Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 428




Những người khác trông thấy Cảnh Thiên, thấy cô còn xách theo một cái xô gỗ trông rất nặng. Bọn họ còn đang
thắc mắc thì Cảnh Thiên 3đã hất cả nước lẫn đá trong xô vào người Đỗ Ngôn Tranh và Bùi Uyển Linh.
Đỗ Ngôn Tranh đã quá quen với kiểu bùng nổ dạng ớt1 hiểm này rồi, bởi vì trước đây Saka đã từng liều mạng với
anh ta không ít lần.
Nhìn thấy Saka nhà anh ta xách xô nước vào,9 anh ta đã có dự cảm không lành.
Khi Cảnh Thiên xối nước đá đột ngột về phía hai người, Đỗ Ngôn Tranh đã ứng phó được ngay 3lập tức, lách một
cái là đã tránh được ngay. “A…”
Tiếng thét chói tai của Bùi Uyển Linh vọng từ trong phòng bệnh ra.
8
Cô ta còn chưa kịp phản ứng đã bị giội đầy người rồi.
Không chỉ bị giội, khi cô ta còn đang đần người ra, Cảnh Thiên đã giật lấy vạt áo trước ngực cô ta rồi đổ đá viên vào
trong như nhồi bánh bao.
Tuy bây giờ đã là mùa xuân nhưng tiết trời chỉ có thể coi là ấm áp, thậm chí trên đường vẫn có rất nhiều người mặc
áo phao mỏng.
Cảnh Thiên cứ thể trút toàn nước lạnh vào người cô ta.
“Cảnh Thiên, cô làm gì vậy?”
Chiến Thư Du thấy vậy bèn đứng dậy ngay, trách mắng Cảnh Thiên: “Đây là khách, cô quả đáng rồi đấy!”
Sau đó, Cảnh Thiên lại tiện tay quăng cái xô nước về phía Chiến Thư Du. Chiến Thư Du hốt hoảng hét lên một
tiếng rồi né đi, xô nước dày nặng đập thẳng vào khoảng tường sau lưng cô ta, phát ra tiếng “rầm” trầm thấp.
Nếu bị cái xô nước kia đập trúng, nhẹ thì đầu váng mắt hoa, nặng thì nứt cả xương sọ. Chiến Thư Du nhìn Cảnh
Thiên, có cảm giác trước kia mình giới thiệu Cảnh Thiên vào nhà họ Chiến, sau đó lại đứng về phía cô để ủng hộ cô,
tất cả đều là sai lầm.
Khi Cảnh Thiên vứt xô nước vào Chiến Thư Du, cửa phòng bệnh lại mở ra lần nữa.
Người vào là Đế Vân Hi.
Trông thấy Để Vân Hi, mắt Chiến Lệ Xuyên khẽ rung lên.
Bác cả!


Thấy trong phòng khách toàn là nước, sàn nhà lõng bõng, rồi lại nhìn sắc mặt khó coi đến cùng cực của Chiến Thư
Du và Bùi Uyển Linh, lại đến cái mặt cười nhẹ nhàng ung dung của cô em gái nhà mình, Để Vân Hi sầm mặt.
Chiến Thư Du không ngờ Cảnh Thiên lại bạo lực như vậy, cô ta tức gần chết, muốn chửi nhưng lại sợ Cảnh Thiên
lên cơn nữa rồi đánh cô ta tàn phế luôn.
Cô ta đành phải quay sang nói với Chiến Lệ Xuyên: “A Xuyên, chú nhìn xem bây giờ người phụ nữ chú chiều
chuộng trở thành cái dạng gì rồi! Bây giờ rõ ràng là cô ta được chiều quá hóa kiêu, hoàn toàn không thèm coi ai ra
gì.”


“Anh Đỗ và cô Bùi có đến tìm chủ đề nói gì đi nữa, cô ta có tư cách gì mà làm như vậy với cô Bùi? Chị là chị gái của chủ, chẳng lẽ
nói cô ta một câu cũng không được? Nếu hôm nay chị không tránh kịp thì cái xô kia đập vào đầu chị, ít nhất cũng phải chấn động não,
thậm chí còn rạn cả xương sọ!”
“Bây giờ anh Để cũng đến rồi. Cái bộ dạng đàn bà chanh chua này, anh Đỗ và anh Để đều đã nhìn thấy rõ ràng rồi, cô ta mất mặt đến
tận châu Để rồi!”
Mấy câu Chiến Thư Du nói khiến sắc mặt Để Vân Hi càng sầm xuống.


Anh ta tiến lên trước một bước, đang định thảo luận với Chiến Thư Du về việc ly hôn của em gái yêu thương thì Chiến Lệ Xuyên đã
lên tiếng trước anh ta. “Đây là bệnh viện của nhà họ Chiến, cô ấy là mợ chủ nhà họ Chiến, cô ấy có nổi đóa lên ở địa bàn của mình,
chẳng lẽ còn phải được người khác cho phép hay sao?”