Lạc Nhau Một Đời

Chương 109: Quyết định mạo hiểm




Gia Hạo với Khắc Huy đến nhà an toàn kiểm tra sức khỏe thì nghe tin Thiên Ý cũng có mặt, đã một khoản thời hian dài bọn họ không nghe gì đến tin tức của cô chỉ biết Thiên Ý từ sau vụ việc ở công xưởng ngày đó thì bị ông chủ của bọn họ nhốt ở bên cạnh, nay vừa nghe đến cô đã lập tức chạy đến thăm hỏi nào ngờ lại phát hiện một sự thật đáng sợ như vậy.

Sự việc ngoài dự liệu cả cô và Trương Thành đều bất ngờ, Thiên Ý không giấu được đau khổ trong ánh mắt

Trương Thành bật dậy muốn đuổi mấy người bọn họ đi còn không thấy tâm tình cô rất tệ hay sao mà hỏi tới hỏi lui

" Hai người các cậu vào đây làm gì? "

" Mau mau ra ngoài hết đi "

Bọn họ dùng cả tính mạng để chống đối, không còn hời hợt đùa giỡn bọn họ đều rất nghiêm túc

" Chúng ta không phải đồng đội sao, Thiên Ý cô có chuyện lại muốn giấu bọn tôi "

" Chuyện ngày hôm đó chúng tôi đều mơ hồ không rõ, còn lo lắng cho an nguy của cô hay yin lập tức chạy đến đây cô vậy mà muốn đuổi bọn tôi đi "

Đôi mắt đục ngầu cô giơ tay ra hiệu cho Trương Thành dừng lại

" Để họ ở đây đi "

Gia Hạo tiến tới bên cạnh cô, chỉ mới bao lâu không gặp mà cô tiều tụy thấy rõ, cả người không một chút sức sống.

" Vậy cô có thể nói rõ chuyện ngày hôm đó là thế nào cả chuyện…cô có thai nữa "

Thiên Ý hít thở khó khăn, cô đau đớn nhắc lại sự việc quá khứ, mối hận giữa hai người lẫn quyết tâm trả thù Lưu Ngọc Lễ, cô không chút ngần ngại nói ra kế hoạch của bản thân, âm mưu của Lưu Ngọc Lễ muốn dùng đứa bé thao túng mình trước hai người đồng đội làm cho bọn họ nghe xong cũng rùng mình không dám tin cô lại đánh liều như vậy, từng là người bán mạng cho Lưu Ngọc Lễ nay lại hao tâm tổn sức muốn tống anh vào tù. Còn Lưu Ngọc Lễ lại có suy nghĩ đê hèn đến thế

Thiên Ý nở nụ cười chua xót

" Sự thật các cậu đã biết, các cậu có muốn tố giác tôi không? "

Chuyện cô mang thai nếu để Lưu Ngọc Lễ biết sẽ là mối đe dọa lớn nhất đối với cô lẫn kế hoạch mà cô đang thực hiện.



Khắc Huy hùng hổ lên tiếng

" Đội trưởng cô điên sao? Cô coi chúng tôi là hạng người gì? Dù nói làm việc cho Đại Ưng là người của ông chủ nhưng trước giờ chúng tôi vẫn là đi theo cô nghe theo chỉ đạo của cô, chúng ta là đồng đội vào sinh ra tử. Nếu phải so sánh tôi đương nhiên đứng về phía cô "

Gia Hạo nhìn Khắc Huy đăm đăm

" Mày cũng muốn phản bội ông chủ, mày không sợ… "

" Sợ cái má gì? Mày quên trước kia ở đội huấn luyện chúng ta làm sai là ai thay hai đứa đứng ra chịu phạt? Mấy lần bị băng đảng khác truy lùng là ai đứng ra bảo vệ, mày quên hết rồi sao? "

Bọn họ còn rất rất trẻ đã phải vào Đại Ưng chịu đủ huấn luyện khắc nghiệt mới có tư cách làm vệ sĩ, nói đúng hơn là mười mấy năm gắn bó với nhau, Thiên Ý là thủ lĩnh của bọn họ, cô hết lòng vì Lưu Ngọc Lễ dĩ nhiên họ cũng không ngại bán mạng như nếu Lưu Ngọc Lễ làm tổn thương cô họ cũng không thể trơ mắt đứng nhìn.

Gia Hạo vô cùng khó xử, giờ cậu là đội trưởng đội vệ sĩ nếu chịu giúp đỡ hiển nhiên sẽ vô cùng có lợi cho Thiên Ý, nhưng trách nhiệm đội trưởng là một mực trung thành như lời thề trước đó, phản bội ông chủ dĩ nhiên sẽ không có kết cục tốt

" Tao…"

" Có phải mày làm đội trưởng làm đến ham mê ngớ ngẩn rồi không? Thiên Ý với chúng ta không khác gì người thân, Lưu Ngọc Lễ có thể cho mày tất cả cũng có thể giết mày hiểu không? "

" Tao biết "

Không còn sự dao động trong ánh mắt, lời nói của Gia Hạo có phần cương quyết hơn khi hướng về phía cô

" Đội trưởng từ giờ trở đi quyết định của cô có như thế nào tôi đều nghe theo cô. Phản bội thì phản bội cùng lắm là xuống địa ngục, tôi lại sợ chết sao? "

Thiên Ý phì cười, mấy tên đàn ông này sao cứ trẻ con như vậy.

Khắc Huy nói tiếp

" Bây giờ cô định giải quyết chuyện đứa nhỏ thế nào? "

Trương Thành hướng về phía cô, đã rất nhiều lần anh cảnh báo việc Thiên Ý mang thai rồi sinh con sẽ rất nguy hiểm vậy mà cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi.

Anh khó khăn thăm dò ý kiến của cô



" Đứa bé vừa là mối đe dọa của cô lại thêm nếu cố chấp sinh ra sợ rằng cô sẽ gặp nguy hiểm. Thiên Ý nếu được thì tôi khuyên cô nên chủ động bỏ thai để đảm bảo an toàn sau này "

Hốc mắt đỏ lên, hai tai phát ra âm thanh ù ù không còn nghe rõ, cô ngoảnh mặt đi khó lòng chấp nhận. Đứa bé là biến số duy nhất xảy ra trong quá trình lập nên kế hoạch này, cô không dám mạo hiểm khi bản thân đã đặt cược hết thảy vào ván cờ này cũng không nỡ làm chuyện tổn hại một sinh mạng còn là máu mủ của mình.

Gia Hạo vừa nghe cô gặp nguy hiểm liền không nhịn được ra quyết định thay cô

" Vậy thì bỏ nó đi "

" Không "

Chính Lưu Ngọc Lễ cũng biết mềm lòng là điểm yếu của cô, vậy thì sao cô có thể không biết mình chẳng nỡ ra tay với một sinh mệnh bé nhỏ. Lần đầu mất con cô đã mặc định cả đời không có diễm phúc đó nhưng bây giờ đứa nhỏ lại đột ngột đến…có lẽ là do ý trời.

Trương Thành biết cô đang nghĩ gì chỉ có thể hết sức khuyên ngăn

" Cô còn muốn mạo hiểm tính mạng mình nữa sao? Cô đừng quên kế hoạch bày ra khó khăn thế nào còn kéo theo rất nhiều người nếu vì đứa bé mà thất bại thì bao nhiêu người sẽ bỏ mạng cô biết không? "

" Chỉ cần anh giúp tôi che giấu nó, trước khi Lưu Ngọc Lễ về nước đứa nhỏ sẽ được sinh ra. Tới lúc đó anh tìm một nơi nào đó giấu nó đi để nó lớn lên một cách bình thường, chúng ta không có quyền tước đoạt quyền được sống của nó. Làm ơn đi Trương Thành…có được không? "

Bọn họ biết có khuyên ngăn cô thế nào cũng vô dụng nếu dễ dàng nghe theo người khác cô đã không còn là Dương Thiên Ý nữa

" Lỡ như sinh không thuận lợi…"

" Sẽ không, tôi nhất định có thể sinh nó ra an toàn. Ông trời sẽ giúp tôi…chỉ cần có mọi người

tôi đều có thể "

Lòng Trương Thành đã sớm nặng trĩu, vì sao những điều bất hạnh nhất trên đời đều đổ dồn vào cô? Ông trời tại sao lại đối xử tàn nhẫn với một cô gái như vậy?

" Cô ở nhà cố đừng để bị phát hiện, nếu có việc gì thì hãy tìm tôi, nhớ là không được làm tổn thương bản thân "

Thiên Ý khẽ gật đầu, cô biết đây là một quyết định mạo hiểm nhưng cô vẫn muốn thử, bản thân đã trải qua không biết bao nhiêu chuyện chỉ mấy thứ cỏn con này cô nhất định có thể vượt qua.