Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 848




MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Cảnh Thiên: “Em không biết thật”
Cô cảm thấy trước kia đã lãng phí rất nhiều sức lực.
Nước được xả đầy bồn, Chiến Lê Xuyên đứn3g dậy.
Nhìn dáng người đẹp đến cực điểm của anh, nghĩ đến cả người mình lúc này như nhũn ra, Cảnh Thiên hơi nhíu
mày…
Không1 đúng!!!
Dựa vào đầu mà một người lao động trí óc như Chiến Lê Xuyên, không có thịt thừa đã đành, cơ bụng tám múi đã
đành, vì sao còn9 có thể khiến toàn thân cô rã rời?
“Thường ngày anh đều tập thể hình sao?”
Ảnh mắt Cảnh Thiên không rời khỏi người Chiến Lê X3uyên, ánh mắt cô như dính chặt lên người anh.
“Ừm, có tập” Chiến Lê Xuyên tưởng vợ đang hỏi dáng người anh nên nhếch môi cười, nói về8 tự hào: “Em thích
không?”
Cảnh Thiên được Chiến Lê Xuyên bề ngang lên, cả người nép vào ngực anh, hơn nữa còn theo cách không mặc gì
trên người, mặt Cảnh Thiên đỏ bừng, cả người cô hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn cứng miệng.
“Ừm, cũng được. Dáng người đẹp hơn khối người đàn ông khác.”
Ý cười trên môi Chiến Lê Xuyên càng sâu, trong mắt nồng nàn yêu thương.
Sao vợ anh lại đáng yêu như vậy chứ?
Anh tưởng ban nãy khi làm chuyện hai người thích làm, vợ anh chắc chắn sẽ đảo khách thành chủ.
Ai ngờ cả quá trình đều do anh làm chủ, anh đi hướng đông, cô sẽ không đi hướng tây, vô cùng nghe lời, vô cùng
ngoan ngoãn mềm mại, giống như một con cừu nhỏ vậy.
Hơn nữa anh còn phát hiện, khi làm chuyện cả hai thích, cô vô cùng thẹn thùng, nói cách khác là e thẹn. Thậm chí
còn e thẹn hơn phụ nữ bình thường.
Thậm chí ở bước cuối cùng, khi cô muốn hét lên, cô cũng chỉ cần chặt môi, không để mình phát ra tiếng.
Lúc này rõ ràng cô đang xấu hổ, nhưng lại muốn ra vẻ số đàn ông mà cô từng gặp còn nhiều hơn số muối mà anh
ăn.
Chiến Lê Xuyên buồn cười, nhưng đành phải cố nhịn.
Cảnh Thiên dựa vào lồng ngực nóng rực của Chiến Lê Xuyên, nó khiến cô cảm thấy nóng ran.
Cảnh Thiên liếc Chiến Lê Xuyên, lúng túng hỏi: “Anh cười gì vậy?”
“Anh không cười. Anh chỉ đang vui thôi”
“Vậy anh vui cái gì?”
“Anh vui vì… cuối cùng Thiên Thiên cũng chấp nhận anh rồi. Anh đã chờ giây phút này lâu lắm rồi”
Tâm thái phụ nữ của Cảnh Thiên được thỏa mãn, cô nhướng mày: “Anh nói vậy tức là anh đã thích em từ rất lâu rồi
à?”


“U”
Chiến Lê Xuyên bước vào bồn tắm lớn, bề Cảnh Thiên ngồi xuống.
Nước trong bồn tràn ra ngoài, lan trên mặt đất, chiếc đèn trên đình đầu chiếu xuống, cả phòng tắm như tòa sáng.
Còn cô đang ngồi trên đời người đàn ông như thần tiên, đẹp như trong mơ, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng xấu hồ.