Một thời gian sau, khi Hắc Diễm Thiên Tinh Thiết được chân khí của Lạc Trần lung tới nóng chảy như nước. Biết thời cơ đã đến, Lạc Trần sử dụng hai tay kết thủ ấn phức tạp rồi dùng chân khí điều khiển khiến cho dòng dung nham kim loại nóng chảy đi theo quỹ tích mà hắn muốn.
Cứ như vậy Lạc Trần liên tục kiên trì dùng chân khí luyện chế kim thủy, với nhiệt độ cao thành hình một chiếc đỉnh không quá lớn chỉ chừng hơn một bàn tay một chút. Ngay khi đan đỉnh thành hình Lạc Trần dùng ngón tay từ từ vẽ lên trên đỉnh những hoa văn kỳ lạ như để trang trí thêm cho đẹp, ngay khi hắn hoàn thành việc điêu khắc của mình rồi nhanh như chớp Lạc Trần lấy từ bên cạnh ra một lọ linh dược màu xanh nhạt kỳ lạ.
Lạc Trần đổ nguyên một bình linh dược màu xanh đó nên trên đan đỉnh, ngay tức khắc linh dịch tiếp xúc với đan đỉnh đan đỏ hừng hực với nhiệt độ cao đó lập tức một màn sương mù màu trắng đục lan tỏa ra bao phủ lấy đan đỉnh, khiến cho nhiệt độ trên đó hạ xuống không ít. Ban đầu đan đình có màu đỏ rực lập tức hạ nhiệt đổi màu xám lại thành mầu sắc như huyền thiết ban đầu.
Đến lúc này Lạc Trần mới thở phào một hơi nhẹ nhóm, hắn khẽ lau những giọt mồ hôi trên chán mà cảm thán.
“Thật là không ngờ ta lần đầu luyện khí lại có thể thành công luyện thành huyền khí cấp một, tuy chỉ là hạ phẩm nhưng đã là điều ngoài ý muốn.”
Lạc Trần cầm trên tay đan đỉnh bản thân vừa luyện chế thành công mà yêu thích không rời được. Đến lúc này thì toàn bộ chân khí trong cơ thể Lạc Trần hoàn toàn bị dùng hết vì vậy hắn nặng nhìn đan đỉnh vừa luyện chế thành công, trong lòng vô cùng vui mừng nhưng vẫn ngồi điều khí khôi phục bản thân.
Từ khi Lạc Trần đột phá tu vi từ luyện thể cảnh lên luyện khí cảnh chân khí của hắn đã tăng trường gấp mấy lần nhưng luyện khí không giống như luyện đan, cần tiêu tốn số lượng chân khí rất nhiều mới có thể hoàn hành quá trình. Mà thứ Lạc Trần Luyện ra không phải là một phàm vật mà là một huyền khí cấp hai hạ phẩm, chỉ với lần đầu luyện khí vậy mà Lạc Trần có thể thành công luyện ra một huyền khí cấp hai đúng là rất kinh khủng.
Ngay cả bản thân hắn là người luyện đan đỉnh cũng không ngờ bản thân chỉ lần đẩu ra tay mà đã có thành công lớn như vậy. Nếu để việc này truyền ra ngoài chỉ sợ rằng toàn bộ Phú Xuân Thành cũng như toàn bộ Đại Việt Quốc sẽ sinh ra chấn động rất lớn, với thiên phú của Lạc Trần chắc chắn sẽ được các thế lực siêu cấp ở Đại Việt Quốc đánh nhau vỡ đầu để mời chào.
Chì tiếc là vì an toàn của bản thân và sợ bí mật hắn đạt được chuyền thừa nghịch thiên bị lộ lên Lạc Trần luôn ẩn nhẫn giấu tài không lộ, sau chừng vài giờ đồng hồ điều khí khôi phục Lạc Trần cuối cùng cũng mở hai mắt thở ra một hơi dài. Hắn cần lên đan đỉnh, khóe miệng lở nụ cười vui vẻ.
“Toàn thân ngươi là một màu đen huyền bí lại được luyện từ Hắc Diễm Lưu Tinh Thiết. Vậy ta gọi ngươi là Hắc Diễm Thiên Tinh Đỉnh vậy.”
Sau đó việc không ngừng tay Lạc Trần liền bắt tay vào chuẩn bị luyện đan, dựa theo những lý luận về dược liệu và những thứ Lạc Trần cảm ngộ được, hắn bắt đầu lấy ra một cọng linh dược cho vào trong đan đỉnh dùng chân khí của ban thân để tinh luyện, sau khi gốc linh dược đó được luyện ta thành linh dịch, Lạc Trần tiếp tục lấy ra một gốc linh dược khác lém vào trong đỉnh tiếp tục tinh luyện.
Cứ như vậy chừng 6 tới 7 gốc linh dược được Lạc Trần đem cho vào đan đỉnh tinh chế thành linh dịch, tiếp đó hai tay hắn kết ấn dùng trân khí bản thân lung lóng đan đỉnh lên, thực hiện bước tiếp theo của việc luyện đan. Lượng lớn Linh Dịch ở trong đan đỉnh được tôi luyện ở nhiệt độ cao với áp suất lớn dần cô đặc thành cục, dựa theo sự điều phối nhiệt độ vào ấn pháp của Lạc Trần thì phôi đan đã dần thành hình.
Nhưng bất ngờ chợt xảy ra, Lạc Trần bị mất không chế nhiệt độ khiến cho nhiệt độ trong đan đỉnh tăng cao bất thường, rồi toàn thân đan đỉnh rung lắc một cách dữ dội. Thấy hiện tượng là như vậy sắc mặt Lạc Trần trở lên nghiêm trọng và tập trung hơn bao giờ hết, hắn dùng toàn lực áp chế sự rung lắc của đan đỉnh nhưng lại sơ ý không để ý tới nhiệt độ trong đan đỉnh vẫn đang tăng cao bất thường. Cuối cùng toàn bộ Linh Dịch trong đan đỉnh bị nhiệt độ cao làm cho hóa thành than, khiến cho lô đan dược này Lạc Trần luyện chế thất bại.
Lần đầu tiên luyện đan thất bại không khiến cho Lạc Trần chán nản, ngược lại càng khiên cho hắn kiên trì đi theo hường mà mình đã chọn, trong lần thất bại vừa rồi tuy khiên cho linh dịch được tinh luyện trước đó hỏng hết nhưng lại khiến cho Lạc Trần có thêm nhiều kinh nghiêm luyện đan và nhiều cảm ngộ mới về đan đạo
Lạc Trần lấy ra một lọ linh dịch trước đó đã luyện chế, khẽ cho vài giọt vào trong miệng, sau đó hai mắt hắn nhắm ngiền, công pháp không ngừng vận chuyển hấp thu dược lực khôi phục chân khí. Nửa giờ sau, hắn chở lại trạng thái tốt nhất, Lạc Trần tiếp tục công việc đang dang dở của mình mà không có dấu hiệu ngừng nghỉ.
Liên tiếp mấy gốc linh dược được cho vào trong đan đỉnh luyện chế, chúng nhanh trong đã được Lạc Trần tinh luyện thành công, tuy nhiên tới thời khắc ngưng tụ phôi đan thì tiếp tục bị hóa thành than. Liên tiếp hai lần vẫn không luyện thành đan dược, lòng hắn vẫn vững như sắt không màng chân khí bản thân bị tiêu hao mà tiếp tục luyện đan.
Đáng tiếc là hắn vẫn liên tiếp thất bại tới 9 lần mà không thành công, sau khi lò đan dược thứ 9 bị hủy sắc mặt của Lạc Trần trắng như tờ giấy, trên chán hắn còn có không ít mồ hôi tuôn ra như tắm, hiển nhiên là vừa rồi hắn đã tiêu hao rất lớn mới khiến cho cơ thể xảy ra hiện trạng như vậy. Nhưng hắn không chịu khuất phục, lại lấy ra linh dịch ăn vào khôi phục chân khí, đây đã là lọ thứ ba mà hắn đã dùng trong ngày, nhưng Lạc Trần không hề để tâm, vẫn nhắm mắt thôi động công pháp hấp thu dược lực khôi phục.