Lạc Nhau Một Đời

Chương 111: Lần đầu sợ hãi




Lưu Ngọc Lễ ngồi nhìn mớ hàng trắng mà bản thân đã tạo ra vô cùng thỏa mãn, sức khỏe Thiên Ý không tốt anh không dám nấn ná thêm thời gian vậy là ngày đêm đều quần quật làm việc cuối cùng dự án của anh lại hoàn thành trước thời hạn tận 3 tháng, cuối cùng anh đã có thể trở về bên cạnh cô rồi.

Thật muốn lập tức trở về nhưng trước tiên anh phải bàn giao lại mọi việc cho Lâm Vũ, Lưu Ngọc Lễ không muốn thông báo trước cho cô anh muốn tạo cho Thiên Ý một bất ngờ lớn, mỗi ngày sau này đều muốn vui vẻ hạnh phúc bên cạnh cô, bọn họ sẽ không bao giờ tách xa nhau nữa.



Trương Thành đột ngột xuất hiện tại nhà ở khiến cho thím Trần bất ngờ, bà ấy lúng túng nói

" Sao bác sĩ Trương lại tới đây? Ông chủ không cho người khác tùy ý ra vào, cậu thông cảm "

Vẻ mặt Trương Thành thật sự rất nghiêm trọng, anh mặc áo blouse trắng mang theo chiếc vali xách tay màu đen quen thuộc đựng dụng cụ y tế tìm một lý do hết sức thuyết phục

" Mấy hôm trước tái khám có điều quên dặn dò, tôi phải gặp cô ấy nói mấy câu về tình hình sức khỏe nhân tiện kiểm tra lại rồi kê thuốc mới. "

" Cậu muốn dặn dò gì cứ nói với tôi là được, đừng làm khó tôi bác sĩ Trương "

Trương Thành thấy bà ta đúng là bám dai như đĩa nên đã lập tức bắt máy gọi ngay cho Lưu Ngọc Lễ. Đầu dây bên kia lên tiếng giọng khàn khàn

[ Làm sao? ]

" Mấy hôm trước tôi xem lại báo cáo sức khỏe của Thiên Ý có chút vấn đề muốn đến kiểm tra lại cậu cho phép chứ? "

Nói gì thì nói Lưu Ngọc Lễ vẫn có chút dè chừng chuyện lần đó Trương Thành giúp cô bỏ trốn

[ Việc này… ]

" Còn chuyện gì quan trọng hơn cô ấy nữa? Nhà cậu lắm vệ sĩ như thế một mình tôi cũng đâu thể tay không cướp người "

[ Ý tôi không phải vậy, cậu cứ vào kiểm tra cho cẩn thận, đừng để cô ấy xảy ra chuyện gì. ]



Thím Trần cũng không dám không nghe theo lệnh ông chủ chỉ đành dẫn Trương Thành vào phòng của Thiên Ý. Cô nằm trùm chăn trêm giường vừa nghe tiếp động đã lập tức bừng tỉnh, khoảnh khắc bắt gặp Trương Thành cô đã dự liệu được có gì đó không hay sắp xảy đến nếu không anh cũng sẽ chẳng mạo hiểm đến đây gặp cô.

Thím Trần thấy thức ăn trên bàn vẫm còn nguyên liền lo lắng không thôi

" Phu nhân cô lại bỏ bữa nữa sao? Chuyện này không được bác sĩ Trương cậu nhớ xem giúp luôn vì sao phi nhân cứ thường xuyên chán ăn với nhé "

Trương Thành nhìn bát thức ăn liền hiểu vì sao

" Đây là mì hải sản mà, sức khỏe cô ấy không tốt sau này thím làm mấy món thanh đạm là được, mau đổi một bát cháo trắng đi để Thiên Ý ăn xong thì phải uống thuốc. "

Anh sợ thím Trần ở đây mọi chuyện sẽ khó trao đổi liền tìm cách đuổi khéo bà ta đi. Cửa phòng đóng lại Trương Thành liền muốn nói gì đó nhưng bị cô ngăn lại, Thiên Ý liếc nhìn lên trần nhà, môi mấp máy

" Có thiết bị theo dõi "

Nghe Thiên Ý kể về cuộc sống ở đây của cô nhưng thật không ngờ lại giống như cầm tù đến vậy, Trương Thành lấy trong vali ra một vài dụng cụ y tế

" Bây giờ tôi sẽ tiến hành đo huyết áp cho cô trước. "

Cả quá trình của hai người đều bị Lưu Ngọc Lễ quan sát không rời mắt nên phải đặc biệt cẩn trọng

Lợi dụng việc đo huyết áp Thiên Ý dùng thân người làm góc khuất camera không nhìn thấy thuận tiện để Trương Thành trao đổi.

Anh viết lên tay cô mấy chữ

[ Tuần sau, A Lễ, trở về ]

Thiên Ý có hơi giật mình, sau cũng dùng ẩn ý trong câu để trao đổi với anh



" Vì sao anh biết sức khỏe tôi không ổn mà tới đây vậy? "

" Xem báo cáo sức khỏe của cô có điều không ổn, bị thiếu dinh dưỡng "

Miệng thì nói nhưng lại viết vào lòng bàn tay của Thiên Ý mấy lời trao đổi khác

[ Nghe lén ]

Trương Thành vô tình nghe được thông tin này khi mấy lão già trong tổ chức đến nhà an toàn kiểm tra, anh nghe nói Lưu Ngọc Lễ đã hoàn thành xong công việc chờ thu xếp mọi thứ trong tuần tới nhất định sẽ về.

" Vậy bây giờ phải làm sao? "

Cô lo sợ đến mức tim đều đập loạn hết lên, cái thai trong bụng chỉ mới 8 tháng Lưu Ngọc Lễ lại đột ngột trở về Thiên Ý có làm sao cũng không nghĩ ra giải pháp cho chuyện này.

" Kêu thêm ít thuốc, tôi sẽ đưa thực đơn cho thím Trần chuẩn bị cho cô "

[ Đêm nay bắt buộc phải mổ lấy thai ]

Thiên Ý nghe một tin như trời giáng, vậy là đứa nhỏ bị ép ra ngoài khi chưa đủ tháng sao? Sẽ không nguy hiểm hay gặp bất trắc gì chứ?

Trương Thành cũng hiểu nổi lo của cô, lúc trước không biết thì không sao đứa con mất đi cũng không quá dằn vặt nhưng bây giờ đứa nhỏ đang ngày một lớn lên trong bụng của Thiên Ý mỗi ngày cô đều phải ra sức che giấu bảo vệ cho nó, thật tình cô không có đủ can đảm càng không dám mạo hiểm.

" Yên tâm đi, sẽ không sao đâu. Cô nghe theo tôi là được "

Trước khi đến đây Trương Thành đã nghĩ sẵn kế hoạch cho tối hôm nay cần phải làm những gì, anh cần sự giúp đỡ của Gia Hạo và Khắc Huy để chuyện này được tiến hành dễ dàng hơn.

Đây là một quyết định khó khăn đối với Thiên Ý nhưng bọn họ đã không còn sự lựa chọn nào khác để đảm bảo an toàn cho cả mẹ và con chỉ có thể để đứa nhỏ chịu thiệt ra đời sớm một chút.

Tiếng nói kia của Trương Thành dường như đang cố vuốt phẳng cảm xúc của cô, nhưng Thiên Ý vẫn không ức chế được mà run rẩy, cô…lần đầu tiên sợ hãi đến như vậy, còn sợ hơn cả cái chết.