Chương 155: Đại Hội Đấu Thơ mùa 2
Thành Inazuma.
Tại cây cầu gỗ.
Có một bóng dáng của một người con trai đeo kính đang đưa mắt nhìn xa xăm với vẻ u buồn trên mặt.
Người con trai này chính là Kamaji và cũng là người thương của Chisato.
Kamaji thở dài: "Chisato..."
Sora thân thiết vỗ lên vai anh ta: "Chào, chúng tôi có thứ muốn giao cho cậu đây!"
Kamaji giật mình, nhìn nhóm người Sora hỏi: "Mấy...mấy người là...Đại Anh Hùng và Nhà Lữ Hành ngoại quốc đây mà!"
Yue: "Fufu, đúng vậy đó!"
Paimon: "Chúng tôi tới đây giao cho anh một lá thư. Sora, lấy ra đưa cho anh ta đi"
Sora lấy ra bức thư của Chisato đưa cho Kamaji, anh ta nhận lấy và mở ra.
Kamaji ngạc nhiên mở to mắt mình ra, vì nét chữ trong lá thư chính là của người con gái mà anh yêu.
Kamaji: "Đây là lá thư của Chisato nhờ mọi người đưa tới cho tôi sao? Vậy cô ấy bây giờ thế nào rồi...?"
Lumine khẽ cười nói: "Cô ấy vẫn ổn không có chuyện gì cả nên anh đừng lo"
Kamaji xúc động nói: "Tốt...tốt quá rồi..."
"Cảm ơn mọi người, tuy trời đã khuya như này rồi mà mọi người vẫn lặn lội tới đây giao thứ này cho tôi..."
Paimon: "Hehe, không có gì đâu!"
Lumine: "Nếu đã giao xong thì xin làm phiền anh giúp cho bọn tôi làm một tờ giấy thông hành toàn bộ Inazuma được không?"
Kamaji vui vẻ gật đầu đáp: "Chuyện nhỏ, sáng mai sẽ có liền cho mọi người!"
Được sự đồng ý đầy uy tín của anh ta, nhóm người Sora gật đầu rồi rời đi để đi tới Phòng Trà Komore, nơi mà Thoma hẹn.
Inazuma, Đảo Narukami.
Tại Phòng Trà Komore.
Sora: "Chúng ta tới nơi rồi!"
Lumine: "Chúng ta vào thôi mọi người!"
Cả đám định đi vào thì bị một người phụ nữ mặc một bộ Kimono đi trong phòng trà ra chặn lại.
Kozue: "Xin lỗi các vị, hôm nay phòng trà không tiếp khách thường nên xin hãy về cho"
Ba cô gái trong nhóm Sora nghe nói thế thì đầu hiện đầy dấu chấm hỏi.
Thiệt luôn á hả!?
Sora thở dài, lấy bức thư mời mà Thoma đã đưa ra: "Cô tự nhìn đi..."
Kozue cầm lấy và xem xét: "Thư mời có con dấu của Hiệp Hội Yashiro, là ngài Thoma sao...xem ra thân phận của các vị không đơn giản"
"Vậy thì...chào mừng đến với Phòng Trà Komore, Khu Bảo Vệ của Hiệp Hội Yashiro"
Paimon chống nạnh, hài lòng nói: "Phải vậy mới đúng chứ!"
Kozue nhẹ cúi đầu, né sang một bên để nhường đường cho bọn họ.
Nhóm người Sora không do dự nữa mà mở cửa ra và bước vào.
Bên trong vô cùng đơn giản, chỗ quầy bán, chỗ ngồi uống và có một lối đi xuống căn bếp ở ngay cạnh quầy.
Còn trên quầy có một con Shiba ăn mặc rất là sang chảnh.
Khói từ việc nấu trà bay lượn lờ trong không khí nên nó có mùi rất thơm từ các loại lá trà.
Paimon nhìn ngó xung quanh, gãi đầu nói: "Tên Thoma đâu nhỉ? Không lẽ tên đó không giữ lời với chúng ta sao...?"
Đột nhiên giọng nói từ con Shiba vang lên: "Ai nói không giữ lời chứ, tôi còn đang đau lòng vì mọi người quên chuyện của tôi đó"
Lumine hoảng hốt nói: "Đây là giọng nói của tên Thoma mà!"
Paimon: "Không lẽ...con chó này là Thoma sao!? Mới đây thôi mà đã biến thành chó rồi là sao!!??"
Sora: "..."
Yue nói ra suy nghĩ: "Có thể...đây là nghiệp mà anh ta phải chịu chăng?"
Lumine và Paimon nghe nói thế thì đồng loạt nhìn nhau, đồng thanh nói: "Đáng đời lắm!"
Thoma bên trong căn bếp đi ra, bất mãn nói: "Mấy người ác lắm luôn rồi đó!"
Sora: "..."
Paimon: "..."
Yue: "..."
Lumine: "..."
Thấy bọn họ im lặng nhìn mình như vậy, Thoma thắc mắc hỏi: "Sao...mọi người im lặng dữ thế...?"
Ba người Sora, Lumine và Paimon đưa mắt nhìn nhau nhẹ gật đầu.
Rồi cả ba người bọn họ cùng nhau tiến về phía của Thoma.
Thoma: "Này này...mấy người định—"
Không để Thoma nói hết, Sora vòng qua sau lưng hắn rồi dùng chính hai cánh tay của mình luồn qua nách hắn và kẹp lại.
Lumine cùng Paimon thì hai người họ hợp sức xách đôi chân của tên Thoma lên.
Thoma: "Nè nè! Mấy người định làm gì tôi thế hả!?"
Paimon mặc kệ những lời hắn nói, cô nhìn hai người đồng chính của mình: "Ở đây xa biển quá, nên ném hắn ở đâu đây?"
Sora khuyến nghị: "Tôi nghĩ nên ném tên này vào nồi nước nóng đang nấu lá trà bên trong căn bếp"
Lumine vui vẻ nói: "Quyết định vậy đi!"
Yue ngồi trên vai của Sora, không hề có ý định ngăn cản.
Thoma hoảng hốt, vừa vùng vẫy vừa van xin: "Tôi xin lỗi, tôi sai rồi, đừng có mà ném tôi mà!"
Paimon: "Thấy hắn ta xin trông thảm thiết quá, có nên tha cho một lần này không?"
Lumine suy tư một hồi, liếc nhìn Thoma liền nói: "Anh thật biết lỗi rồi?"
Thoma gật đầu lia lịa: "Thật mà thật mà, xin các vị đại nhân hãy tha cho tiểu nhân một mạng!"
Sora: "Cậu nói rồi đấy nhé"
Lập tức cả đám thả tên Thoma ra, khiến lưng hắn rơi xuống sàn không một chút thương tiếc gì.
Thoma đứng dậy, xoa xoa cái lưng: "Chờ mọi người ở đây hơi lâu nên chỉ muốn đùa với mọi người chút cho vui vậy mà..."
Yue: "Chắc vui ghê..."
Thoma: "Nhưng...xin hãy cho phép tôi được trịnh trọng gửi lời xin lỗi đến mọi người vì các khảo nghiệm trước kia là hình thức bắt buộc"
"Nó quyết định việc tôi có thể đưa mọi người đến trước mặt tiểu thư Kamisato hay không, quyết định việc chúng ta có thể trở thành bạn đồng hành...dám đối mặt với sấm sét hay không"
Paimon chỉ khoanh tay lại, chỉ hừ một tiếng mà không nói gì.
Lumine: "Vậy...kết quả của khảo nghiệm đâu?"
Thoma nhìn Sora với Lumine, nói: "Ngay từ khi bắt đầu, hai người đã không bị trói buộc vào những quy tắc đó đúng không?"
"Vì ý chí của hai người chưa từng bị dao động, cũng như chưa từng bị khuất phục"
"Ngày xưa, chúng tôi cũng có quen với một người như thế, nhưng khi sấm sét vụt qua thì..."
Lumine: "Anh đang nói đến... người bạn của Kazuha đã bị t·hiệt m·ạng trong Ngự Tiền Quyết Đấu?"
Thoma: "Ồ! Mọi người cũng biết chuyện đó sao? Xem ra...hào quang của anh ấy không yếu chút nào"
"Được rồi, bây giờ cũng đã khuya lắm rồi. Nên trưa mai, tôi sẽ đích thân dẫn mọi người đến gặp đại tiểu thư nhà tôi mà nói chuyện"
Paimon: "Vậy cứ quyết định vậy đi!"
...
Trong Ấm Trần Ca.
Sora trở lại phòng của mình, cậu cởi áo khoác ra và móc lên.
Cậu tức khắc nhảy lên giường nằm và lăn lộn vài vòng: "Woa! Nói gì thì nói, nhà vẫn là nơi tuyệt vời nhất!"
Yue vừa vào đây đã phóng qua phòng của XueZhu mà ngủ chung rồi, còn về phía của Paimon với Lumine thì hai người họ đã rủ nhau đi về phòng tắm rửa.
Sora ngáp dài một hơi, thôi ngủ bà luôn đi tắm rửa cái gì, hôm nay mệt rồi!
Cậu kéo chăn lên rồi nhắm mắt lại, chưa được 5 giây thì cậu đã ngáy luôn.
...
Ở một chiều không gian khác.
Sora mở to mắt nhìn ngó mọi hướng, gãi đầu: "Cái quái gì đây? Vừa mới nắm mắt ngủ thì bổn anh hùng lạo xuất hiện ở nơi quái quỷ gì đây!?"
"Không lẽ mình bị dính ảo thuật...?"
Cậu lúc này đang đứng ở giữa trong một căn phòng màu hồng, vật trang trí xung quanh toàn là búp bê...chủ yếu toàn là Hello Kitty không!
Những đồ dùng như tủ đồ, giường ngủ, mùng, bàn ghế full set màu hồng.
Sora: "Moé...tín đồ Hello Kitty à?"
Kira bất thình lình xuất hiện trước mặt cậu, cô nhí nhảnh nói: "Chủ nhân, ngài ồn quá đó!"
Sora: "Ủa, Kira?"
Kira bay tới ngồi lên vai Sora, chọt vào má cậu nói: "Vâng, là em đây chủ nhân~"
Sora: "Vậy... không lẽ đây là phòng của cô...?"
Kira lắc đầu: "Không, đây là phòng của hệ thống, em chỉ là sống cùng thôi"
Sora: "Hả?"
Dứt lời, một bóng dáng của một tiểu tinh linh có mái tóc màu hồng nhạt kèm theo đó là đôi mắt màu hổ phách, trang phục mặc trên người của cô nàng là một bộ đồ ngủ màu hồng có hình Hello Kitty.
Hệ thống mỉm cười: "Chào ngài chủ nhân, đây là lần đầu chúng ta gặp mặt đó!"
Sora ngắm nhìn từ trên xuống dưới: "Cô là...hệ thống?"
Không ngờ luôn à nha...hệ thống mà cũng đáng yêu như thế này luôn sao?
Hệ thống: "Ừm đúng thế! Việc ngài xuất hiện ở đây là vì tôi kéo ngài vào khi ngài ngủ đó"
Sora: "Ồ...kéo tôi vào đây chắc là có chuyện nhỉ?"
Hệ thống gật đầu, cười nói: "Đúng thế, việc này cực kì là quan trọng với tôi"
Sora nghiêng đầu: "Quan trọng với cô? Chuyện gì mà dữ dằn thế...nói nhanh đi"
Hệ thống: "Chuyện đó chính...tôi muốn có một cái tên!"
Sora: "???"
Nghe được chuyện này thì xém tí nữa khiến Sora bật ngửa ra sau, đây là chuyện quan trọng mà cô nói sao!?
Hệ thống ánh mắt có chút rưng rưng: "Không được sao ạ...?"
Sora: "Nếu cô đã muốn...vậy thì...hừm..."
Cậu bắt đầu chìm vào trong suy nghĩ của mình nhằm để nghĩ cho hệ thống một cái tên.
Sora: "(Tên gì ta...)"
Nghĩ hoài mà chẳng ra nổi, để rồi cậu vô tình liếc qua cái hình được in trên áo ngủ của cô nàng hệ thống.
Sora: "Vậy gọi là Kitty đi, tôi lấy tên của idol cô mà đặt cho cô đó"
Hệ thống vuốt cằm: "Kitty sao? Nghe hay à nha...vậy, từ giờ ngài cứ gọi tôi là Kitty đi!"
Sora: "Được thôi, Kitty!"
Kitty: "Hì hì"
Kira: "Tốt quá rồi, chúc mừng cô nhà Kitty!"
Sora: "Ui za!"
Bỗng dưng cậu quỳ rạp xuống mà ôm lấy cái bụng của mình.
Sora: "Sao...sao bụng của tôi đâu thế? Như là bị thứ gì đó rơi xuống vậy á...!"
Kitty: "À! Thời gian bên trong này trôi nhanh hơn ở bên ngoài nên... ngoài kia sáng rồi đó"
"Còn về thứ mà rơi xuống bụng của ngài thì...tự mở mắt ra mà nhìn là biết"
...
Trở lại thế giới bên ngoài.
Sora: "(Hình như có ai đó nằm trên người mình thì phải...?)"
Sora từ từ mở mắt lên để nhìn xem là ai, mới vừa mở ra thì thấy một cặp mắt hoa mai đang nhìn chằm chằm vào cậu.
Sora: "Hu...Hutao?"
Đúng thế, người đang nằm trên người cậu là cô nàng tinh nghịch này.
Hutao đặt hay tay lên má cậu, cười hì hì nói: "Chào buổi sáng nha, Sora"
Sora: "Sao...sao em lại ở trong phòng anh được hay thế?"
Hutao thành thật nói: "Em đá cửa ra đó!"
Sora: "..."
"Vậy...em tới đây làm gì thế? Có chuyện?"
Hutao: "Đúng vậy, hôm nay em tới đây là để mời anh tham gia vào Đại Hội Đấu Thơ do Liyue hợp tác với Mondstadt để tổ chức đó!"
Sora: "Nữa hả!?"