Chương 138: Tết Hải Đăng (2)
Baiwen: "Ngọc Hành Tinh đại nhân!"
Đúng lúc này, Baiwen thư ký của Quần Ngọc Các vội vàng chạy tới chỗ của Keqing đang đứng.
Keqing nghe vậy thì nhìn qua, thắc mắc: "Sao thế, Baiwen? Xảy ra chuyện gì à?"
Baiwen: "Tôi ra ngoài thu thập tình báo theo lời căn dặn của Ningguang đại nhân để toàn bộ những yếu tố bất ổn trước dịp Tết Hải Đăng"
"Nghe nói có một giai điệu kỳ lạ được nghe thấy ở nơi nào đó của Vân Lai Hải, tôi không dám tự ý thâm nhập nên định quay về báo cho Ningguang đại nhân"
"Nhưng lại lo tình hình khẩn cấp, đi đi về về sẽ bỏ lỡ thời cơ xử lý tốt nhất..."
Keqing gật đầu, đáp: "Tôi đã hiểu rồi, vậy thì tôi sẽ—"
Lumine vội chen vào: "Hay là để tôi, Paimon và Dvalin đi nhé!"
Dvalin: "?"
Dvalin bất ngờ mở to mắt nhìn Lumine, này này! Tại sao nàng phải đi cùng cô chứ...?
Keqing: "Hả?"
Paimon tán thành nói: "Đúng vậy, Keqing quá bận mà, trong thành còn quá nhiều việc cần xử lý nữa"
"Việc này cứ giao cho chúng tôi đi, dù là chuyện đột xuất đó thế nào thì chúng tôi cũng sẽ có cách giải quyết"
Nói xong, Paimon chỉ tay về phía của Lumine và nói tiếp: "À ừm, ý tôi...là nói tới Lumine đó...!"
Lumine: "..."
Baiwen: "Tiểu thư Lumine ra tay thì mọi thứ sẽ ổn thôi..."
"Vậy làm phiền ba vị rồi, bên phía Ningguang thì tôi sẽ nói rõ tình hình sau. Sau khi xử lý xong, hãy đến Ngọc Kinh Đài bảo cho tôi biết nhé"
Paimon: "Ừm, mà thay Paimon hỏi thăm Ningguang luôn nhé!"
Keqing: "Vậy làm phiền ba vị rồi, đi sớm về sớm, nhớ cẩn thận"
Lumine: "Yên tâm, bọn tôi đi đây. Bọn em đi nhé Sora!"
Sora gật đầu, mỉm cười nói: "Ừm, bảo trọng!"
XueZhu và Yue: "Ba chị đi cẩn thận!"
Lumine cùng Paimon và Dvalin cười hai tiếng, vẫy tay chào Sora với hai cô bé rồi rời đi chỗ nãy.
Dvorak: "Nào nào Sora tiên sinh, bây giờ cậu hãy thả hai đèn Minh Tiêu đó ra rồi chắp hai tay ra sau lưng và đưa mắt nhìn theo đi!"
Sora bất lực không thôi, chừng nào mới kết thúc cái màn quảng bá này thế trời? Cậu mệt mỏi lắm rồi đó nha...
Sau 15 phút.
Bầu trời đã ngả về đêm hoàn toàn, các vì sao nhỏ cũng bắt đầu toả sáng lên, tô điểm trên khung trời đêm bao la đó chính là một dải cực quang dài đầy đủ các loại màu khác nhau.
Sora vươn vai ra, thoải mái nói: "Cuối cùng cũng chụp xong xuôi..."
Sora đưa mắt nhìn qua thì thấy Dvorak và Keqing đang nhìn vào đống ảnh chụp của cậu mà thảo luận.
Cậu chắc chắn, hai người họ đang cùng nhau lựa chọn ra một tấm ảnh đẹp nhất để làm Poster quảng cáo cho lễ hội âm nhạc này.
Sora không có làm phiền họ, cậu chỉ lẳng lặng ngồi ở trên sân khấu mà nghỉ ngơi.
Sora vuốt cằm: "(Chắc bây giờ nhóm Lumine đã gặp được Yelan và làm quen với nhau rồi...)"
Yue và XueZhu nhanh nhảu chạy đến ngồi bên cạnh Sora.
Yue: "Hehe, ngài vất vả rồi chủ nhân!"
XueZhu: "Ừm ừm, anh đã vất vả rồi!"
Sora nhẹ nhàng xoa đầu hai cô bé: "Ừm, cảm ơn hai đứa"
Yue với XueZhu cười thật tươi, cùng đáp: "Không có gì đâu ai!"
Sora nhìn hai đứa này thân thiết với nhau như này thì vô cùng vui trong lòng, Yue và XueZhu bây giờ không khác gì hình với bóng cả.
Đi tới đâu cũng đi cùng nhau cả.
Sora: "(Chừng nào đưa Qiqi, Yaoyao và Klee tới đây chơi với hai đứa này mới được...)"
Yue: "Nè nè chủ nhân, anh có cái gì để kể cho bọn em nghe không?"
Sora: "Kể chuyện sao...?"
Suy nghĩ một hồi, cậu lại mở miệng nói: "Vậy đi, hôm nay là dịp Tết Hải Đăng nên anh sẽ kể cho một câu chuyện cổ tích về tết nhé!"
Hai cô bé hai mắt sáng rực lên và gât đầu lia lịa.
Thấy hai đứa như thế thì Sora cười lên hai tiếng: "Haha, vậy anh kể đây..."
Ngày xưa, khi con người chưa tính được thời gian và tuổi tác thì ở một đất nước nọ có một ông vua tài đức vẹn toàn.
Nhân một dịp vui, nhà vua muốn ban thưởng cho người già nhất trong nước nhưng chẳng làng nào có thể tìm thấy. Thấy vậy, nhà vua phái đoàn sứ giả đi tìm các vị thần để hỏi về cách tìm người già nhất.
Đầu tiên, đoàn sứ giả gặp Thần Biển Cả:
Sứ giả nói: "Ta ở đây đã lâu nhưng chưa bằng mẹ ta. Hãy đến hỏi mẹ ta, Thần Biển Cả"
Thần Biển Cả trả lời: "Hãy hỏi Thần Núi, Thần còn sinh ra trước cả ta. Khi ta lớn lên thì Thần Núi đã già rồi"
Đoàn sứ giả lại lặn lội đến gặp Thần Núi, ngài Thần Núi ấy chỉ nói: "Hãy đến gặp Thần Mặt Trời. Lúc ta mới chào đời, ta phải nhắm nghiền mắt vì nắng của Thần Mặt Trời rồi"
Nhưng làm sao có thể đến được chỗ của Thần Mặt Trời. Đoàn sứ giả thất vọng trở về. Cho tới khi đến một khu rừng, họ gặp một bà lão đang ngồi chăm chú trước cây hoa anh đào.
Thấy vậy, đoàn sứ giả hỏi: "Thưa cụ, tại sao cụ lại ngồi đây thế ạ?"
Bà lão trả lời: "Tôi đến đây để hái hoa anh đào. Thuở trước, con tôi đi xa, cây đào này đang nở. Bây giờ, mỗi lần hoa anh đào nở thì tôi lại ra hái một bông hoa để về nhớ đến con tôi"
Một ý nghĩ bỗng vụt qua trong đầu của đoàn sứ giả. Họ lập tức đưa bà lão về kinh đô và tâu lên vua, nhà vua thông minh nên đã nghĩ ra cách tính tuổi của con người, đó chính là mỗi lần cây hoa anh đào nở thì sẽ tính thêm một tuổi mới.
Sau đó, nhà vua rất vui mừng và cảm động nhớ đến bà lão hái hoa anh đào, ông tức khắc truyền cho thần dân cả nước: "Mỗi lần hoa anh đào được nở thì mở hội ba ngày ba đêm"
Sora: "Vì thế, những ngày vui ấy về sau được gọi là ngày Tết và lưu truyền mãi đến giờ"
"Thấy sao nào? Tuyệt vời không?"
Hai đứa vỗ tay ào ào, Yue lên tiếng: "Quá hay luôn!"
Sora: "Tất nhiên, đây là câu chuyện cổ tích ở thế giới của anh mà"
XueZhu háo hức nói: "Vậy anh còn câu chuyện nào nữa không? Kể cho tụi em nghe nữa đi!"
Yue nắm lấy góc áo của cậu, nũng nịu nói: "Nha nha, chủ nhân!"
Sora che miệng cười, định kể tiếp một câu chuyện nữa cho hai đứa nghe nhưng bỗng có tiếng của Hutao vang lên.
Hutao: "Nè Sora! Đi chơi với tụi này không?"
Sora nhìn qua, thấy ngoài Hutao ra thì còn còn có Xiangling, Chongyun và Xingqiu.
Xiangling: "Đi chơi chung cho vui, dù gì cũng sắp tới tết rồi mà!"
Yue với XueZhu toả ra có chút tiếc nuối, sắp nghe kể chuyện tiếp vậy mà...
Sora hiểu được hai cô bé này đang nghĩ cái gì nên nhẹ nhàng an ủi: "Thôi đừng buồn, có thời gian thì anh kể tiếp cho mà nghe"
"Chưa kể, tới tết thì anh sẽ lì xì cho hai đứa"
Nghe tới lì xì thì hai con bé toả ra vui vẻ một cách lạ thường.
Yue: "Chủ nhân nói rồi đấy nhé!"
XueZhu: "Nói dối là sẽ bị Nham Vương Đế Quân ném đá trừng phạt đó!"
Sora: "..."
Nói xong thì Yue với XueZhu đứng dậy chào cậu một tiếng rồi tinh nghịch chạy đi chơi.
Sora lắc đầu cười trừ: "Hai con bé này thiệt tình..."
Hutao: "Nè! Có đi hay không thì nói một tiếng coi!!"
Sora: "Rồi, chờ tí!"
Cậu đi tới chỗ Dvorak và Keqing để xin phép.
Được họ vui vẻ gật đầu cho phép thì cậu chạy về phía của nhóm người Hutao rồi cùng họ đi chơi khắp quầy hàng và mua rất nhiều đồ ăn.
Hutao thấy có một trò chơi vớt cá thì cô lập tức nhìn Sora nói: "Nè Sora, bổn đường chủ thách đấu với cậu trong trò này!"
"Người thua sẽ làm theo bất kì điều gì mà người thắng nói!"
Sora hai tay vòng ngực, khẽ cười: "Được thôi, nếu cô thích thì tôi chiều"
Thế là cả hai người bọn họ đi về phía cái quầy trò chơi đó mà mua lượt chơi.
Ông chủ quán cười phá lên khi thấy hai khách vip tới, ông ấy đưa cho hai người một cái thau nhỏ kèm với cái vợt.
Ông chủ thấy thú vị nên tham gia làm trọng tài: "Ai vớt được nhiều cá hơn trong vòng 5 phút thì sẽ là người chiến thắng"
"Còn trong trường hợp vợt có rách trong quá trình thi đấu thì đừng lo, tôi sẽ tài trợ cho Hahaha!"
Sora cùng Hutao nhận lấy hai đồ dùng rồi cùng nhau ngồi xuống gần cái bể.
Trong bể có rất nhiều loại cá, nhưng chủ yếu chỉ là cá nhỏ để làm cảnh mà thôi.
Những người qua đường khi thấy Đại Anh Hùng của họ quyết đấu với đường chủ Vãng Sinh Đường thì không khỏi ghé qua theo dõi.
Xingqiu ngỡ ngàng nhìn xung quanh: "Đông người coi trận đấu này thế!?"
Xiangling: "Đông thiệt chứ!"
Chongyun: "Hà, nóng quá..."
Ông chủ aka trọng tài nhìn hai tuyển thủ: "Hai vị sẵn sàng...bắt đầu!!"
Sau tiếng hô đó, Sora và Hutao hai người họ đã bắt đầu động thủ.