Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 393




Cho dù là ký ức kế thừa từ nguyên chủ hay là suy nghĩ của chính cô, cô đều chưa bao giờ nghĩ đến chuyện thực sự
ở lại bên Chiến Lệ Xuyên. 3
Nguyên chủ chỉ vì tiền, vì người thân và tên Tần thảo mai. Còn cô..
Tuy Chiến Lệ Xuyên thực sự không tệ, nhưng sau khi tlrải qua vụ Đỗ Ngôn Tranh, cô không có ý định kết hôn
chung sống với ai trong cuộc đời này nữa.
Ban đầu cô đã dự tính mọi thứ ổn th9ỏa rồi, thậm chí hôm qua lúc làm phẫu thuật cho Chiến Lệ Xuyên, cô còn định
chờ phẫu thuật thành công, vết thương của anh lành hẳn rồi, c3ô sẽ đề cập đến chuyện ly hôn.
Nhưng lúc này, nhìn khuôn mặt tĩnh lặng say ngủ của Chiến Lệ Xuyên, lần đầu tiên Cảnh Thiên nảy ra8 suy nghĩ
cứ tiếp tục như thế này mãi.
Trong nhận thức và trải nghiệm của cô, tiền là thứ quan trọng nhất trừ mạng sống, nếu ai có thể cho cô tài sản của
mình, người đó thực sự đối xử tốt với cô. Hồm qua phầu thuật cho Chiến Lệ Xuyên, cô không hề nghĩ đến chuyện
tránh né anh, thế nên không thể có chuyện Chiến Lệ Xuyên không biết cô chính là giáo sư J,
Nhưng trước khi phẫu thuật, anh lại chủ động nói chuyện cho Viện nghiên cứu Lawrence thêm 10% cổ phần của
tập đoàn AUPU nữa.


Anh chỉ có 35% cổ phần, ông cụ bỏ ra 10% thay anh, anh lại cho thêm 10% nữa. Nếu có phản chiến, cô nằm trong
tay 20% cổ phần của tập đoàn AUPU, Chiến Vũ Hằng và Chiến Thư Du mỗi người có 10%, chi thứ 5% thì hiện giờ
đã bị rút mất 3%, gộp thêm một ít cổ phần lẻ tẻ trong tay các cổ đồng còn lại nữa, đủ để khiến cả tập đoàn AUPU
lao đạo.
Bây giờ anh lại chia cho cô một nửa cổ phần của Trung Bác và Xuyên Đầu.
Tức là, chỉ cần có muốn thì có thể khiến ba công ty đã lên sàn chứng khoán AUPU, Trung Bác, Xuyên Đầu đổi chủ
bất cứ lúc nào.
Nếu cô thực sự ly hôn với anh, anh sẽ phải làm sao?
Cảnh Thiên ngơ ngãn.
Cô luôn có cảm giác nếu mình mà đề xuất chuyện ly hôn, mình sẽ là một kẻ khốn nạn.
Cảnh Thiên cứ ngồi trên ghế nhìn chăm chăm vào Chiến Lệ Xuyên, nghĩ mấy tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không biết
nên làm thế nào.
Trên giường bệnh, ông cụ đã mở mắt từ lúc nào.


Ông vừa mở mắt ra thì trông thấy cháu trai đang ngủ say sưa và cô cháu dâu đang ngồi bên cạnh cháu trai, nhìn
cháu trai đến mức không chớp mắt.
Tuy toàn thân đau đón nhưng ông vẫn mim cười.
Ông biết ngay chọn cô cháu dâu này là chắc chắn không sai mà.
Cuối cùng cũng tìm được một người có thể bầu bạn với A Xuyên đến hết cuộc đời rồi.
Ông giỏi quá.
Cảnh Thiên ngoài nhìn về phía ông nội rồi vội vàng đứng dậy: “Ông nội tỉnh rồi! Ông có thấy khó chịu ở đầu
không?”
Chiến Lệ Xuyên ngủ rất ngon.
Nghe thấy tiếng Cảnh Thiên nói chuyện, anh gần như mở mắt ra ngay lập tức.
Lúc này Cảnh Thiên đã đến bên cạnh ông cụ, tình cờ che mất tầm nhìn của ông, thế nên ông cụ không hề phát hiện Chiến Lệ Xuyên
đã tự ngồi dậy trên giường.
“A Xuyên thế nào rồi?”