Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 673




Nói xong, cô ta lau nước mắt nhìn ba người anh trai, thái độ rất tốt: “Các anh yên tâm, em nhất định sẽ dọn sạch sẽ
nơi này.”
“Như v3ậy là tốt nhất, không thì anh sẽ đánh em đấy! Đừng tưởng rằng anh không đánh con gái.”
Đế Vân Mặc tỏ vẻ không vui.
Đây là đ1ồ của đại ca kiêm em gái của anh ta. Vì Đế An Nhiên, em gái ruột của anh ta không thể sống để gặp cả nhà
họ, món nợ này, anh ta có tính thế9 nào thì cũng không thể cho qua được. Nhìn thấy Đế An Nhiên là muốn đánh
chết cô ta.
Đế An Nhiên mím môi, đè nén sự ấm ức trong lòn3g, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Sau khi Đế Vân Hi và những người khác đã rời đi, Đế An Nhiên mới nói với Phương Chính: “Trợ lý đặc biệt
8Phương, anh cũng ra ngoài đi. Tôi không thích có người giám sát bên cạnh khi dọn dẹp.” “Cậu cả…”
“Nếu anh không tin thì lát nữa có thể vào kiểm tra, nếu thiếu thứ gì thì anh cứ tính tiền cho tôi là được.”
Phương Chính suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng được. Anh ta cũng không muốn trông chừng ở đây nên đi ra ngoài.
Sau khi tất cả mọi người đi hết, Đế An Nhiên chắc chắn không còn ai nữa rồi, lúc này mới âm thầm gọi một cuộc
điện thoại.
Bên kia điện thoại, một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
“Không phải nói là không có việc gì đừng gọi điện thoại cho tôi sao?” Đối với sự khó chịu của đối phương, Đế An
Nhiên không hề để trong lòng, cô ta nói: “Chú Quỷ, cháu muốn hỏi một chút, trên thế giới này có người biết bỏ bùa
không?”
Người bên đầu dây bên kia bị câu hỏi của Đế An Nhiên làm cho sững sờ.
“Tại sao lại hỏi cái này?”
“Bởi vì cháu nghi ngờ người nhà của cháu bị bỏ bùa.”
Bên kia điện thoại, một vòng khói từ từ bốc lên, một người đàn ông mặc áo choàng tắm rộng rãi ngồi trên ghế quý
phi, khá hứng thú hỏi: “Ồ? Chuyện gì vậy?” “Anh hai của cháu vừa mắt một con hát, tên là Cảnh Thiên. Nhưng
Cảnh Thiên đó hoàn toàn là một con đi. Lúc trước không biết cô ta đã dụ dỗ Chiến Quân Khải hay Chiến Quân
Hàng, dùng thân phận một nghệ
sĩ không tên tuổi giành được một vai nữ chính lớn. Sau đó lại đến đoàn phim dụ dỗ anh hai của cháu. Chú nói xem
một con đĩ như vậy với tính cách của anh hai cháu mà anh ấy cũng vừa mắt được à?”


“Ừ, đúng là không thể.”
“Nhưng anh hai của cháu lại vừa mắt cô ta rồi. Không chỉ đá CP màn ảnh nhiều năm Hình Mỹ Kỳ của anh ấy đi,
anh ấy còn đưa con đi này về nhà. Chú cũng biết bố mẹ cháu là kiểu chỉ cần giới tính nữ đều được
mà. Nhưng không biết cô ta dùng phương pháp gì, lôi kéo được cả anh cả và anh ba của cháu luôn. Cháu vừa mới
tới thành phố H, muốn ở một phòng cũng không có, cô ta chiếm mất mấy căn phòng trong nhà cháu rồi. Cháu chỉ
tức giận, vứt đồ của cô ta thôi, ba anh trai lại ra tay đánh cháu. Chú Quỷ, chủ nói xem có phải cô ta đã bỏ bùa người
nhà của cháu rồi không?”
“Còn bố mẹ cô thì sao? Cũng là thà để cô chịu ấm ức cũng phải đối tốt với cô ta à?”
“Hôm qua cháu chỉ chửi cô ta là con đi thôi, mẹ cháu đã mắng cháu rồi.”
Người đàn ông hút một hơi thuốc lá, nhả ra một tràng khỏi, bên kia điện thoại, Đế An nhiên không ngờ lại ngoan
ngoãn chờ đợi.


Một lúc lâu sau, đầu bên kia nói: “Tôi biết rồi, cô đừng xung đột với Cảnh Thiên đó vội, tôi điều tra nội tình của cô ta trước đã.”
“Vâng, cảm ơn chủ Quỷ.”
Đế An Nhiên vui vẻ cúp điện thoại.
Một dịp tình cờ khi còn nhỏ, cô ta quen biết chú Quỷ này. Chủ Quỷ rất lợi hại, gã đã giúp cô ta giải quyết rất nhiều khó khăn. Hơn
nữa, gã cũng là một thần toán, rất nhiều chuyện gã đều có thể biết trước được.