Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 593




“Nếu thật sự có anh em sinh đôi thì nó nhận nhau với bố là được rồi, tại sao lại muốn hại bố chứ?”
Để Tịnh Hiên im lặng một lúc3, sau đó lại nói: “Bố vẫn nghiêng về khả năng e là kẻ thù của ông nội con đã lấy được
tinh trùng của ông hơn, sau đó tạo ra cái người 1Để An Nhiên này. Điều này làm cho chúng ta biết rõ rằng con bé
không phải là con cái nhà chúng ta, nhưng vẫn sẽ nhớ tới chút máu mủ tì9nh thân đó mà không thể mạnh tay với
con bé được”
Thấy Cảnh Thiên nghe xong bật cười, Đế Tịnh Hiên hỏi: “Con gái, con đang cườ3i cái gì vậy? Có phải con cảm thấy
suy nghĩ của bố có vấn đề gì không?”
“Bố, gần đây con đang quay một bộ phim”
“Bố bi8ết.”
“Trong bộ phim đó, nam chính là một thiếu tướng bộ đội đặc chủng, anh ta luôn có một kẻ thù không đội trời
chung là ông trùm của tổ chức lính đánh thuế quốc tế lớn nhất, là một boss phản diện. Bố của boss phản diện này
qua đời cùng lúc với bố của nam chính, cho nên hai người họ có mối thù không đội trời chung. Nhưng bố biết kết
cục là như thế nào không?”
“Họ là anh em?” Nếu con gái đã hỏi như vậy rồi thì chắc là quan hệ như thế.
Cảnh Thiên gật đầu: “Vâng, bổ của nam chính và nam phụ là anh em ruột, chỉ là vừa mới ra đời đã bị người ta trộm
mất. Kẻ thù nuôi dưỡng bố của nam phụ trưởng thành, khiến cho trong lòng ông ta và nam phụ đều vô cùng căm
hận cả nhà nam chính, người đứng sau lưng muốn nhìn họ liều mạng người sống ta chết. Tuy nói là nhà chúng ta
chưa chắc đã như vậy, nhưng con cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý về phương diện này rồi”
Để Tịnh Hiên rơi vào trầm tư.
Nhất thời không có ai nói chuyện, Cảnh Thiên tiện tay dập tắt đàn hương trên bàn, sau đó đi đến bên cạnh cửa sổ
và mở ra.
Làn gió trong lành thổi vào, ngay lập tức làm không khí trong phòng tươi mới hơn rất nhiều.
“Bố, sức khỏe của bố không tốt lắm đúng không? Sau này nên hạn chế vào những căn phòng đóng kín, cũng đừng
ngửi loại hương nồng đậm như thế này mãi”
Vừa nói, Cảnh Thiên vừa lấy trong túi ra một hộp hương, lấy một cái ra bỏ vào hộp.


Một mùi hương nhè nhẹ thấm vào ruột gan bay ra từ hộp hương, sau khi ngửi thấy mùi hương này, luồng khí ngột
ngạt mấy ngày nay nghẹn trong ngực Để Tịnh Hiên đã đỡ hơn rất nhiều. “Hương này.” Mắt Để Tịnh Hiên mở hơi
to.
Loại hương chất lượng này chỉ có quản lý cấp cao của hiệp hội y học thế giới mới có được. Nhà họ Đế cũng có một
ít nhưng không nhiều lắm, bình thường ông cũng không nỡ dùng.
Khi ngửi thấy loại hương có thể lập tức giảm nhẹ hiện tượng tức ngực khó thở này, Đế Tịnh Hiên nghĩ ngay đến
hiệp hội y học thế giới.
“Hương này là do con tự làm, thế nào, bố ngửi vào có cảm thấy tim thoải mái hơn không?”
Nhìn cô con gái đang cười, Tạ Thanh Nghiên há hốc miệng.


“Thiên Thiên, làm sao con biết bố con bị bệnh tim?”
“Bởi vì khi bố nói chuyện thì hơi thờ gấp, hơn nữa mỗi bố hơi trắng, xương gò má hơi đỏ, có thể nhìn thấy mạch máu nhỏ ở tại, da cố
ngả màu nâu đỏ, tĩnh mạch nổi trên cánh tay cũng cong, có nghĩa là bồ có thể bị mắc bệnh tim khá nghiêm trọng. Bệnh như thế này
không thích hợp ở trong phòng kín lại còn đốt đàn hương nồng trong thời gian dài”
Tạ Thanh Nghiên đã bị lời nói của con gái khuất phục. Lúc này trong đôi mắt đang nhìn bé con nhà mình đã tràn ngập sao trời.
“Thiên Thiên, lúc trước mẹ cảm thấy con rất ngầu, bây giờ lại cảm thấy con càng ngầu hơn! Con nói xem, một diễn viên như con sao
lại thông thiên đến mức biết cả y thuật thế?”