Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 188: Aether và Jotarou ân ái




Chương 188: Aether và Jotarou ân ái

Đảo Narukami, Thành Inazuma.

Tại Sở Trị An.

Nhìn bên ngoài thì đây không khác gì là một cái phủ to lớn của người giàu.

Xung quanh khu vực này tràn ngập các Samurai, người thì siêng năng đi tuần tra liên tục, còn người thì ngáp lên ngáp xuống như là thiếu ngủ.

"Buồn ngủ quá đi mất..."

Một tên Samurai ốm nhom ngáp dài một cái, mệt mỏi nói lên.

Đứng bên cạnh tên đó là một đại hán Samurai, hắn thở dài nói: "Kiên trì chút đi, sắp thay ca rồi đó..."

Samurai ốm nhom vươn vai lên, nói: "Chẳng hiểu sao, nghiêm ngặt như này tới cả con muỗi cũng không dám vào mà vẫn kêu hai ta đi canh gác cho được..."

"Mệt mỏi thật sự...!"

Ở một góc khuất mà các Samurai không tài nào thấy được, nhóm người Sora và Yoimiya đang leo tường để vào bên trong phủ.

Yoimiya là người trèo vô đầu tiên, rồi tiếp theo lần lượt là Lumine, Paimon, Yue và Sora.

Bọn họ rón rén, lộn nhào như các điệp viên thực thụ.

Không mất quá nhiều thời gian, cả đám đã tới một cánh cửa hầm được đặt phía sau căn phủ.

Yoimiya nhỏ giọng nói: "Được rồi, giờ đi xuống thôi"

Cô nàng nhẹ nhàng mở ra và đi xuống trước.

Nhóm người Sora cũng xuống theo sau.

Bên trong này cực kỳ âm u hơn ở ngoài kia rất nhiều, nó cực kì nhiều tầng giam.

Thứ chiếu sáng ở đây chỉ có ánh sáng mập mờ từ các lồng đèn được treo ở đây mà thôi.

Trước mặt họ là hai con đường, một trái một phải.

Paimon nhìn xung quanh, ngỡ ngàng nói: "Trời ơi...âm u quá đi mất..."

Yoimiya: "Quả nhiên không gây ra sự chú ý nào, đúng là cơ hội rất tuyệt vời"

Nói xong, cô nàng đưa mắt nhìn các phòng giam tối tăm nơi đây thì không khỏi rùng mình: "Ui...nếu bị giam ở đây thì thật đáng sợ, mau chóng tìm sư phụ Masakatsu rồi rời khỏi đây thôi"

"Như này đi, chúng ta sẽ chia nhau ra hành động. Để đón sư phụ Masakatsu, tôi phải chuẩn bị một số thứ..."

Yue lên tiếng nhắc nhở: "Nếu vậy...chị nhớ cần thận đấy nhé, đừng để b·ị b·ắt đấy!"

Yoimiya mỉm cười đáp: "Ừm, yên tâm đi!"

Cô nàng ngay lập tức chạy sang phương hướng bên phải.

Sora: "Được rồi Paimon, tới lúc rồi"



Paimon: "Ừm, It's show time!"

Hai người họ đeo Mặt Nạ Giả Dạng lên mặt, tức khắc Sora biến thành Jotarou còn Paimon thì biến thành Dio.

Jotarou (Sora): "Lâu rồi mới sử dụng lại món này đó"

Dio (Paimon): "Ừm...đã từ rất lâu rồi, thật hồi niệm làm sao!"

Lumine: "..."

Yue: "..."

Jotarou (Sora) nhìn sang Lumine với Yue, cười nói: "Hai người cũng tham gia cùng đi!"

Lumine: "Thôi, em không muốn—"

Jotarou (Sora) đặt hai tay lên vai cô, khuyên thật lòng: "Nếu em không hoá trang thì chắc chắn em sẽ bị truy nã khắp cái Inazuma này đó"

"Suốt ngày núp núp chạy chạy, đi đâu cũng bị truy đuổi"

"Em không muốn điều đó xảy ra có phải không?"

Dio (Paimon) ùa theo: "Đúng vậy, hãy tham gia với tụi này đi!"

Nghe những lời nói có buff thông não của Sora, Lumine cảm thấy cực kì có lý luôn.

Một lát đắn đo suy nghĩ, Lumine miễn cưỡng gật đầu: "Được thôi...em và Yue sẽ cùng tham gia..."

Jotarou (Sora) vui mừng nói: "Chào mừng hai người gia nhập!"

Cậu mua một Mặt Nạ Giả Dạng khác trong thương thành của hệ thống rồi lấy ra đưa cho Lumine.

Yue nghi hoặc hỏi: "Ủa? Còn em thì sao chủ nhân?"

Jotarou (Sora): "Em quên là mình có thể biến thành dạng mèo à?"

Yue hiểu ý, cô nàng nhanh chóng biến lại thành dạng mèo rồi nhảy lên vai Lumine.

Lumine nhìn chằm chằm vào cái mặt nạ, vuốt cằm: "Hừm...nên biến thành ai đây ta..."

Jotarou (Sora) đề nghị: "Hay là...em biến thành tên Aether đi"

Lumine hai mắt sáng rực: "Hợp lý!"

Paimon trong dạng Dio che miệng nhịn cười khiến đôi vai không ngừng run.

Xong, kỳ này tên anh hai của Lumine nổi tiếng chắc luôn rồi!

Lumine đeo mặt nạ lên, trong đầu nghĩ tới hình dáng của người anh trai mình thì cả người cô phát sáng rồi dần dần biến hoá.

Ánh sáng tiêu tán đi, để lộ ra bóng dáng nhỏ nhắn của một cậu thanh niên tóc vàng giống hệt Lumine.

Hình dáng này không ai khác chính là Aether, tên anh trai có sở thích nữ trang của Lumine.



Aether (Lumine) : "Woa...giống hệt thật!"

Yue: "Đây là ngoại hình anh trai của chị Lumine sao? Giống nhau như đúc luôn..."

Jotarou (Sora) khẽ cười nói: "Tốt, đội hình của chúng ta đã tụ tập đông đủ rồi"

Dio (Paimon): "Xuất phát thôi nào! Hãy cho đám Samurai dưới này ám ảnh đi nào!"

Lumine và Yue bị sự nhiệt tình tới mức thái quá của hai người này l·ây n·hiễm qua thì cũng háo hức theo.

...

Bùm!

Những đám Samurai đang đi qua đi lại để kiểm tra các phạm nhân b·ị b·ắt bên trong các phòng giam thì bỗng nhiên có một v·ụ n·ổ xảy ra làm rung chuyển các tầng.

"Có chuyện gì thế! Động đất à!?"

"Động đất quái gì mà có tiếng bùm chứ? Chắc là có kẻ tập kích vào đây rồi!"

"Theo tiếng của v·ụ n·ổ phát ra, thì rất có thể là ở dưới tầng 1!"

"Nhanh chóng xuống đó mau!"

Các Samurai cầm theo đao thương trên các tầng ồ ạt chạy xuống thẳng tầng 1.

Vừa mới xuống tầng 1 thì khói bụi bay mù mịt khiến cho cả đám Samurai ho liên tục.

"Khụ khụ...khói bụi mù mịt quá..."

"Mọi người nhìn kìa! Ở...ở phía trước hình như có người tới..."

Cả đám Samurai đồng loạt đưa mắt nhìn thẳng phía trước.

Từ trong đống khói bước ra là hai thành niên cao to cơ bắp cuồn cuộn, còn một tên thiếu niên tóc vàng thân hình nhỏ nhắn với trên vai là một con mèo trắng tinh.

"Ai...ai đây? Sao...sao mà dị hợm quá vậy!"

"Các...các ngươi là ai! Sao dám tự ý xâm nhập vào đây!?"

Đám Samurai ngạc nhiên xen lẫn kh·iếp hãi tới tột cùng khi chứng kiến ngoại hình của nhóm người Sora.

Jotarou (Sora) cười nhếch mép: "Haha, nếu các ngươi đã thành tâm muốn biết..."

Dio (Paimon) tiếp lời: "Thì tụi này sẽ rộng lượng nói cho mà biết!"

Aether (Lumine): "Bọn ta chính là đại diện cho chính nghĩa và công lý!"

Yue góp vui: "Mục tích bọn ta tới đây là giáo huấn các ngươi và cứu lấy một người!"

Nghe một màn giới thiệu dài dòng này của nhóm người Sora thì đám Samurai đầu hiện đầy dấu chấm hỏi to đùng.

Gì mà dài dòng dữ thế...có thể nào ngắn ngắn lại tí được không? Bọn hắn nghe không hiểu được một lời nào luôn á!



"Cái gì mà là đại diện cho chính nghĩa và công lý chứ! Bọn ta thấy các ngươi là đám quậy phá thì đúng hơn đấy!"

"Mặc kệ các ngươi là gì, dám tự ý xâm nhập vào đây thì các ngươi xác định chắc luôn rồi!"

Không do dự nữa, đám Samurai cầm chặt v·ũ k·hí trên tay và bắt đầu lao nhanh về phía của nhóm người Sora.

Jotarou (Sora) không e sợ nói: "Nào, cùng nhau lên quẩy banh nóc khu này nào các đồng chí!"

Aether (Lumine): "Lên!"

Dio (Paimon): "Lên!"

Ba người dậm chân mạnh xuống đất rồi lao vụt tới đám Samurai.

Thế là một trận giao tranh nảy lửa giữa bọn họ xảy ra.

Đám Samurai thì dùng v·ũ k·hí t·ấn c·ông liên tục nhóm người Sora, còn bọn họ thì dùng tay không vừa né vừa đánh trả lại.

"Nhận lấy—*Bốp*"

Một tên Samurai chưa kịp nói dứt lời thì bị một quyền của Paimon cho vô mặt.

Dio (Paimon): "Haha, ăn một quyền của Dio ta đi đám nhãi nhép!"

Yue hoá thành lưu quang có các ánh trăng lưỡi liềm bay loạn xạ mà lướt qua đám Samurai.

"Tay đau quá!"

"Con mèo này nhanh thật sự! Không t·ấn c·ông được luôn...!"

Yue khẽ cười, trêu chọc nói: "Haha, bổn miêu ta là ánh trăng thì chỉ dựa vào tốc độ t·ấn c·ông chậm chạp này của các ngươi sao mà trúng được chứ"

Phía Sora với Lumine thì dựa vào sức mạnh của họ có sẵn nên vô cùng nhẹ nhàng hơn phía của Paimon và Yue rất nhiều.

"Hai tên này...mạnh quá..."

"Chạy...chạy không?"

"Chạy? Không bao giờ, đối với Samurai mang trong mình tinh thần võ sĩ đạo thì từ chạy quá là ô nhục đi!"

Aether (Lumine) bẻ khớp tay, cười lạnh nói: "Tốt cho câu tinh thần võ sĩ đạo, vậy ta sẽ đánh ngươi tiếp vậy!"

Tên Samurai kia hoảng hốt, toát mồ hôi nói: "Đừng...đừng qua đây!

Mặc kệ hắn có nói như nào, Lumine vẫn ung dung đi tới.

Nhưng tự nhiên Lumine bỗng bị vướng một mảnh gỗ phía dưới chân khiến cô vấp té.

Jotarou (Sora) vội đỡ lấy được, ân cần hỏi: "Em không sao chứ?"

Aether (Lumine) nhìn cái tay cường tráng của cậu đang ôm eo mình, cô không khỏi đỏ mặt nói: "Em...em không sao..."

Jotarou (Sora) thở phào: "Không sao là tốt rồi..."

Đám Samurai thấy cảnh tượng hai thằng đàn ông xưng hô anh anh em em với bầu không khí màu hường như này thì trợn tròn mắt há hốc mồm.

Bà moẹ nó...hai kẻ này là long dương chi hảo rồi!