Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 963




Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Ông cụ Vương cười ha hả, vẻ mặt rất đắc ý: “Đâu có đâu có, Tử Ninh nhà tôi vẫn chưa đủ tốt, tôi vẫn hay nói với
Tử Ninh là nhà 1mình chỉ là hạng hai, nếu nó muốn bước vào cửa nhà đại gia bậc chí tôn như nhà họ Đế thì nó vẫn
phải trui rèn bản thân hơn nữa0. Nó đi tham gia giải hóa học thế giới cấp đại học đấy, cậu Đế đã biết chưa?”
“Biết, không chỉ biết mà giờ cô ta còn đ1ang ở trước mặt tôi.”
Ông cụ Vương nghe vậy thì lại cười to: “Hóa ra cậu Để đi cùng với Tử Ninh à. Tiếc rằng con bé nà2y đi tham gia thi
đấu nên không có thời gian mấy. Nhưng chờ giải đấu kết thúc, hai người có thể đi chơi quanh nước S thêm một
6thời gian nữa rồi về.”
Đế Vân Hi cười nhạt, anh liếc nhìn Vương Tử Ninh đã bị bịt miệng bằng vải và dán bằng băng keo,9 không cho nói
chuyện: “Xem ra ông Vương thực sự coi mình là bậc cha chú của tôi rồi. Tôi rất tò mò, rốt cuộc Vương Tử Ninh đã
truyền đạt thông tin sai như thế nào với mọi người mà khiến cả nhà ông đều nghĩ tôi có quan hệ gì đó với cô ta như
thế?”
Cuối cùng, ông cụ Vương đã nghe ra sự bực bội và lạnh lùng nồng đậm trong giọng điệu của Đế Vân Hi, nụ cười
trên môi tắt ngấm.
“Cậu… cậu Đế…”
“Không thân vậy đâu, ông có thể gọi tôi là giám đốc Đế.”
Ông cụ Vương lau mồ hôi vô thức chảy trên mặt, ông có cảm giác như đất trời đang xoay chuyển.
“Giám… Giám đốc Đế.”
Ông cụ Vương gọi một tiếng nhưng vẫn không từ bỏ, hỏi: “Cậu và Tử Ninh xảy ra chuyện gì à?”
“Ừ.” Đế Vân Hi đáp một tiếng.
Ông cụ Vương khuyên giải: “Người trẻ tuổi dễ cáu giận, khiến cậu không vui là lỗi của Tử Ninh. Ngày mai con bé
phải tham gia cuộc thi rồi, chắc chắn là rất áp lực, cậu đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt con bé. Chờ nó về rồi,
chắc chắn tôi sẽ dạy bảo nó.”
“E rằng tôi không chờ được đến khi cô ta quay về đâu.”
Ông cụ Vương: “Ý… ý cậu là muốn chia tay?”
Đế Vân Hi cười: “Tôi còn nghĩ sao Vương Tử Ninh lại bị dở hơi nặng thế, hóa ra chứng hoang tưởng của cô ta là do
di truyền.”


Ông cụ Vương: “…!!!”
“Vương Minh, cháu gái Vương Tử Ninh của ông, trước hôm nay, tôi hoàn toàn không quen biết cô ta.”
“Sao cơ?” Ông cụ Vương kinh ngạc kêu lên một tiếng một cách không thể tin nổi.
Bởi vì chuyện cháu gái ông ta và Đế Vân Hi, ông ta đã nghe được gần một năm rồi. Hơn nữa Vương Tử Ninh còn
từng từ chối hai cậu ấm nhà giàu.
“Có quen hay không thì ông có thể lên weibo xem thử. Tôi không bao giờ thích tạo couple với người khác, những
lời nói hành vi của cháu gái ông lại đẩy tôi lên đầu sóng ngọn gió.
Đây đều không phải lý do chính để tôi đến tìm ông. Tôi tìm ông là vì cháu gái ông đã bỏ thuốc cho vợ tôi trong một
bữa tiệc từ năm năm trước, còn mua chuộc năm người đàn ông hòng cưỡng bức vợ tôi.”
“Sao cơ? Cậu Đế, chuyện này không thể nói lung tung được đâu!” Ông cụ Vương hốt hoảng.


“Ông không nghe nhầm đâu,tôi cũng không nói lung tung,bởi vì trong tay tôi đã có chứng cứ xác thực rồi.Thực ra hôm nay cháu gái
ông không tán tinh tôi,không chửi vợ tôi là đồ khốn nạn,chửi con trai tôi là đồ con hoang như một con chó dại,tôi cũng không gọi
điện cho ông đâu.”
“Sao cơ?Cậu … cậu có vợ con rồiư?”
“Làm sao?Tôi có vợ con cần phải báo cáo với ôngà?”
“Không không không,tôi không cóýđó.”Ông cụ Vương vội nói:“Thế.thế chắc chắn là Tử Ninh nhà tôi … nó không biết cậu đã có
vợ con nên mới gây phiền phức cho cậu.Tôi xin lỗi cậu và mợ chủ thay nó.Tôi …”