Chương 134: Truyền thuyết về Tiên Nữ Ngoảnh Nhìn Mặt Hồ
"Khụ khụ..."
Người đàn ông bị Sora vớt lên bờ cuối cùng cũng dần dần mở mắt ra và nhìn ngó xung quanh.
Yaoyao: "Ố. Chú tỉnh lại rồi, có sao không?"
Người đàn ông nhìn Sora, Lumine, Paimon cùng Yaoyao, lắc đầu: "Không sao, cảm ơn mọi người đã cứu tôi"
Paimon: "Mà anh là ai vậy? Sao mà bị rơi xuống nước thế?"
Người đàn ông đứng dậy, trịnh trọng giới thiệu: "Xin chào, tôi là Dvorak và là một nhạc sĩ đến từ Fontaine"
"Tôi đi từ Cổng Đá tới đây, vốn dĩ muốn đi đến Cảng Liyue nhưng lại bị phong cảnh nơi đây hút hồn, nên bất giác đi sai đường..."
"Lúc nãy lo ngắm nhìn thác nước nên đã bị hụt chân, nếu không được cậu chàng kia giúp đỡ thì..."
Sora nhẹ lắc đầu, khẽ cười nói: "Không có gì đâu, dù gì người g·ặp n·ạn thì phải ra tay giúp chứ"
Yaoyao: "Chú bị trượt chân té xuống là chuyện bình thường thôi, vì nước đọng lại ở chỗ thác nước sẽ khiến cho các phiến đá trở nên trơn trượt"
"Nên chú phải đi chậm lại mới được, sau này nếu chú có đến nơi xa lạ thì tránh vừa đi vừa suy nghĩ chuyện khác nhé"
"Chỉ cần tập thói quen chú ý đường đi thì sẽ không gặp phải chuyện như này nữa"
Lumine thì thầm với Sora, Paimon: "Đúng là một cô bé đã lễ phép rồi mà còn tốt bụng nữa"
Sora cùng Paimon gật đầu lia lịa, đúng là một cô bé thiên thần!
Dvorak gật đầu: "Ừm, chú đã nhớ rồi, cảm ơn cháu"
Hắn ta vừa nói xong thì tiếng bụng đói của hắn kêu lên, to tới nỗi làm cho ba người Sora cùng Yaoyao đều có thể nghe được.
Sora: "..."
Lumine: "..."
Paimon: "..."
Dvorak xấu hổ cười cười.
Yaoyao nhanh nhảu nói: "Ố...chú đói bụng sao?"
Dvorak gãi đầu, xấu hổ nói: "À ừm...chú không sao..."
Yaoyao: "Chú không cần phải khách sáo đâu. Yaoyao là dân bản địa ở đây, nên phải có trách nhiệm chăm sóc khách hàng đến từ nơi khác ạ"
"Nếu chú cần đi đường tiếp thì việc bổ sung năng lượng kịp thời là việc rất quan trọng ạ"
"Trong túi của Yaoyao có Bánh Hoa Sen, mọi người cùng ăn nhé, cả ba anh chị nữa!"
Paimon: "Ôi... đứa bé này thật chu đáo, ngay cả bọn chị cũng có phần nữa hả!"
Yaoyao cười tươi: "Hihi, chị quá khen rồi!"
Dvorak: "Nếu cháu đã nói vậy thì...xin làm phiền cháu rồi..."
Yaoyao: "Không sao ạ!"
Thế là cả đám đã ngồi vào bóng mát của cây tre, vừa ngắm cảnh mà vừa thưởng thức lấy Bánh Hoa Sen của Yaoyao.
Cái bánh này như tên gọi, nó có hình dạng của một bông hoa sen nở rộ ra. Cách làm ra cái bánh này cũng không quá khó, nguyên liệu để làm ra nó bao gồm hạnh nhân, bột mì, bơ và đường là có thể làm ra.
Phải mất một chút thời gian thì mới ăn hết được cái bánh này.
Paimon thỏa mãn, xoa xoa bụng: "Woa...ngon thiệt, thật muốn ăn tiếp quá!"
Lumine: "Rõ ràng cô là người ăn nhiều nhất trong đám mà vẫn chưa đã à?"
Yaoyao mỉm cười: "Thèm ăn là chuyện tốt, đều đó cho thấy Paimon đang lớn, sớm biết vậy thì lúc nãy em đã làm nhiều chút"
Sora nhẹ vuốt lấy bụng của Paimon, cười nói: "Ây zô đúng là lớn thật đấy, chắc ăn ngon lắm đây!"
Paimon: "?"
Sora: "Lumine, nhanh nhanh chuẩn bị nồi—Ahhhh!"
Sora chưa nói hết câu thì đã bị Paimon hung hăng cắn vào tay cho một cái đau đớn, khiến cho cậu vừa chạy nhảy vừa không ngừng lắc mạnh tay qua lại nhằm để tách Paimon ra.
Yaoyao: "Chị không ngăn họ lại sao?"
Lumine hai tay vòng ngực, ung dung nói: "Không sao, cứ để cho họ vui vẻ tí đi"
Yaoyao: "..."
"Vậy còn chú thì sao chú Dvorak, món tráng miệng của Liyue có hợp với khẩu vị của chú không? Có lẽ nhạt quá không ạ?"
Dvorak lắc đầu, vội nói: "Không không, nó rất ngon"
"Chú từng thử món Bánh Mặt Trăng của Mondstadt rồi, có nhân thịt. Bánh Hoa Sen này dùng công thức nhào bột khá giống với Bánh Mặt Trăng, mỗi loại có hương vị đặc trưng riêng"
"Còn hương vị quê nhà thì...đã lâu rồi chưa nếm qua"
Lumine: "Ồ, có vẻ như anh cũng thường hay đi du ngoạn suốt nhỉ?"
Dvorak: "Đúng vậy, tôi là một trong những người tổ chức của lễ hội Sắc Màu Lưu Động nên thường đi khắp mọi nơi"
Lumine: "Sắc Màu Lưu Động? Hình như... chưa từng nghe qua"
Sora với Paimon sau một màn đùa giỡn không đáng có thì hai người đã trở lại và lặng lẽ ngồi bên cạnh của Lumine nghe chuyện.
Dvorak: "Ở Fontaine thì Sắc Màu Lưu Động được xem là một lễ hội âm nhạc siêu cấp"
"Mục tiêu của chúng tôi là phải phát triển quy mô lớn để mỗi quốc gia đều có thể tổ chức lễ hội âm nhạc một lần"
Sora hai mắt sáng rực, lễ hội âm nhạc? Chừng nào đi tới Fontaine thì phải đăng ký mới được!
Dvorak: "Đó là điều mà những người tổ chức chúng tôi cũng theo đuổi, chỉ là sau này..."
Hắn ta thở dài một hơi rồi lại nói tiếp: "Haizz chuyện kể ra cũng dài dòng, thôi không nói nữa, nói về chuyện của tôi nhé"
"Tôi đi khắp mọi nơi, ngoại trừ việc tuyên truyền âm nhạc ra thì còn có nguyện vọng riêng"
Paimon: "Nguyện vọng riêng? Nào, đừng úp mở nữa, nói kể cho chúng tôi nghe thử xem"
Dvorak: "Vậy thì bắt đầu từ câu chuyện lưu truyền của tổ tiên tôi nào... nhưng mà như vậy không chiếm dụng thời gian của mọi người đấy chứ?"
Yaoyao hứng hở nói: "Không sao đâu, Yaoyao rất thích nghe kể chuyện ạ!"
Paimon: "Ừm, chúng tôi cũng muốn nghe đó!"
Lumine nhìn Sora hỏi: "Mấy giờ rồi anh?"
Sora lấy điện thoại ra nhìn: "2 giờ 20, còn sớm lắm"
Lumine: "Ừm, vậy anh cứ kể đi Dvorak"
Dvorak: "Được thôi, tôi bắt đầu đây"
"Đây là một câu chuyện kể về tổ tiên của tôi, một nhà lữ hành. Trong một lần đi dụ ngoạn vì bất cẩn rơi xuống nước, tưởng chừng như sắp c·hết thì lại nghe thấy một khúc nhạc du dương..."
"Nghe kể rằng đó là một loại âm nhạc đẹp đẽ nhất, lay động nhất mà ông ấy từng được nghe"
"Dù đang trong lúc nguy kịch, nhưng khúc nhạc thần tiên đó đã thành công phân tâm sự chú ý, khiến cho ông ấy dường như quên mất việc mình sắp c·hết đ·uối..."
"Đợi đến khi ông ấy tỉnh táo lại, phát hiện bản thân không biết đã dạt vào bờ từ khi nào. Có một cô gái lạ mặt khí chất thoát tục đứng gần chỗ của ông ấy"
"Thấy tổ tiên của tôi không sao, người đó chỉ im lặng mà nhẹ nhàng rời đi"
"Tổ tiên của tôi muốn đuổi theo để cảm ơn, khoảng cách giữa hai người chỉ rõ ràng cách nhau khoảng mười mấy bước, nhưng dù đuổi theo như thế nào đi nữa vẫn mãi cách mười mấy bước đó nên không tài nào đuổi kịp được"
"Vì thế, tổ tiên của tôi chỉ có thể hướng theo bóng lưng đó để hành lễ cảm ơn, sau đó chuyển hướng trở về quê nhà"
"Sau khi trở về, ông ấy đã học diễn tấu nhạc cụ, ngân nga thơ ca như một nhà thơ và đem chuyện này truyền khắp bốn phương"
"Về sau, câu chuyện này càng ngày càng được lan truyền và thêu dệt, khiến cho cô gái đó cũng dần được mọi người xem như tiên nữ"
"Câu chuyện đó cũng trở thành một truyền thuyết khá nổi tiếng ở Fontaine, tên là Tiên Nữ Ngoảnh Nhìn Mặt Hồ"
"Người ta thường nói nếu diễn tấu nhạc cụ bên dòng nước trong rừng, chỉ cần diễn tấu hay thì sẽ có một tiên nữ giấu mặt cũng hợp tấu..."
Yaoyao nghe xong thì cực kì hứng thú với câu chuyện này.
Lumine: "Truyền thuyết này hay thật đó"
Dvorak: "Đúng vậy, trong trí tưởng tượng của những người thời nay, nó càng ngày càng lãng mạn hoá và phi thực tế...nhưng tôi hiểu tính chân thực của nó hơn bất kì ai"
"Tôi mang theo suy nghĩ muốn tìm hiểu về câu chuyện xưa, muốn ghé thăm nơi mà câu chuyện đã diễn ra để tìm kiếm hậu nhân của cô ấy"
"Địa điểm mà năm đó tổ tiên tôi rơi xuống đã không thể nào tìm thấy được nữa rồi, cũng biết việc tìm kiếm này chẳng khác gì mò kim đáy bể"
"Nhiều năm bôn ba bên ngoài như vậy, chắc tôi đã sớm không còn nhanh nhẹn như trước nữa. Nguyện vọng này có dùng cả nửa đời người cũng chẳng thể hoàn thành, nên đã dần trở thành một loại chấp niệm..."
Yaoyao: "Cháu vẫn chưa trải qua khoảng thời gian như nửa đời người...nhưng dường như cháu có thể hiểu được tâm trạng của chú"
Paimon vuốt cằm nói: "Paimon nghĩ...giống như để lại phần nhân ngon nhất của Bánh Hoa Sen không nỡ ăn nhưng ngờ đâu lại làm nó rơi xuống nước..."
"Tôi chắc chắn sẽ nhớ mãi suốt phần đời còn lại luôn!"
Sora với Lumine cạn lời trước câu nói này của Paimon, nói rất hay...xin đừng nói nữa!
Dvorak: "Haha, đừng buồn lòng vì tôi nữa... dù sao cũng có tiến triển mà, tôi nghĩ địa điểm đó chắc là ở Liyue"
Paimon: "Woa! Cuối cùng cũng có manh mối rồi sao?"
Dvorak gật đầu, cười nói: "Ừm, đây là một câu chuyện hơi ly kì"
"Tôi biết thành bang Mondstadt là của sự tự do và thơ ca, dạo này nghe nói Phong Thần đại nhân sẽ trở lại Mondstadt vào mùa thu, tương truyền Phong Thần là vị thần bảo hộ của âm nhạc"
Lumine và Paimon không khỏi đồng loạt đưa mắt nhìn về Sora.
Sora: "..."
Làm ơn đừng nhìn cậu nữa...cậu phải nói bao nhiêu lần nữa đây...!
Dvorak: "Nên tôi đã chạy tới Giáo Đường ở Mondstadt cầu nguyện, mong rằng Phong Thần chỉ dẫn cho tôi. Sau khi rời khỏi Giáo Đường thì có một đống lá cứ bay lượn trước mặt, hướng tôi về phía Cổng Đá..."
"Có vài người Mondstadt tốt bụng nói với tôi, bảo đây là gió chỉ dẫn tôi đi đến Liyue nên tôi đã đến đây"
Lumine: "Địa điểm đó... quả thật là có ở Liyue"
Dvorak: "Ôi tri âm, tôi biết ngay là cô sẽ hiểu lời tôi nói mà!"
Yaoyao nghi hoặc không thôi: "Vậy sao? Sao nghe giống trò của mấy ông chú kì lạ ở Đạo Bảo Đoàn dùng để lừa bà lão ở Khinh Sách Trang quá vậy..."
"Giống mấy câu kiểu: "Nham Vương Đế Quân đã quay về nhân gian! Hãy đưa tới chút tiền nhang đèn để tôi giúp cho ngài ấy, rồi ngài ấy sẽ phù hộ cả nhà bình an" gì gì đấy..."
Paimon trấn an: "Yaoyao em yêm tâm đi, bọn chị hiểu rõ chuyện này nhất đó!"
"Hơn nữa mấu chốt của việc không bị lừa là không được giao Mora ra..."
Lumine gật đầu: "Ừm ừm, nói rất đúng!"
Dvorak: "Vì để tỏ lòng biết ơn, tôi quả thực đã dùng một ít Mora để mua một bình rượu ngon dâng cho Thất Thiên Thần Tượng trên đường"
Paimon tức giận dậm chân: "Xem anh ta kìa!"
Yaoyao: "Hay là vậy đi, Yaoyao sẽ dẫn ba anh chị và chú Dvorak đến Ngọc Kinh Đài ở Cảng Liyue để gặp chị Ganyu nhé"
"Yaoyao không quen biết nhiều người nên không thể giúp được gì, nhưng chị Ganyu và Thất Tinh mà chị ấy phò trợ biết rõ mọi thứ"
"Nếu chú bị lừa thì họ sẽ giúp chú đòi lại công bằng. Còn nếu thông tin của gió đưa đến là đúng và muốn tiếp tục thì chú nên hỏi thăm họ là tiện nhất"
Lumine: "Ố, quả là một ý kiến rất hay!"
Dvorak: "Nhưng như vậy thì lại làm phiền mọi người rồi"
Yaoyao: "Vừa hay Yaoyao phải mang thảo dược và thực vật hái được cho chị ấy, cũng tiện đường ạ"
Paimon: "Ừm, dù gì cũng lâu rồi chưa gặp Ganyu, coi như đi thăm hỏi bạn cũ trước dịp Tết Hải Đăng cũng tốt"
Sora: "Vậy thì xuất phát ngay thôi nào, anh mong gặp Dê Dừa lắm rồi!"
Lumine: "Gặp Dê Dừa thôi!"