Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 81: Tôi Là Phụ Nữ






*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1



Cho nên chỉ cần cô ta nâng Cảnh Thiên lên, nâng càng cao thì Cảnh Thiên sẽ ngã càng thảm.


Cuộc họp bắt đầu, Phó giám đốc bộ phận kinh doanh Hà Khai Duy bắt đầu nói về sắp xếp của công ty với từng nghệ sĩ.


Bộ phim “Tướng môn chí hậu” của Mai Nhược Đan và “Mirror World” của Cảnh Thiên được đặt chung với nhau để nói, bởi vì Trung Bác là nhà đầu tư lớn nhất của hai bộ phim này.


Nói xong “Tướng môn chí hậu”, Phó giám đốc Hà lại bắt đầu nhắc nhở Cảnh Thiên: “Cảnh Thiên, nữ phụ của ‘Mirror World’. Lát nữa cô đến phòng làm việc của tôi rồi ký vào bảng xác nhận vai diễn. Tuy bộ phim này cô chỉ đóng vai nữ phụ nhưng vai của cô khá nặng, trước đây cô chưa từng diễn nhân vật nào như vậy, nên nếu trong quá trình quay…”


“Chờ đã.”


Phó giám đốc Hà còn chưa nói xong, giọng nói quyến rũ với âm cuối kéo dài của Cảnh Thiên vang lên trong phòng họp.


Phó giám đốc Hà hoàn toàn không ngờ Cảnh Thiên dám ngắt lời ông ta ngày như vậy nên cứ ngẩn ra mãi không định thần lại được.


Cảnh Thiên nói tiếp: “Ông nói tôi là nữ phụ?” Tuy là nghệ sĩ mà bên trên yêu cầu phải chăm sóc nhiều hơn, nhưng Phó giám đốc Hà thực sự không thích thái độ này của Cảnh Thiên.


“Chẳng lẽ chính cô cũng không biết cô đóng vai gì à?”


Câu hỏi vặn của ông ta khiến rất nhiều người trong phòng họp không nhịn được mà che miệng cười.


Có người bình tĩnh hơn thì nhướn mày.


Nói chung, lúc này mọi người đều đã có hiểu biết nhất định về nghệ sĩ mới đến này.


Xinh đẹp, không não, EQ thấp.


À, còn một điểm nữa: tự đại


Một người mới mà có thể đóng vai nữ phụ trong bộ phim lên sóng truyền hình vệ tinh do công ty đầu tư đã là tốt lắm rồi, thế mà cô còn tỏ ra không chịu. Mọi người chỉ có thể viết một chữ “PHỤC” in hoa.


Nhưng Cảnh Thiên hoàn toàn không sợ Phó giám đốc Hà đang khiến mình khó xử, cô hỏi lại: “Đương nhiên là tôi biết tôi đóng vai gì, nhưng tuyệt đối không phải nữ phụ. Thế nên thưa phó giám đốc, nếu đến chuyện này mà ông cũng không làm rõ được, vậy thì tốt nhất là nên đi hỏi cho rõ ràng trước rồi hẵng họp, đừng vô duyên vô cớ làm mất thời gian của tôi.”


Lúc này, mọi người đã không chỉ cảm thấy Cảnh Thiên tự đại nữa.


Người phụ nữ này đúng là vô cùng ngông cuồng!


Dương Hâm Ly thực sự không thể chịu nổi kiểu phụ nữ đã chẳng là cái thá gì mà còn ra vẻ như mình là nữ hoàng, cô ta không nhịn được mà muốn cà khịa lại, nhưng cô ta vừa há miệng thì đã bắt gặp ánh mắt Mai Nhược Đan đảo sang, cô ta lập tức sợ sệt im lặng.


Dương Hâm Ly không hiểu, chỉ là một người mới có khả năng đã bán được vào đại gia mà thôi, có gì mà phải kiêng dè chứ?


Nhưng Mai Nhược Đan đã đánh mắt với cô ta, còn cô ta cũng đã đồng ý sau này sẽ trở thành người của Mai Nhược Đan, làm việc vì Mai Nhược Đan. Thế nên dù có tức đến nổ phổi, cuối cùng Dương Hâm Lý vẫn nhịn cơn tức lại.


“Ha ha, tôi từng gặp người mới hống hách nhưng chưa từng thấy người mới nào lớn lối thế này! Quản lý của cô ngồi ngay sau lưng cô, chuyện này không ai rõ ràng hơn chị ta nữa.” Phó giám đốc Hà mỉa mai.