Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 119: Giáo huấn Mậu Tài Công




Chương 119: Giáo huấn Mậu Tài Công

Sau công việc lấy quyển Hướng Dẫn Du Ngoạn Teyvat đầy cực nhọc thì lúc này đây Sora, Lumine, Paimon với Shenhe bốn người đang đi dạo xung quanh bến cảng của Liyue.

Tiếng người qua lại đầy nhộn nhịp, nhìn đi đâu cũng thấy lữ khách với thương nhân không ngừng rêu rao bán hàng.

Paimon cảm thán nói: "Buổi trưa rồi mà nhiều người vẫn bán hàng thật..."

Lumine gật đầu tán thành trước câu nói đó của Paimon.

Vì mãi mê ngắm nhìn nên Lumine đã vô tình đụng vào một người đàn ông ăn mặc đắc tiền.

Lumine: "Xin...xin lỗi, vì lo mãi mê nhìn quá nên—"

???: "Đúng thật là người nước ngoài ngu muội, các ngươi có biết ta là ai không mà dám đụng vào ta thế hả?"

"Một lời xin lỗi nghĩ là xong sao?"

Lumine: "?"

Sora nheo mắt: "(Tên này...Mậu Tài Công?)"

Mậu Tài Công tức giận nói: "Ta, Mậu Tài Công, là kẻ mà ai cũng phải biết tới và e sợ!"

Paimon nhìn qua Shenhe: "Cô biết hắn không...?"

Shenhe lạnh lùng lắc đầu: "Chưa nghe qua bao giờ"

Mậu Tài Công: "???"

Những quần chúng qua đường xung quanh thấy bên chỗ Sora và Mậu Tài Công ồn ào, họ đã dừng chân lại mà nhìn, tay không ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán.

Nghe Paimon với Shenhe nói mình như thế, Mậu Tài Công cười lạnh: "Rất tốt cho một cái không biết, ba người các ngươi lên dạy dỗ bọn chúng đi nào!"

Hắn ta ra lên cho ba tên tay sai của mình, nhận được mệnh lệnh, ba tên đại hán bước tới trước mặt của nhóm Sora.

Sora hai tay vòng ngực, bình tĩnh nói: "Ồ, ngươi thật là ngang ngược, đã xin lỗi rồi mà còn muốn đánh người?"

"Vậy thì, ba ngươi sẽ là hành khách cho chuyến bay thứ hai"

Dứt lời, ngón tay cậu hơi cong, ba cốt Nham Trụ xuất hiện đâm mạnh vào bụng của ba tên đại hán đó rồi chở chúng bay xa.

Paimon: "Woa, bay hơi cao à nha, không biết chuyến này của bọn chúng sẽ tới đâu nhỉ?"



Mậu Tài Công thấy cảnh tượng này thì toát mồ hôi nhễ nhại, lắp bắp: "Ngươi...ngươi dám đánh người...?"

Chát!

Một bạt tai vào mặt khiến Mậu Tài Công ngã nhào ra đất, hắn bụm mặt mình: "Ngươi...ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết đanh trong cảng sẽ bị gì không hả?"

Sora khẽ cười, ngồi xổm xuống đối diện hắn: "Thì bị Thiên Nham Quân bắt nhỉ? Nhưng đó chỉ là đối với kẻ khác thôi, nhưng ta thì khác"

Mậu Tài Công: "?"

Sora: "Ngươi có nghe qua cái tên Sora chưa?"

Mậu Tài Công giật mình: "Không lẽ ngươi...à không, ngài là..."

Sora: "Đúng rồi đó, ta là Sora nè"

Những người dân hóng hớt chuyện khi nghe tên cậu thì bất ngờ há hốc mồm.

Xong...cái tên Mậu Tài Công này chọc ai không chọc, lại đi chọc đại anh hùng, đúng là một tên ngu.

Mậu Tài Công: "Thì...thì ra là ngài...xin lỗi vì đã mạo phạm..."

Sora cười cười, nói lại câu nói của hắn: "Một lời xin lỗi là xong à?"

Mậu Tài Công run sợ nói: "Vậy...vậy ngài muốn gì...?"

Sora vuốt cằm nói: "Tất nhiên là...phí tổn thất tinh thần"

Mậu Tài Công: "?"

Sora thầm đưa mắt nhìn về phía của Paimon và Lumine, hai người họ hiểu rõ ý định của cậu thông qua ánh mắt nên bắt đầu màn diễn xuất của mình.

Paimon lập tức ôm đầu của mình rồi gục vào lòng của Lumine, yếu ớt nói: "Lumine ơi, Paimon...hình như bị tái phát lại bệnh thèm ăn rồi..."

Lumine: "???"

Bệnh gì mà nghe lạ thế!? Dù không hiểu cái bệnh này của Paimon nhưng mà...đã lỡ ném lao rồi thì phải theo lao chứ!

Lumine chảy ra hai hàng nước mắt, cô quỳ sụp xuống ôm chặt Paimon, nức nở nói: "Huhu, Paimon ơi...cố gắng lên, hãy kiên cường cầm cự đi!"



Shenhe đứng một bên nhìn cảnh tượng này thì không nói được nên lời.

Sora tức giận túm lấy cổ áo của Mậu Tài Công: "Thấy chưa! Là ngươi làm cho bạn đồng hành của ta sợ hãi nên căn bệnh thèm ăn của bạn ta lại tái phát rồi đó!!"

Mậu Tài Công một mặt bối rối: "Bệnh...bệnh thèm ăn...?"

Sora: "Ngươi đúng là kẻ ngu, căn bệnh này một khi tái phát thì sẽ ăn như hổ đói, còn nếu không ăn thì sẽ c·hết đó có biết không hả!?"

Mậu Tài Công: "???"

Căn bệnh quái quỷ gì nghe lạ hoắc thế? Hắn nghĩ mấy người đang liên thủ lại chơi hắn một vố mới đúng!

Mậu Tài Công: "Vậy...ngài muốn bao nhiêu..."

Sora: "Không nhiều lắm, khoảng chừng...20 triệu Mora đi"

Mậu Tài Công hoảng hốt nói: "Như vậy cũng quá nhiều—"

CHÁT!

Lại là một bạt tai như trời giáng in vào má còn lại của hắn, hắn bụm hai má, khóc không ra nước mắt.

Sora bất mãn nói: "Có nhiêu đó mà cũng nhiều sao? Bây giờ ngươi đưa tiền để ta chữa bệnh cho bạn ta hay là ngươi muốn ta đem ngươi đi giao cho Thiên Nham Quân, chọn đi?"

Mậu Tài Công: "Vâng...tôi đưa tiền cho ngài là được chứ gì?"

Huhu, quá lỗ luôn rồi, định dùng số tiền này để mua khoáng thạch mà ai ngờ...

Mậu Tài Công hai tay run rẩy đau đớn lấy ra 3 cái túi Mora lớn từ trong túi mà dâng lên cho Sora.

Mậu Tài Công: "Của...của ngài đây ạ..."

Sora nhận lấy, vẻ mặt tươi cười nói: "Phải vậy chứ, lần này tôi tha lỗi cho đó nhưng không có lần sau đâu"

Nếu mà có thì hãy mang nhiều nhiều chút.

Hắn hiểu bên trong Sora đang nghĩ cái gì, vì thế mới nghe được cậu nói hết câu thì Mậu Tài Công lập tức đứng dậy và phóng như bay đi.

Về phía của đám quần chúng ăn dưa ngoài kia, sau khi thấy màn ồn ào đã kết thúc thì ai nấy cũng đều rời khỏi và tiếp tục công việc còn đang dang dở.

Sora khẽ cười: "Haha, tự nhiên khi không lại có tiền, đúng là vận may từ trên trời rơi xuống"

Paimon vui vẻ, rời khỏi lòng ngực của Lumine mà bay tới cạnh cậu, đắc ý nói: "Hehe, cậu thấy trình diễn xuất của Paimon như nào? Có xuất sắc không?"



Sora vỗ tay tán thưởng: "Xuất sắc, quá là xuất sắc luôn, chỉ thiếu một buổi lễ trao giải Oscar nữa thôi"

Paimon: "Tuy Paimon không hiểu cái trao giải Oscar là gì nhưng nghe là biết nó tuyệt vời như nào rồi"

Lumine: "Mà...cái bệnh thèm ăn là cái bệnh quỷ gì thế??"

Paimon tự hào vỗ bụng mình một cái: "Tất nhiên là Paimon đói bụng rồi, chỉ cần Paimon được ăn no bụng thì Paimon không khác gì mèo thần tài cả, luôn luôn mang may mắn đến cho hai người!"

Sora, Shenhe và Lumine ba người không nói gì chỉ đưa mắt nhìn nhau.

Lumine lên tiếng trước: "Chúng ta tiếp tục đi dạo chứ?"

Sora: "Ừm, chúng ta đi thôi"

Nhóm bốn người Sora lại tiếp tục cất bước đi dạo xung quanh bến cảng.

...

Tại Vực Sâu.

Bên trong một căn phòng tăm tối có hai bóng dáng, mà hai bóng dáng đó là tên Giáo Đồ và một người phụ nữ khoác trên mình là một bộ váy dài đen tím đang quỳ một gối xuống trước mặt của Giáo Đồ.

???: "Ngài gọi tôi có chuyện gì thưa đại nhân?"

Giáo Đồ khẽ cười từ tốn nói: "Kế hoạch của ngươi chuẩn bị sao rồi, vị trí thứ 10 trong Thập Vực, Eli?"

Eli mỉm cười đáp: "Dạ thưa ngài, kế hoạch tiển triển rất tốt ạ"

"Vợ của Ma Thần Osial, Beisht đã đồng ý hợp tác với tôi trong việc t·ấn c·ông vào Liyue sắp tới"

Giáo Đồ: "Mụ ta đồng ý với ngươi vì chỉ muốn báo thù cho kẻ đã trấn áp lại chồng của mụ ta nhỉ?"

Eli gật đầu: "Vâng, nên việc hợp tác diễn ra vô cùng suôn sẻ"

Giáo Đồ hài lòng nói: "Rất tốt, ngươi có thể rời đi rồi, ta giao việc lần này lại cho ngươi, bằng mọi giá phải g·iết c·hết kẻ Dị Thường đó"

"Hắn là tồn tại có thể đe doạ đến kế hoạch của Vương Tử Điện Hạ lẫn...Thiên Lý..."

Eli: "Vâng, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ này!"

Dứt lời, bóng dáng của cô nàng đó biến thành những chiếc lá màu đen bay đi, để lại trong căn phòng tối tăm là tên Giáo Đồ.

Giáo Đồ nhớ lại bóng dáng của Sora lúc trước hắn theo dõi thì khoé miệng cong lên một nụ cười tà rồi biến mất đi.