Chương 14: ‹Huyền›
------5h sáng-----
Trong khi cái giờ này có vài người thì còn ngủ, cũng có vài người đã dậy để chuẩn bị công việc thường ngày cũng mình nhưng mà có một bóng dáng của một thằng ngáo đang đứng trong rừng cách thành Mondstadt khoảng 30m, bóng dáng đó không ai khác đó chính là thằng main, Sora(Soien).
Được rồi, chắc ở đây không có ai đâu nhỉ.
Sora: "Tới lúc test thử rồi hehe"
Ngay lập tức cậu triệu hồi ra thanh Nichirin của mình.
Sora: "Đẹp đấy, thuận tay nữa, không biết nó sẽ xuất hiện màu gì nhỉ。⁠◕⁠‿⁠◕⁠。?"
Cậu cứ tưởng thanh Nichirin cậu cầm sẽ chuyển sang màu đen nhưng không, thanh Nichirin chuyển sang màu xanh nhạt cùng với một vài đường vân xuất hiện quanh lưỡi kiếm.
Sora: "!?"
Cậu vô cùng bối rối khi thấy màu kiếm như vậy.
Sora: "Màu gì thế này???...Chém thử xem sao"
[Vũ Điệu Hoả Thần] thức thứ 1: Viên vũ
Cậu tung ra một nhát chém cực mạnh về phía trước cùng với hiệu ứng của một ngọn lửa màu xanh.
Không chỉ màu kiếm, ngay cả những hiệu ứng kiếm thức lại mang một màu xanh nhạt nữa.
Sora: "Sao thế nhỉ? cứ tưởng là chém ra một ngọn lửa đỏ cam chứ, tại sao lại chém ra một ngọn lửa màu xanh lấp lánh nhỉ?"
Thế là cậu quyết định hỏi hệ thống luôn cho nhanh chứ đứng suy nghĩ tìm ra lý do thì tới già con chưa biết được.
⟨⟨Hệ thống, cô có biết vì sao không?⟩⟩
«Hừm, theo tôi nghĩ...có khả năng...đây là năng lực tiềm ẩn trong ngài đấy ạ»
⟨⟨Năng lực tiềm ẩn sao?⟩⟩
«Vâng ạ, theo như cuốn bách khoa từ điển của tôi tra ra thì...ngọn lửa màu xanh này ngài chém ra thì...có tên là »
Cô cũng có bách khoa từ điển của mình à?
Cậu không thể tin được, đường đường là hệ thống mà phải dựa vào cuốn bách khoa từ điển.
⟨⟨Vậy, cô biết về nó chứ?⟩⟩
«Trong này rất ít ghi chép về nó, nhưng trong này có vài từ nói về thứ này»
⟨⟨Ồ~vậy cô nói đi, tôi rất mong chờ í⟩⟩
Hai mắt cậu sáng rực lên như đèn pha.
«Nào, bình tĩnh đi chủ nhân của tôi, trước khi tôi nói thì ngài hãy ngồi xuống ăn miếng bánh, uống chén trà đi»
Sora: "..."
Nhưng cậu chẳng còn lựa chọn nào khác nên đành phải ngồi xuống theo ý cô nàng.
⟨⟨Rồi đó, con ngồi rồi đó mẹ trẻ⟩⟩
«Vậy tôi nói đây»
Thế là cô nàng bắt đầu nói.
«{‹Huyền› là một sức mạnh vô định hình, nó không có hình dáng cụ thể nhưng nó lại có hình dáng giống hệt một ngọn lửa rực cháy giữa bầu trời đầy sao, nó mãi mãi bùng cháy mà không bị thứ gì lung lay chứ đừng nói chi là bị dập tắt, ‹Huyền› có một sức nóng kinh khủng không thể đo đếm có thể thiêu cháy cả một dãy thiên hà và nó mang cho mình một ý chí riêng, nếu người sở hữu ‹Huyền› mà không được nó công nhận thì sức nóng của nó sẽ tiêu diệt chủ sở hữu còn nếu được ‹Huyền› công nhận thì người đó có một sức mạnh rất lớn thậm chí có thể trở thành một vị thần bất diệt}»
Sora: "..."
«Đây là toàn bộ miêu tả về nó thưa chủ nhân»
Không ngờ...mình lại sở hữu thứ khủng kh·iếp như này...nếu mà ‹Huyền› không công nhận thì chủ sở hữu chỉ có nước không còn xác để chôn...nhưng may mà mình được nó công nhận nếu không lại được chuyển sinh nữa rồi.
Cậu liên tưởng tới việc mà cậu sẽ được chuyển sinh một lần nữa thì rùng mình vô cùng, chuyển sinh lần này đã trải qua nhiều việc mệt mỏi rồi mà chuyển sinh nữa thì cậu chẳng biết làm sao nữa.
Cậu đang trầm tư thì có một tiếng kêu trong bụi gần đó đã kéo cậu ra khỏi dòng suy nghĩ.
Hình như có thứ gì đang tới đây...không lẽ thú dữ nhìn thấy mình đang cô đơn lạc lõng giữa dòng đời thì tới ghé thăm à?
Cậu nhìn về cái bụi phát ra tiếng kêu thì cái bụi càng ngày càng rung lắc dữ dội khiến cậu hơi run.
Cậu tính rút kiếm ra nhưng khi thấy bóng dáng của một con mèo nhỏ trắng như tuyết cùng với đôi đồng tử màu xanh xuất hiện thì cậu đình chỉ hành động rút kiếm lại.
Một con mèo thiệt nè(⁠☉⁠。⁠☉⁠)⁠!
"Meo~meo~"
Nó nhẹ nhàng bước tới chỗ cậu kêu kêu.
Cậu thấy thế thì nghiêng đầu, nó thấy vậy cũng nghiêng đầu theo cậu.
Bịt...
Cậu cứ tiếp tục nghiêng đầu tới nỗi ngã ra đất.
"Meo~"
Con mèo tới gần liếm mặt cậu khiến cậu nhột vô cùng.
Sora: "Haha, nhột đấy, dừng lại đi em"
Cậu ngồi bật dậy, mỉm cười bế bé mèo đó lên vuốt ve.
Sora: "Hahaha, em tại sao xuất hiện ở đây vậy? À ta hiểu rồi em không có gia đình đúng không?"
Con mèo dường như nghe hiểu cậu nói gì nên kêu meo meo để đáp lại.
Sora: "Vậy em đồng hành cùng ta nha? chịu hông"
"Meo~meo~~~"
Sora: "Haha, vậy để có ta đặt tên cho em luôn ha cho dễ gọi nha...hừm, để xem...gọi là..."
Trong khi cậu suy nghĩ thì cậu vô tình nhìn thấy có một hình ánh trăng lưỡi liềm màu trắng bạc lấp lánh trên trán con mèo tuy hơi mờ nhưng nếu nhìn kĩ thì vẫn có thể thấy.
Sora: "Vậy...Yue đi, thấy sao?"
Công nhận mình đúng là một thiên tài đặt tên, mình yêu mình quá đi mất.
Thế là cậu lên lịch tối nay sẽ ăn một bữa thật no để thưởng cho mình.
"Meo~~"
Con mèo vui vẻ kêu lên dường như đã đồng ý cái tên này mà cậu đặt cho.
Sora: "Ehe, vậy từ nay em, Yue-chan sẽ đồng hành cùng với Sora ta đây nhoa~"
Cậu nhẹ nhàng đặt bé Yue trên vai phải của mình.
Yue sau khi được cậu đặt lên vai thì cô bé nhẹ nhàng liếm mặt cậu.
Dễ thương thật...à mà sao cái hình ánh trăng trên trán của Yue sao giống mấy con mèo trong thủy thủ mặt trăng vậy????
Mong là không bị dính bản quyền.
Đang bận bịu suy nghĩ thì âm thanh của cô nàng hệ thống vang lên trong đầu cậu.
«À, chủ nhân tôi thông báo cho ngài một tin...ngài muốn nghe không?»
⟨⟨Sao? Nói đi⟩⟩
«Con mèo đang ngồi trên vai ngài là một thần thú đấy ạ»
Sora: "!??????ಠ⁠_⁠ಠ"
-----Pov Yue-----
Hình như có tiếng gì đó thì phải.
Bé mèo đang nằm ngủ thì cô giật mình dậy khi nghe thấy một tiếng động gì đó gần đây.
Cô đứng dậy, di chuyển một cách nhẹ nhàng cố phát ra tiếng động vì nếu mà đó là thú dữ thì cô xác định là làm bữa ăn cho nó.
Hay là...mình quay lại đi...nhưng mà...có thứ gì đó đang thu hút mình tới đó...nếu không mình sẽ hối hận mất.
Tuy cô có hơi sợ nhưng vì có một linh cảm nào đó bên trong cô đang thút dục.
Cô cứ bước tiếp bước tiếp, linh cảm bên trong cô càng ngày càng dao động mạnh mẽ chứng tỏ cô sắp tới gần nơi đó rồi.
Hình như không phải thú dữ...
Cô đi vô cái bụi rồi bước ra thì hình ảnh mà cô thấy là một cậu thanh niên đang đứng nhìn mình sau khi thấy cô bước ra.
Đây là...người mà linh cảm bên trong mình thúc dục sao?
Cô cảm nhận được rằng linh cảm của mình đang hướng về người đó mà thúc dục cô tới và cô có thể thấy rằng trong tâm hồn của cậu thanh niên trước mắt là sự nhân hậu, bầu không khí xung quanh cậu toả ra khiến cô không kìm được mà bước tới gần.
Khi cậu thanh niên ấy thốt ra "Em tại sao xuất hiện ở đây vậy? À ta hiểu rồi em không có gia đình đúng không?" làm cô không khỏi đặt câu hỏi.
Không lẽ..người này giống mình?.
Trong lúc cô đang chìm vào trong suy nghĩ thì cậu thanh niên đó đã nói ra một điều khiến cô ngạc nhiên.
"Vậy em đồng hành cùng ta nha? Chịu hông"
Cô ngay lập tức đồng ý mà không hề do dự chút nào.
Cái lúc mà cậu đặt tên cho cô là "Yue" thì cô vô cùng xúc động, từ lúc sinh ra cô đã là một kẻ vô danh nhưng bây giờ lại có một người thương yêu cô lại còn đặt tên cho nữa thì bảo sao không vui sướng cho được.