Lạc Long Truyền Thừa

Chương 63: Siêu Cấp Đan Dược. (2)




Tại đỉnh Dược Sơn, nơi sân đá bạch thạch rộng đến ba mươi thước cùng linh trụ ngự ở bốn góc.

Ngay chính giữa là Đan Lô-Huyền Cấp, được xem là thánh vật chuyên để luyện loại gọi là siêu cấp đan dược.

“Thành rồi sao!”

Lân lão sắc mặt vui sướng nhưng mặt cũng thoáng ngưng trọng lại hình như có thứ gì đó còn chưa đúng…Về cơ bản hỏa lực chưa đủ để đan dược thành hình.

Lão nhìn vào trong Đan lô, lục sắc hỏa diễm đang dần không ổn định dung hòa.

[keng…keng…]

Cái vung đan lô đột nhiên rung lên bần bật cùng đảo lăn lộn vòng tròn như đang luyện võ, Lân lão mặt mũi cũng phải thất sắc kinh hãi.

“Đành liều vậy! Cho lốt hỏa diễm cuối cùng vào cho lão phu!”

Lân lão nhanh chóng bay lên tĩnh tọa trên không, Thiên Hoàng đỉnh phong khí lực tỏa ra kèm theo niệm pháp quyết, vô vàn đạo văn sáng rực truyền ra bay quanh Đan lô ba trượng.

Cùng vào đó Hồ muội chút mồ hôi lăn trên trán, nàng cũng quyết tâm cố gắng hết sức luyện thành thứ này sẽ tặng cho Thiên Kiệt…Nghĩ đến khuôn mặt hắn vui cười sẽ lại xoa đầu vuốt đuôi khiến Hồ muội chỉ muốn chìm trong ảo mộng.

“hừ…Hôm nay nhất định phải thành công!!!”

Hồ muội nhanh chóng đưa tay lên theo đó bùng lên một hỏa diễm hồng sắc như hoa anh đào, cũng là thứ lửa đầu tiên mà nàng có được trong tay vô cùng thành thục cách khống chế.

Cả trăm tên đệ tử khi thấy Hồ muội bắt đầu đưa tay cho thêm hỏa diễm thứ bảy vào, ai lấy đều nhanh chóng lui ra thêm năm trăm mét nữa cho chắc ăn.

“Vậy mà cho vào rồi!”

Tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn lô đỉnh cả vạn cân lúc này lại dần dần bay lên không một cách quỷ dị.

“ha ha…Cô bé làm tốt lắm, còn lại cứ để lão già ta lo.”

Nhìn đan lô bay lên Lân lão cực kì thích thú.

“Sáng rực ánh hoàng kim, chắc chắn là thành! Chắc chắn là thành! Ha ha ha”

Lân lão không kìm được cảm xúc liền cười vui sướng nhắc lại câu nói tận hai lần.

“Này!...Lân lão!...Có phải cái Lô đỉnh bay hơi cao rồi không?”

Hồ muội nhìn Lân lão đã vui sướng cười tít mắt, còn đan lô thì đã bay quá nửa đầu không khỏi ngạc nhiên lại nói.

“hả…hả….Cái gì…!”

Lão liền mở mắt ra đã không thấy đan lô đâu mặt mũi liền ngưng trọng ngước lên nhìn.

[vù….vù…]

Kình phong bỗng nhiên cuộn đến cùng cửa lò ở đáy liền phóng thất sắc hỏa diễm bay lên trời cao... Đan lô sáng rực cùng đan văn chạy vòng nhìn rất dị thường.

“Lân lão! Sao cái lô lại bay cao như vậy? Không phải nó định xuyên không đấy chứ?”

Hồ muội nhìn đến hiện tượng quỷ dị lại vô cùng hào hứng, Thất Phẩm đan dược, quả nhiên bất phàm.

“à…Theo lão phu thì không giống lắm!....”

Lân lão đứng dưới vuốt râu nhìn lên, một hồi Lan Nhi cùng Kiều Trâm cũng đã đến cạnh bên Hồ muội.

“Lan Nhi tỷ!...heheee….Tỷ xem đan dược của muội sắp biến thành siêu nhân rồi!...”

Hồ muội vô cùng đắc ý liền chỉ đến đan lô trên trời cao khoe khoang…Nhưng ngay sau đó trời cũng chuyển sắc, mây đen bốn phương tám hướng ầm ầm kéo đến che kín cả bầu trời.

[ụp…soẹt….đoàng…]

Sấm sét lại được phen nổ vang dáng một đòn ầm ầm xuống đan lô khiến Lân lão cũng phải biến sắc thốt lên.

“Đây….Đây lại là cái thể loại gì?”

[Đoàng…..Đoàng….Đoàng…]

Liên tục những tia sét ầm ầm đánh đến Đan lô hoàng kim đang tỏa sáng giữa bầu trời, nhìn Đan Lô lúc này lại chẳng khác nào Thiên Nhân độ kiếp khiến cho cả Tông Môn nhìn đến cũng phải há hốc mồm kinh hãi.

Lân lão cũng được phen tái mặt đến giật nảy cầm ngược cả đan phương.

“Không phải là hơi khác mô tả rồi sao?...Thế này lại quá Ma đạo đi!!!”

Lão cầm tờ đan phương lại xem kỹ rồi cũng phải thốt lên sửng sốt.

“Không phải chỉ là luyện đan thôi sao?...Thế này!...Cũng quá khoa trương rồi!”

Kiều Trâm cũng phải nhìn đến bằng con mắt kinh hãi mà thốt lên, đan văn bị thiên lôi ầm ầm oanh kích cũng đã dần tan biến hết.

Lô Đỉnh bắt đầu có dấu hiệu nứt vỡ đi không ít.

[Cảnh Báo….Cảnh….Bá…o…..]

Một hồi bay lên trời cao cùng tỏa ra uy áp khiến cho pháp trận thông báo cũng phải lắp bắp nói không lên lời.

“Lân lão! Có phải hình như thứ đó sắp nổ rồi không….!!!”

Lời nói vừa rứt, từ trên xuống dưới đan lô nứt vỡ lại càng phun ra hỏa diễm thất sắc như quả bom chỉ cần chạm đến là sẽ nổ tung.

[vụt….bùm!!!…..]

Một tiếng nổ xé trời động đất liền vang ra cùng hỏa diễm thất sắc bùng lên như quả nấm độc giữa trời cao cùng phóng lực trùng kích khắp mảnh đất quanh Long An Tông.

[đoàng!...]

Tấm phòng vệ pháp trận liền ăn chọn trùng kích kêu vang thành tiếng đinh tai nhức óc rồi nổ tung khiến ai cũng phải kinh hãi bay hết hồn vía đi.

Giữa thương khung vặn vẹo sau vụ nổ kình phong dần cuốn ngược vào trong thành một khối cầu hắc sắc.

“Lân lão, ông không lừa ta chứ! Thứ Phục Hồn Đan đâu phải màu đen!.”

Hồ muội liền chỉ tay đến khối cầu khiến cả thương khung cũng phải thét gào đang bay lơ lửng giữa bầu trời mây bão.

“À…Thứ này theo ta biết thì là hỏng rồi…”

Lân lão cũng phải ấp a ấp úng rồi trả lời.

[thình…thịch…đoàng…]

Qua một hơi thở khối hắc cầu liền bắn ra vô vàn tia khí hắc ám phóng đi khắp nơi trên trời dưới đất. Oan hồn, oán quỷ được phen trỗi dậy bay khắp bầu trời hướng đến phía hắc cầu.

Một thân hình bước ra toàn thân linh hồn hắc sắc cầm lưỡi hái như quỷ địa ngục bước ra liền nhắm đến đỉnh Dược Sơn.

“ư...hức hu hu…Siêu Cấp Đan Dược sao lại thành ác ma rồi!!!”

Hồ muội cũng phải sợ hãi run rẩy đứng ra bám váy Kiều Trâm lấp khỏi ánh mắt biết ơn của con Ma đầu kia đang hướng đến.

“ha ha ha ha….Không ngờ linh hồn Ma vương ta lại được phục sinh ở đây!....”

Hắn liền gồng lên cười lớn sau hàng vạn năm ngủ say, hàng ngàn oan hồn lệ quỷ lại bước đến quỳ gối bái kiến Ma Vương…Âm thanh độc địa lại vang khắp bầu trời u tối.

[Cảnh Báo Tai Họa! Đề nghị từ cấp Đại Trưởng Lão trở xuống nghênh chiến, Nội Điện cùng Ngoại Điện nhanh chóng lập pháp trận phòng thủ…]

Pháp trận lại ầm ầm vang lên thông báo khiến cho cả Tông môn trên dưới đều nháo nhào sau hàng vạn năm yên bình.

Đã không tạo ra đan dược tặng Thiên Kiệt thì cũng thôi, lần này còn hồi sinh cả linh hồn Ma Vương khiến cho Hồ muội vô cùng cảm giác có lỗi.

“ư…hức…toang thật rồi!”

Thấy tên Ma Vương uy mãnh Hồ muội cũng chỉ biết khổ sở khóc lóc nhìn lên, Kiều Trâm thấy sắc mặt cô nàng ủ rũ cũng đã dần hiểu ra lại xoa đầu cô nhóc.

“Cô bé! Ngoan ngoãn ở đây nhé!...Đồ Nhi chúng ta lên!”

Nàng cùng quay ra nhìn Lan Nhi rồi cùng thi triển sức mạnh đã vào Thiên Nhân hậu kỳ phi hành kiếm bay đi.

Lan Nhi cũng nhanh chóng ngưng tụ Hào Quang Tiên Pháp bay theo Kiều Trâm lên bầu trời cao chống lại cả ngàn oan hồn cùng lệ quỷ đoang không ngừng thét gào ầm ầm phóng xuống.

Ngay sau đó vô vàn ánh hào quang khắp các núi cũng liền bay ra khỏi pháp trận phòng hộ…

“hắc…hắc…Đúng lúc ta đang ngứa chân ngứa tay!”

Thiểm Long bước ra nhìn lên hồn Ma Vương vô cùng thích thú, toàn thân bùng lên khí lực Thiên Đế bạo tăng phóng ầm ầm bay đến.

Khung cảnh liền thay bằng loạn chiến ầm vang khắp bầu trời.

“Ha ha… Vậy mà cũng có một Thiên Đế cấp bậc ở đây! Thú vị lắm!...Cả vạn năm rồi! Ta lại muốn xem cái đám tu tiên các ngươi sau vạn năm thì lại thế nào!...ha ha ha….”

Tên Ma Vương liền gào lên vang trời âm thanh mang nhiều độc địa khiến người thường nghe chỉ sợ liền đã chết khiếp.

Phía bên Thiểm Long bằng vào thực lực đỉnh phong đứng trên rồng xanh ngàn trượng ầm ầm phóng đến.

Tên Ma Vương chỉ bằng hồn thể suy yếu cũng liền đưa tay hút hàng ngàn oan hồn đến dần dần bản thân cũng cao to đến vài trăm trượng.

Nhìn trận chiến kinh thiên động địa trên không, Hồ muội cũng mang sắc mặt u tối đi.

“hức…Ta chỉ muốn luyện đan dược tặng ca ca!...Sao lại thành ra như thế này cơ chứ!”