Chương 147: Xấu đi với tốt, âm đi với dương
Lúc này, Theresa cùng với lại Wendy, Bronya lẫn Sakura đều hối hả chạy tới chỗ của Mei.
Vừa mới tới chỗ Mei, Theresa đã hỏi dồn dập: "Mei, em không sao chứ? Có đau ở đâu không? Có v·ết t·hương nào nặng không...?"
Mei lắc đầu, khẽ cười nói: "Em không sao, cảm ơn cô hiệu trưởng"
Wendy vội lấy ra một viên kẹo trị thương đưa cho Mei: "Nè, cậu ăn đi"
Bronya: "Chị mau ăn nhanh đi ạ"
Mei: "Thôi không cần đầu, Sora đã cho tới một viên rồi"
Bronya: "?"
Sakura: "Hả?"
Theresa: "So...Sora xuất hiện ở đây?"
Mei không nói gì, cô toát mồ hôi mà đưa tay chỉ về phía trước.
Cả bốn người họ cũng theo đó mà nhìn, tức khắc bốn người đều mở to mắt mình ra.
Ở trước mặt của họ là một trận chiến khủng kh·iếp giữa Sora và Herrscher Of The Void.
Sora đang chống trả quyết liệt với Sirin và cả Benares, một con rồng Honkai cấp Thẩm Phán của cô nàng.
Những thứ xung quanh trong phạm vi chiến đấu của họ bị tàn phá vô cùng nặng nền.
Đám robot của Negentropy đều chỉ biết đứng ngoài nhìn mà thôi, nếu vào thì chắc chắn bọn nó sẽ bị hóa kiếp cho.
Wendy vui mừng nói: "Sora, là anh ấy thật kìa!"
Sakura: "Mà khí thế từ cậu ấy toả ra...khác hoàn toàn với lúc trước..."
Bronya: "Bronya thấy...tuy Sora đang chấp hai nhưng cậu ấy vẫn không rơi xuống thế hạ phong"
Đang theo dõi trận chiến đó, bỗng có một giọng nói của thiếu nữ liên lạc với Theresa qua tai nghe.
???: "Đó là ai vậy, Theresa...?"
Theresa: "Fufu là Sora, người tôi đã nói với cô đó, Einstein à"
Einstein: "Ồ, thì ra là cậu ta sao. Với lại...cô đừng sử dụng cái giọng nói đầy tự hào đó mà nói chuyện với tôi, Theresa"
Theresa: "Xin lỗi, không kiềm được..."
Einstein: "..."
Bên phía trận chiến.
Sirin bắn ra hàng loạt các khối lập phương về phía Sora, nhưng đòn đó của cô không hề hấn gì với cậu.
Các khối lập phương bị cậu chém nát hết, cho dù có là cái hố đen do Sirin tạo ra thì vẫn bị cậu chém đôi luôn.
Benares với thân thể to lớn, nó lao về phía Sora với cái mồm rất to nhằm đớp cậu.
Sora đưa tay lên cao: "[Sáng Tạo]!"
Một bàn tay khổng lồ được ngưng tụ ra từ Huyền và đem Benares đè xuống khiến cho mặt đất phía dưới phải nhẹ rung chuyển.
Benares đau đớn gầm lên một tiếng thật to.
Sirin nhìn Benares bị vậy thì không khỏi cắn chặt răng, tại sao...lại có một nhân loại dị giới mạnh như này vậy.
Sora bất thình lình xuất hiện ra sau của Sirin và chưởng một phát thật mạnh vào lưng cô khiến cho cô phải bay rớt xuống đất.
Benares thấy vậy thì vùng vẫy kịch liệt, muốn thoát khỏi cái bàn tay khổng lồ này để tới giúp cho nữ hoàng của mình.
Nhưng cho dù có vùng vẫy cỡ nào đi chăng nữa thì vẫn không thể nào thoát khỏi.
Sora nhẹ nhàng đáp xuống, đưa mắt nhìn Sirin đang nằm ở trên đất.
Sirin: "(Không thể nào...)"
Cô không hiểu nổi...đường đường là một Herrscher lại bị tên này đè ép đến mức độ này...
Sirin chống hai tay, định đứng dậy nhưng vì sử dụng sức mạnh quá nhiều để chiến đấu với Sora nên cô nàng chỉ có thể quỳ hai gối trước mặt cậu.
Sirin đưa mắt nhìn lên Sora, cất tiếng lên: "Tại sao...tại sao một nhân loại như ngươi lại có thể mạnh tới mức độ này được..."
"Chưa kể...tại sao ngươi lại phải bảo vệ cho những tên nhân loại này vậy...?"
"Ngươi có biết sự tồn tại của bọn chúng—"
Sora vội ngắt lời cô: "Là sự sai lầm nhỉ?"
Sirin: "!"
Sora nói tiếp: "Tôi không phủ nhận điều đó. Chiến tranh, lừa gạt, tham lam, ghen tị,...cho dù không muốn nhưng những cảm xúc đó vẫn luôn ẩn chứa bên trong nhân loại"
"Tôi biết quá khứ của cô đã từng trải qua những gì và lý do tại sao mà cô lại căm thù nhân loại tới mức này"
Sirin mở to mắt mình lên, vô cùng bất ngờ trước câu nói đó của cậu.
Không thể nào...một kẻ dị giới như hắn, tại sai lại biết quá khứ của mình được cơ chứ...?
Không lẽ hắn đang nói đùa?
Sora nhìn vào đôi mắt ngây ngốc của Sirin thì thừa biết cô nàng đang nghĩ điều gì trong đầu.
Sora nhỏ giọng, nói vừa đủ để cho hai người nghe: "Hồi nhỏ, cô từng b·ị b·ắt và mang đi để làm thí nghiệm"
"Ở đó, cô gặp và làm bạn được với những đứa trẻ có chung cảnh ngộ như mình"
"Mỗi ngày đều là cảnh sống trong địa ngục...nhưng cô lại là con chuột bạch thí nghiệm thành công duy nhất, còn những đứa trẻ khác thì do không chịu được nồng độ Honka quá lớn nên đ·ã c·hết hết"
"Vì thế mà cô đã bùng phát phá nát cả khu thí nghiệm đó và trở thành một Herrscher căm thù nhân loại tới tận bây giờ"
Sirin toát mồ hôi hột, miệng cứ mở rồi lại đóng.
Sora quỳ một gối cúi thấp người xuống, ánh mắt trong trẻo của cậu nhìn lấy Sirin: "Sau khi cô bùng phát Honkai lần thứ 2, những người vô tội không liên quan đến vụ này lại b·ị s·át h·ại"
"Tôi nói thẳng nhé, việc làm này của cô không khác gì là việc làm của những kẻ từng khiến cô như này"
"Người không liên quan thì bị cô g·iết không thương tiếc, còn kẻ chủ mưu khiến cô bị như này thì vẫn còn sống sờ sờ"
Sirin cúi gầm mặt xuống, không thể nào nói nên lời được.
Đúng như những gì cậu đã nói...kẻ đã khiến cho cô thành ra như này vẫn còn sống trên thế gian.
Sora lại tiếp tục nói: "Chắc cô còn nhớ... người từng ôm cô vào lòng nhỉ?"
Sirin giật mình, nhớ lại bóng dáng của một người phụ nữ tóc trắng mang một nụ cười hiền hậu đầy ấm áp.
Sirin: "Ce...Cecilia..."
Sora: "Đúng vậy, trước khi t·ên l·ửa của tên cáo già khốn kh·iếp đó bắn về phía cô với Cecilia. Vào giây phút cuối cùng, cho dù cô là Herrscher đã g·iết nhiều người thì cô ấy vẫn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng mình"
"Vì thế...tôi nói cho cô biết, nhân loại trên thế giới này không có ai là kẻ xấu hết như cô luôn quan niệm cả"
"Xấu đi với tốt cũng như âm luôn đi với dương vậy, hai thứ đó luôn song hành với nhau không thể nào thay đổi được"
Nước mắt của Sirin bắt đầu khẽ tuông ra, cô xiết chặt tay lại, vẫn cúi gầm đầu xuống nói: "Vậy...ta phải làm gì...để chuộc lại lỗi lầm của mình..."
Sora mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Rất đơn giản, đó là hãy giúp cho Kiana... trở thành Herrscher được chứ?"
Sirin bất ngờ, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm cậu với đôi mắt vẫn còn đọng lại hạt lệ: "Tại sao... phải làm thế?"
Sora: "Xin lỗi, tôi không thể nói được, nhưng việc này cô làm được nhỉ?"
Sirin lau đi nước mắt, suy tư một hồi thì nói: "Được thôi...nhưng bây giờ hay sao?"
Sora: "Chưa cần vội, việc cần làm bây giờ của cô chỉ cần giả vờ là bị tôi đánh bại và trả lại cơ thể cho Kiana là được"
Nói rồi, cậu đưa tay lên nhẹ nhàng xoa đầu Sirin.
Cô giật mình trước hành động này của Sora nên cô định hất tay cậu ra nhưng khi thấy nụ cười ấm áp đó của cậu thì cô đành bỏ ý định đó.
Sirin: "(Ấm áp quá...như người đó vậy...)"
...
Sora lúc này đã trở về trạng thái bình thường, cậu bế Kiana đi tới trước mặt của ba người Mei.
Mei: "Em ấy không sao chứ?"
Sora lắc đầu: "Không sao, chỉ là đang ngủ một giấc mà thôi..."
Mei, Theresa, Sakura và Bronya đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Sora: "Nhưng cũng phải đưa cô ấy vào phòng y tế nghỉ ngơi đi"
Cậu đưa Kiana cho Mei, cô nàng gật đầu rồi bế Kiana chạy đi.
Theresa vuốt cằm, nhìn Sora từ trên xuống dưới.
Sora nghi hoặc hỏi: "Bộ trên mặt tôi dính gì sao?"
Theresa: "Cậu...có đôi chút khác khác á, cậu cao hơn hồi trước khoảng 1mm đấy"
Sora: "Hả? Chỉ 1mm mà sao cô nhìn ra được hay thế? Ghê gớm vãi!"
Theresa chống nạng, tự mãn nói: "Tất nhiên, ta mà trời!"
Wendy đi tới ôm lấy tay phải cậu, ngọt ngào nói: "Nè Sora, em nghe Lumine nói anh ăn tết rồi nên có gì cho em không đó~?"
Sora xoa đầu cô: "Việc này sao? Chờ anh xử lý vụ này xong cái đã rồi anh tính"
Wendy: "Việc gì thế?"
Sora nhìn qua Theresa: "Theresa, tôi cần gặp ông nội cô một chuyến"
Theresa: "Chi thế?"
Sora ánh mắt nghiêm túc, trầm giọng nói: "Tôi có chuyện muốn gặp ông ta, một cuộc trao đổi nhỏ..."
Theresa: "Được... được thôi"
Bronya: "(Thái độ của Sora...thay đổi rồi...)"
Sora: "(Otto... ông không giải thích rõ ràng thì đừng trách tôi không nể mặt!)"