Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 142: Tết Hải Đăng và Hoa Mai Nở Rộ (6)




Chương 142: Tết Hải Đăng và Hoa Mai Nở Rộ (6)

Tại Tiệm Cửa Hàng Đồ Chơi.

Hutao: "A Sơn Bà Bà, bán cho con...bao nhiêu đèn Tiêu nhỉ Sora?"

Sora đưa lên bảy ngón tay: "Bảy cái thôi, chứ những người còn lại kia chắc đã có hết trơn rồi"

"Bây giờ chỉ còn tôi, cô, Lumine, Paimon, Dvalin, XueZhu và Yue chưa có cái nào mà thôi"

"(Còn riêng tên đã hố thằng này là Phong Thần kia thì tự mua đi...)"

Hutao gật đầu, dựng bảy ngón tay lên: "Vậy làm phiền bà bán cho hai tụi con bảy cái đèn Tiêu đi ạ!"

A Sơn Bà Bà: "Haha, được thôi hai người trẻ tuổi"

Bà ấy lập tức đem ra tám cái đèn Tiêu như Hutao gọi rồi đưa mắt nhìn hai người, mỉm cười nói: "Đây, của hai cháu, tổng cộng là 800 Mora"

Sora lấy ra một cái túi nhỏ đựng 1000 Mora đưa cho A Sơn Bà Bà: "Của bà đây!"

A Sơn Bà Bà kiểm tra, có hơi chút bất ngờ: "Sao cháu đưa ta 1000 dữ vậy...?"

Sora vừa cầm lấy tám đèn Tiêu và cất vào kho hệ thống vừa nói: "Bà cứ coi đây là tiền chúc tết của cháu dành tặng cho bà đi ạ!"

A Sơn Bà Bà thở dài, bất đắc dĩ nói: "Thiệt tình cái thằng bé này...vậy bà cảm ơn cháu vậy"

Sora: "Haha, thôi, tụi cháu xin phép về đây, tạm biệt bà và chúc bà Tết Hải Đăng vui vẻ!"

Hutao: "Chúc bà Tết Hải Đăng vui vẻ!"

A Sơn Bà Bà khẽ cười: "Chúc các cháu Tết Hải Đăng vui vẻ"

Sora và Hutao vui vẻ vẫy tay tạm biệt A Sơn Bà Bà rồi quay người rời đi.

Trên đường đi, Hutao nhìn qua Sora hỏi: "Vậy...sau khi ăn tết xong thì cậu...sẽ cũng với Lumine khởi hành tới Inazuma sao?"

Sora: "Ừm"

Hutao ánh mắt đượm buồn nói: "Vậy sao..."

Sora đưa tay lên, nhẹ xoa đầu cô: "Có gì mà phải buồn chứ, đâu phải là sinh ly tử biệt gì đâu"

"Với lại, chúng ta còn gặp nhau dài dài mà...đồ ngốc"

Hutao im lặng không nói lời gì, hai tay cô khẽ xiết chặt lại.

Bổn đường chủ quyết định rồi...nếu không thì sẽ hối hận mất...!

...

6 giờ tối tại bến cảng.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đây đã tới tối mất rồi. Ngay bây giờ, đã có rất nhiều người dân từ già cho đến trẻ đều tụ tập xung quanh sân khấu.

Biểu cảm trên mặt họ đều tươi cười vui vẻ, xì xào rầm rộ về lễ hội âm nhạc dịp tết lần này.

Sora, Lumine, Paimon, Dvalin, XueZhu, Yue lẫn Yun Jin đều là một trong số đó, bọn họ đứng dưới mà đưa mắt nhìn lên sân khấu.

Lúc này, Xinyan đã đi lên sân khấu, cất tiếng nói: "Có thể bước lên sân khấu Sắc Màu Lưu Động, tôi rất lấy làm vinh hạnh!"

"Tiếp theo đây, xin hãy lắng nghe và thưởng thức phần trình diễn của tôi và Hutao mang đến cho mọi người!"

Hutao: "Chào mọi người!"



Nhóm người Sora cùng những người dân xung quanh tới xem ở phía dưới đều ào ạt vỗ tay.

Ngay lập tức, Xinyan lấy cây đàn của mình ra và đánh.

Tiếng nhạc bắt đầu nổi lên, giọng nói của Xinyan cùng Hutao đồng loạt vang lên: "Cành Đào Rực Lửa!"

Xiangling: "Nhanh lên hai người! Bắt đầu rồi kìa!!"

Guoba: "Gư gư!"

Chongyun: "Đang tới đang tới!"

Xingqiu: "Từ từ thôi nào...!"

Nghe được tiếng nhạc đã nổi lên, đã thu hút càng ngày càng nhiều người đến xem hơn, phút chốc xung quanh sân khấu đã vây chật kín người.

Không khí toả ra ngày một sôi nổi mãnh liệt hơn.

Xinyan: "Tôi là điều kì diệu duy nhất trong vũ trụ bao la, dùng giọng ca thấp sáng thế gian~!"

"Người đời không quen biết tôi, nhưng trong lòng tôi chất chứa cả vũ trụ~~"

Hutao ra sân: "Yo, hợp tan chia ly, ganh ghét đố kỵ. Người trong thiên hạ, thân bất do kỷ"

"Đừng phiền lòng chi, đừng lo lắng gì"

"Thiên hạ bách tính, vũ trụ hồng hoang. Suy nghĩ phóng khoáng, hành sự đường hoàng"

"Miệng đời khó đoán, gian nan thử vàng. Yo!"

Xinyan: "Hey!!"

Ở phía dưới sân khấu, Sora nhìn qua Paimon bất mãn nói: "Paimon cô đừng có chen lấn nữa coi! Để tôi quay video lại bình yên được không!!!"

Paimon không yếu thế, phản bác lại: "Cậu là người đừng chen mới đúng! Có biết vì cậu mà những tấm ảnh Paimon chụp nó xấu lắm không!!??"

Thấy hai kẻ này ồn ào quá, nên là Lumine quyết định thưởng cho từng người một cái cốc đầu như trời giáng.

Lumine: "Im lặng, nghe rõ chưa?"

Sora và Paimon đồng thanh đáp: "Vâng thưa chị đại!!"

Phía trên sân khấu, tiếng nhạc từ cây đàn của Xinyan kết thúc thì cũng là lúc mà các pháo hoa đầy đủ màu sắc và nhiều hình dạng khác nhau được bắn lên trời.

Dvalin: "Được rồi mọi người, tới lúc thả đèn rồi!!!!"

Hutao trên sân khấu chạy xuống, rồi đi tới nhóm Sora: "Nào, lấy ra nhanh đi!"

Sora gật đầu, tức khắc lấy ra bảy cái đèn Tiêu rồi phân phát cho từng người.

Paimon: "Yeahh, thả cùng nhau nào mọi người!"

Cả đám gật đầu, nhẹ đưa đèn Tiêu lên rồi cùng nhau thả ra.

Đèn Tiêu bọn họ bay lên và hoà vào các đèn Tiêu khác của những người dân trên toàn bộ cảng Liyue.

Đèn Tiêu, tiếng pháo hoa, bầu trời đêm đầy sao cùng với một dải cực quang thì Liyue bây giờ không khác gì một bức tranh tuyệt đẹp cả.

Đột nhiên, có một tiếng đàn đầy du dương vang lên. Khiến cho Dvorak trên sân khấu có đôi chút ngạc nhiên mà nhìn về hướng đó.

Paimon: "Woa! Chắc chắn là Bình Lão Lão đánh rồi!"



Dvorak mỉm cười rồi nhẹ nhàng cầm gậy trên tay múa theo.

Sora cảm thấy có gì đó hơi sai sai, sao nãy giờ cậu không được gọi tên lên để trình diễn nhỉ?

Không lẽ quên...? Hay là...Dvorak muốn cậu tự lên sao!

Chắc là vậy rồi! Chỉ có như này mới khiến cho đám người ở đây ngạc nhiên bật ngửa ra!

Nghĩ tới đây, cậu hăng hái nói: "Đúng là anh Dvorak, anh thật cao tay"

Lumine thắc mắc nhìn Sora: "Anh nói gì thế?"

Sora: "Lumine, anh quyết định rồi, anh đi lên sân khấu đây!"

Lumine: "!?"

Dvalin: "!?"

Paimon: "!?"

XueZhu và Yue: "!?"

Thấy cậu đã có động thái đi lên, cả đám nhìn nhau với ánh mắt quyết tâm mà gật đầu một cái.

Không thể để tên này phá hỏng lễ hội được! Cho dù đó là một lời hát của tên này đi chăng nữa!!

Ngay lập tức, cả đám lao tới đè Sora ra, XueZhu và Yue thì giữ chặt tay cậu, Hai chân của cậu thì bị Lumine và Dvalin ghim chặt.

Còn Paimon thì ngồi trên lưng cậu.

Sora vô cùng khó hiểu: "Này! Mấy người làm cái quái gì thế hả? Thả tôi ra coi!!!"

Paimon: "Không thả! Cậu định phá hỏng lễ hội này hả!? Đừng có hòng!"

Sora: "Nè nha, tôi đã đăng ký nên mau cho tôi lên hát đi!!! Tôi không kiềm được nữa rồi!!"

Cho dù cậu cố vùng vẫy như một con cá c·hết đ·uối nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi ma trảo của bọn họ.

Sora bất lực gào lên: "Không công bằng!! Đây chính là một hành động vi phạm nhân quyền trắng trợn, tôi muốn khiếu nại với ban pháp luật!!!"

Ở phía trên mái của Ngân Hàng Bắc Quốc, Venti nhìn vào tờ giấy đăng ký của Sora mà cười ha hả.

Venti: "Xin lỗi cậu nha Sora, tuy tôi rất muốn cho những người ở đây chiêm ngưỡng giọng hát trời ban đó của cậu"

"Nhưng mà...nghĩ kĩ lại nếu làm vậy thì sẽ đâu còn rượu uống nữa đâu, nên là...phải khiến cậu bị thiệt rồi"

"Haizz, mình đúng là đã làm một việc tốt rồi~!"

Quay trở lại nhóm người Sora.

Lumine đang đè lấy chân của Sora thì bỗng Hutao đi tới chọt chọt vào vai cô.

Lumine nghi hoặc: "Sao thế Hutao? Có chuyện gì hả?"

Hutao: "Không phiền...cô và Dvalin đi theo bổn đường chủ tới góc kia được không?"

"Bổn đường chủ có chuyện muốn nói..."

Lumine và Dvalin đưa mắt nhìn rồi bỏ chân của Sora ra, đứng dậy cùng Hutao đi tới một gốc mà Hutao chỉ.

Sora: "Được rồi hai đứa thả anh ra đi, anh mất hứng rồi...



Hai đứa định lắc đầu nhưng bị lời nói của Sora doạ sợ: "Không thả là bị phạt"

Thế là hai đứa hốt hoảng vội thả ra.

Paimon vẫn ung dung ngồi trên lưng cậu, cười phá lên: "Hahaha, nào Sora, hãy trở Paimon đi một vòng đi nào ngựa So—Áhhh!"

Cô nàng này bị té xuống khi bị cậu đột ngột đứng dậy.

Vừa đứng dậy thì Sora đã túm lấy Paimon, tức giận nói: "Hay lắm, gan cô to lắm rồi đó, tới lúc tôi phải sử dụng bí kỹ tét mông lên cô mới được!"

Paimon vội che mông: "Đừng mà!!!"

Sora đưa tay lên định chưởng vào mông của Paimon thì bị giọng nói của Hutao làm đình chỉ lại.

Hutao: "Sora...cậu đi theo bổn đường chủ tới đỉnh Thiên Hoành Sơn được chứ? Tôi có chuyện muốn nói..."

Sora lườm Paimon một cái, thả cô nàng ra: "Cô hên đó mắm Paimon..."

Paimon: "Hừ...thù này, Paimon ghim chắc!"

Không chú ý tới Paimon nữa, cậu liền quay người lại đi theo Hutao.

...

Tại đỉnh Thiên Hoành Sơn.

Sora: "Không ngờ...ở trên này lại rõ toàn bộ như này luôn"

"Thật đẹp..."

Hutao đứng bên cạnh, mỉm cười nói: "Ừm, rất phù hợp cho những lời tôi sắp nói ra..."

Sora: "Hửm..."

Hutao ánh mắt hoa mai long lanh nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Sora, nói: "Bổn...à không, em thích anh...Sora"

Sora: "..."

Cậu biết ngay mà...bảo sao dạo này cậu cứ thấy Hutao cô ấy cứ lạ lạ, thì ra là vậy...

Cô ấy...đã yêu cậu.

Hutao thấy Sora im lặng như vậy thì trong lòng có chút thất lạc, định quay gót bỏ đi thì bị cậu nắm lấy tay.

Sora: "Em... không thấy phiền sao? Khi anh..."

Hutao đánh gãy lời nói của cậu: "Em không có phiền gì hết! Em không muốn đánh mất đi những cái xoa đầu dịu dạng ấm áp đó, em không muốn phải hối hận cả một đời nếu không thổ lộ tình cảm!"

"Vào khoảng khắc anh xoa đầu em vào lúc đó, hơi ấm từ tay anh truyền vào làm em liên tưởng tới người ông quá cố của mình, chẳng biết vì sao bên trong em lại sinh ra một cảm xúc kì lạ"

"Em cứ tưởng đó chỉ là niềm vui của bạn bè nhưng khi đối mặt và cùng anh đi chơi trong tết thì nó ngày một lớn hơn..."

"Thế là em đã biết...đó là tình yêu, em...đã chót yêu anh mất rồi..."

Sora nhìn vào ánh mắt của Hutao, nhẹ thở dài một hơi rồi lại khẽ cười: "Em đúng thiệt là...một Waifu tinh nghịch... nhưng không kém phần dễ thương"

Cậu kéo Hutao lại rồi ôm chặt cô vào lòng mình.

Hutao: "Vậy... không lẽ anh..."

Sora vừa ôm vừa xoa đầu cô: "Em còn chưa hiểu sao, đồ ngốc?"

Hutao mỉm cười càng tươi hơn, cô vùi mặt vào ngực rồi ôm lại chặt cậu.

Hutao ngẩn mặt lên nhìn Sora, cậu cũng nhìn Hutao rồi dần dần môi của cậu nhẹ nhàng áp lên môi cô.

Những tiếng của pháo hoa kèm theo các đèn Tiêu bay lên tô điểm lấy bóng dáng của hai người họ.