Lạc Tích

Chương 155




Hình bộ đại lao.

Tiêu Lạc Vân ngồi ở trong đại sảnh, nhìn Vương thái phó dưới bậc, tuy thân rơi vào nhà tù, nhưng không mất phong độ, có thể đây chính là một điểm Tiêu Yến thưởng thức hắn.

"Vương đại nhân, còn không nhận tội sao? Hiện tại chứng cứ xác thực, không cho phép ngươi lại chống chế"

Trải qua lần bức vua thoái vị này, Ninh Vương cũng không nguyện ngồi coi không để ý tới nữa.
"Thắng làm vua thua làm giặc, lão phu nhận tội."

Vương thái phó biết không thể cứu vãn.

"Nói đi, tội trạng của ngươi, bản vương sẽ trình Mẫu Hoàng."

Ninh Vương nhàn nhạt mở miệng, không có quá nhiều tâm tình, không như kích động của Bạch Lạc Tích.

"Lão phu cấu kết mấy vị tướng quân, ý đồ ám sát hoàng thượng, soán vị cướp ngôi. Duyệt binh trước đó cũng là lão thần phái người ám sát, cùng người khác không liên quan."

Vương thái phó thẳng thắn dứt khoát thừa nhận, không chút do dự nào.

"Ừm, những chứng cớ này xác thực."

Ninh Vương hiển nhiên không có hứng thú gì.

"Nếu như Vương Gia có thể bảo đảm Hạ vương bình an, lão phu nguyện làm trao đổi."

Ngắm nhìn bốn phía, phát hiện đều là tâm phúc của Ninh Vương, Vương thái phó thử thăm dò mở miệng.

"Nha? Nói một chút coi, bản vương thì sẽ bảo đảm nàng chu toàn."

Ninh Vương đứng dậy đi tới bên cạnh Vương thái phó, hơi cúi người, cho dù Vương thái phó không mở miệng, nàng cũng sẽ tận lực bảo vệ cô em gái này.

"Năm đó Bạch gia mưu phản, cũng là lão thần chủ sử sau màn, vốn là muốn độc hại hoàng thượng giá họa cho Bạch gia, để thái tử sớm ngày đăng cơ, không nghĩ tới.."

"Độc hại Mẫu Hoàng? Ý của ngươi là chén cháo độc kia là muốn cho Mẫu Hoàng?"

Ninh Vương khiếp sợ, nàng vẫn cho rằng là Bạch gia mật mưu, thái tử đã ở hàng ngũ bị mưu hại.

"Phải."

Vương thái phó thẳng thắn thừa nhận.

"Nhưng thái tử.. Uống chén cháo kia."

"Vốn dĩ chén cháo kia nên là Hạ vương bưng cho hoàng thượng, hơn nữa cũng đã kế hoạch xong tất cả, mà khi ngày Khang vương đột nhiên xuất hiện, phòng ăn chỉ có thể đâm lao phải theo lao, cho nên thái tử ở dưới tình huống không biết chuyện ăn nhầm mà chết."

Vương thái phó bình tĩnh kể rõ, giống như tất cả đều không có quan hệ gì với hắn.

"Cái gì? Lạc Tích là bị nhầm? Vậy Hạ vương thì sao? Các ngươi cố ý an bài, có nghĩ tới, nếu như nàng thật sự hạ độc thành công, rất có thể bị tại chỗ chém giết hay không!"

Ninh Vương có chút kích động, nàng không thể tin tưởng, tất cả những thứ này đều là mưu tính của thái tử cùng Vương gia.

Nhìn Vương thái phó không hề trả lời, Ninh Vương giảm bớt tâm tình, không sai, năm đó trong tay bọn họ khống chế tốt nhất, sẽ không bị Tiêu Yến hoài nghi chính là Hạ vương, nàng tự nhiên là ứng cử viên hạ độc duy nhất, còn về kết cục của nàng.. Không ai cân nhắc qua, bọn họ muốn chỉ là thái tử đăng cơ, ngoài hắn ra cũng không quan trọng, nói cách khác, Hạ vương năm đó, chỉ là con tốt vứt bò bên trong bàn cờ này.

Tiêu Lạc Vân hơi liếc mắt, liếc nhìn bóng người sau tấm bình phong, nàng đột nhiên không muốn biết chân tướng, chuyện như vậy thực quá tàn khốc.

Sau tấm bình phong, Hạ vương nắm quyền thật chặt, nàng hối hận chính mình kiên trì muốn tới chờ phán xét, hối hận chính mình nhất định phải điều tra chân tướng, mặc dù biết Vương gia có điều che giấu, nhưng.. Chân tướng như vậy đối với nàng không thể nghi ngờ là một loại trào phúng! Tín nhiệm dựa dẫm nhiều năm, nâng đỡ đảm bảo, quay đầu lại đều đang là chuyện cười!