Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 820




MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Sau khi ra khỏi nhà họ Đế, mỗi lần gọi điện thoại cho bà, tôi đều dùng điện thoại chống nghe lén bố tôi đưa, chiếc
điện thoại tôi đưa cho bà c3ũng có hệ thống chống nghe lén. Cho nên khi tôi và bà liên lạc không được dùng thiết bị
khác biết chưa?”
Trình Thục Ngọc: …
Điện thoại di động của bà ta vốn là máy mới, thấy chiếc điện thoại Đế An Nhiên mang ra còn không tốt bằng chiếc
vừa mua của mình, nên bà ta 9đã thay nó bằng chiếc trước đó, dù sao chiếc trước đó cũng là loại hai SIM hai sóng.
Bà ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, chắc k3hông có ai nghe trộm bà ta đâu nhỉ?
Trình Thục Ngọc nuốt một ngụm nước bọt, hít một hơi thật sâu, sau đó nói chắc chắn: “Con yên tâm 8đi, mẹ đều có
ngu, sẽ không gây thêm phiền phức cho con đâu.”
“Ừ, được”
Đế An Nhiên không lo lắng về điều này, dù sao thì có ngu đến đâu đi nữa, trong tình huống cô ta đã nói rõ tầm
quan trọng trong đó rồi, ai mà còn có thể ngu ngốc đến mức biết rồi mà vẫn còn làm chứ?
“Bởi vì cuối tuần tôi phải đi gặp cụ, phải vào hoàng cung nước B nên tôi phải mang một chút quà tới”
“Con muốn mang quà gì?”
“Hai món quà, một là đội Brilliant có thể vươn ra quốc tế, bước vào vòng chung kết thế giới. Hai là tôi trở thành
nhà phát triển đầu tư, mà tôi rất có mắt nhìn, mảnh đất tôi mua lập tức tăng giá, chất lượng nhà cũng rất tốt, danh
tiếng tốt. Chỉ có gây ấn tượng được với ông nội thì tôi mới có thể có được càng nhiều thứ hơn nữa. Cho nên bây giờ
bà đã biết chưa? Tôi hoàn toàn không muốn bất kỳ tài sản nào của bà và Cảnh Lạc cả. Tôi còn chẳng để mắt đến tài
sản của hai người, thứ tôi muốn là một danh tiếng tốt, có thể danh chính ngôn thuận trở thành công chúa”
“Mẹ biết rồi, con yên tâm đi, dù thế nào thì mẹ cũng sẽ giúp con hoàn thành chuyện này.”
Đế An Nhiên cau mày, lập tức căng thẳng.
“Hôm nay bà không làm gì sao? Bà đã từ chỗ Cảnh Lạc về rồi mà cô ta không giao đất cho bà à?”
“Con cho mẹ thêm một ngày nữa, mẹ nhất định sẽ nghĩ cách làm xong chuyện này cho con”
Sau đó, Trình Thục Ngọc cúp điện thoại.
Bà ta đã nghĩ xong rồi, Cảnh Lạc bị nhà họ Bạch hại thành ra như vậy, cô ta đã không còn tương lai gì nữa.
Bà ta không thể vì một Cảnh Lạc không có tương lai mà làm ảnh hưởng tới con gái lớn của mình. Con gái lớn của bà
ta là công chúa đấy!
Trình Thục Ngọc, người một phút trước còn không biết phải lựa chọn như thế nào giữa Cảnh Lạc và Đế An Nhiên,
lúc này đã quyết định.
Chiến Lê Xuyên đưa vợ, em vợ và bạn của em vợ đến một khách sạn sáu sao của nhà họ Chiến ăn tối.
Bởi vì quyết định đi ăn vội vàng, không hề đặt phòng trước, cho nên cho dù chủ tịch hội đồng quản trị như Chiến
Lê Xuyên đến, khách sạn cũng không thể ngay lập tức dành ra một phòng VIP mà Chiến Lê Xuyên muốn. Cuối
cùng mọi người chỉ có thể đến một phòng VIP không có phòng trang điểm riêng.
“Thật sự không nhìn ra việc kinh doanh của khách sạn nhà anh lại tốt như vậy đấy. Dù gì thì cũng là khách sạn sáu
sao, món ăn cũng không rẻ, không ngờ lại có nhiều người đến như vậy?


Chiến Lê Xuyên khẽ mim cười: “Nếu đã làm thì phải làm thật tốt”
Cảnh Thiên liếc nhìn anh một cái, càng ngày càng có thiện cảm với người đàn ông điển trai dịu dàng này.
Cô luôn rất khâm phục những người khiêm tốn lại chi làm việc lớn như thế này.
Mọi người nói chuyện từ năm giờ chiều đến tám giờ tôi cũng chưa đã, mấy thành viên trong đội reo hò muốn mời họ đến quán bar
chơi.