chiến với quân Shogunate"

"Nhưng mà...Hiệp Hội Yashiro của chúng tôi rất thận trọng khi qua lại với quân kháng chiến, chủ yếu là không ai tin ai"

Thoma thở dài một hơi, nói tiếp: "Khác với chúng tôi...theo tôi thấy thì quân kháng chiến chắc sẽ không từ chối lý do của mọi người đâu"

"Điều nguy hiểm hiện giờ chính là tôi đang chưa thể biết rõ vị trí hiện tại của quân kháng chiến, vì vậy mọi người cần phải thu thập thông tin trên đường"

"Trên đường đi có thể sẽ phải đi xuyên qua lãnh địa của quân Shogunate, hãy cẫn thận đấy..."

Sora gật đầu, lấy cái Vision Hoả đeo bên hông ném lại cho Thoma: "Trả cho cậu đó, giữ thật kỹ vào"

"Tôi không lấy lại cho cậu nếu cậu bị mất tiếp đâu đó"

"Vì cậu mà tôi mất bà cái Vision Phong giả trong trận chiến rồi"

Thoma gãi đầu cười cười nói: "Haha...cảm ơn cậu nhiều, tôi nhất định sẽ không để mất nữa đâu"

"Thôi, mọi người nghỉ ngơi cho hồi phục lại sức đi. Tôi sẽ đi nấu trà cho mọi người"

Hắn ta đeo lại Vision bên hông mình, rồi rời khỏi căn phòng.

Sora: "Phù~...giờ khắp người anh nó ê ẩm quá đi mất..."

Lumine lấy ra từ trong kho đồ của mình ra một miếng băng màu trắng, ân cần băng lại những v·ết t·hương trên tay và cả đầu Sora.

Sora bất lực nói: "Thôi mà Lumine, anh có khả năng hồi phục nên...em không cần thiết phải làm như này đâu..."

Lumine lườm cậu một cái: "Mặc kệ anh có khả năng đó, thì em vẫn muốn băng...có ý kiến?"

Sora vội lắc đầu: "À không không...em cứ thoải mái băng đi, hehe..."

Lumine: "Hừ...đồ ngốc, không làm em bớt lo được mà..."

Sora: "..."