Là Gió Thổi, Là Rung Động

Chương 23: Anh không giỏi (H)




Edit: An Tĩnh | Beta: YintingCơm trưa do Kỷ Lâm Phong nấu, mùi vị cũng bình thường thôi.

Kỷ Lâm Phong không thường xuyên xuống bếp, dường như những lúc đi làm đều ăn ở công ty hoặc các quán ăn bên ngoài, ngày nghỉ anh lại lười làm, trừ khi tinh thần phấn chấn, có hứng thú mới thỉnh thoảng xuống bếp.

Sở Hòa đã phát hiện ra một lĩnh vực mà Kỷ Lâm Phong không giỏi, đây là một chuyện rất mới lạ. Sau khi ăn xong, Kỷ Lâm Phong ngồi trên ghế sofa ôm cô xem tivi, trong lòng cô còn đang suy nghĩ về hai điểm đó. Cô chọt chọt ngực Kỷ Lâm Phong, ngửa đầu cười hì hì nói: “Trước kia em cho rằng anh là một người hoàn mỹ, bây giờ mới phát hiện đúng là ‘không có người nào mười phân vẹn mười’ cả… Hơn nữa điều thú vị nhất là, những phương diện anh không giỏi đều là sở trường của em hết, đây chính là thứ mà người thường vẫn nói bổ sung cho nhau đó.”

Thế nhưng sự chú ý của Kỷ Lâm Phong lại rơi vào nửa câu đầu: “Anh không giỏi?”

Sở Hòa vẫn đang bận bịu đắc ý, nhất thời không để ý trong lời nói của anh có ý ám chỉ, thản nhiên bổ sung: “Đúng vậy đó, ví dụ như ca hát và… Trời ạ anh làm gì vậy?”

Kỷ Lâm Phong bế ngang Sở Hòa lên, sải bước đi lên lầu: “Để em xem thử rốt cuộc là anh có giỏi không.”

Ý thức của Sở Hòa quay trở lại, vừa giãy giụa vừa giải thích: “Ôi, ý em không phải là cái này, em nói là anh không giỏi ca hát và nấu cơm thôi mà.”

Bên tai Kỷ Lâm Phong chỉ có duy nhất hai chữ “không giỏi” quanh đi quẩn lại, lại bị kích thích đôi chút, cũng không thèm quan tâm đến đối tượng cụ thể, chỉ muốn mượn đề tài này để tiếp tục khai triển. Không đi được mấy bước là đã đến phòng ngủ, anh ném Sở Hòa lên giường và cúi người đè lên, chặn chiếc miệng nhỏ nhắn đang lải nhải không ngừng kia.

“Ưm ưm…” Sở Hòa không ngờ rằng phản ứng của Kỷ Lâm Phong lại lớn như vậy, bỗng có cảm giác đắc ý vênh váo sau khi vô tình chơi quá trớn. Môi của cô ngậm lấy một cách chặt chẽ, những âm thanh rời rạc phát ra khi được anh hôn, nhanh chóng có một vật cứng rắn chĩa vào bụng cô. Vừa nghĩ đến tối hôm qua vật này đã hung hăng hành hạ cô hai lần liền, hai chân Sở Hòa lập tức như nhũn ra.

Hôn một hồi, Sở Hòa cảm giác cơ thể đã nhẹ bẫng đi đôi chút, không bị giam cầm nữa, cô cho rằng Kỷ Lâm Phong đã buông tha cho mình, ai ngờ vừa muốn bò dậy thì thân thể lại bị áp chế lại. Sở Hòa chăm chú nhìn kỹ, hai chân Kỷ Lâm Phong đang quỳ bên người mình, cô ngước mặt nhìn phía trên, vô tình nhìn xuống dưới một cái, vật cứng đã mặc xong áo mưa đang diễu võ dương oai trông rất có sức sống.

Anh muốn đến thật à. Trong đầu Sở Hòa thoáng xuất hiện năm chữ này, sau đó, đầu óc cô lập tức trở thành một mớ nhão nhẹt.

Kỷ Lâm Phong lại mở miệng lấp kín miệng lưỡi Sở Hòa một lần nữa, dùng răng càn rỡ gặm cắn cánh môi mềm mại của cô, đầu lưỡi quét qua mỗi một cái răng, sau khi quét sạch một cách không kiêng dè xong thì lại hung hãn chiếm lấy chiếc lưỡi cô, quấn lấy thặt chặt không buông, hút lấy từng ngụm từng ngụm nước bọt ngọt ngào trong khoang miệng cô. Hai bàn tay to lớn cũng không hề nhàn rỗi, nắm chặt hai bầu vú của cô và nắn bóp mạnh mẽ, thịt mềm bị bóp hiện lên màu ửng hồng hồng trông rất đáng thương, đầu v* hồng đỏ khi thì bị đè ép vùi lấp vào trong bầu vú trắng trẻo kia, khi lại bị kéo ra bên ngoài, toàn bộ đầu v* đều bị anh bóp kéo đến độ căng cứng.

Mấy đợt tiến công đến, hoa huy*t của Sở Hòa đã chảy nước róc rách, vẻ mặt tựa như đang đau khổ, cũng giống hệt như đang hưởng thụ trong cái đau khổ đó.

Kỷ Lâm Phong cảm thấy đã xong hết rồi, anh ngồi dậy, bàn tay lật người Sở Hòa lại, để lộ ra tấm lưng trắng nõn ngọc ngà, thanh tú, mịn màng và thon thả của cô. Hai tay Sở Hòa chống đỡ trên giường, hai đầu gối quỳ tách ra, vóc người thon thả, đường cong tuyệt đẹp, vai mỏng, cánh tay nhỏ, eo thon, cặp mông, đôi chân dài, không chỗ nào không có sự cám dỗ, kích thích thật sâu vào dây thần kinh thị giác của anh. Lòng Kỷ Lâm Phong nóng như lửa đốt, không thể nhẫn nại thêm, giữ chặt cắp mông đầy thịt của Sở Hòa, nhanh chóng đưa thân dưới của mình vào trong cơ thể cô.

“A….” Người Sở Hòa bất thình lình bị đẩy đi về phía trước một cái, xém chút nữa đã đụng đầu vào thành giường. Kỷ Lâm Phong ôm cô cùng nhau dời xuống, động tác mang theo sự va chạm với chỗ kín, sinh ra vô vàn khoái cảm. Kiểu tư thế đi vào từ sau thế này khiến côn th*t của Kỷ Lâm Phong đi vào sâu hơn, giống như được đi đến một góc xa lạ khác của hoa huy*t vậy, tạo ra một loại sảng khoái khác biệt. Anh quỳ xuống giữa hai chân Sở Hòa, dùng sức để rút toàn bộ vật dài ra khỏi bờ mông mơn mởn của cô rồi lại đút cả cây đi vào, động tác chuyển động với tốc độ đều đặn có thể cảm nhận được xúc cảm ngất ngây khi bị hai vách thịt ướt át bóp chặt. Sau khi đâm thật mạnh vào, Kỷ Lâm Phong thử chuyển động eo mông, đâm thọc vào giữa hai vách thịt mềm mại với góc 360 độ, lúc đâm đến một nơi, Sở Hòa bỗng nhiên hét “a” lên thành tiếng, thịt côn cũng càng thêm chịu đựng sau tiếng kêu quyến rũ này. Trong lòng Kỷ Lâm Phong xao động, hai tay giữ chặt chiếc eo thon của Sở Hòa, phần eo bụng dưới người di chuyển nhanh chóng tựa như chiếc máy chạy, hưng hăng đi đến nơi nhạy cảm đang hơi chống đối kia, hung hãn đâm thọc.

“A…” toàn thân Sở Hòa tê dại vì chuỗi va chạm cọ xát mạnh mẽ liên tiếp kia, mềm nhũn và không chút sức lực, hai cánh tay cũng không thể chống đỡ cơ thể được nữa, bỗng nhiên gục người nằm trên giường. Hai bàn tay đang đặt trên mông Sở Hòa của Kỷ Lâm Phong di chuyển đến ngang hông cô, thân dưới vẫn dính sát cô, thả chậm tần số và rút ra, lại chậm rãi đút vào, chậm rãi chuyển động dương v*t khuấy động mật huyệt ướt nóng. Chờ Sở Hòa thở hổn hển trong chốc lát, Kỷ Lâm Phong lại tiếp tục bắt đầu vòng chinh phạt kế tiếp. Anh giữ chặt eo thon của Sở Hòa, dưới người cũng ra sức va chạm, d*m thủy bắn tung tóe nơi vùng kín đang tương liên chặt chẽ của hai người, có thể nghe thấy tiếng vang kịch liệt khi va chạm.

“Á… Chậm thôi anh… Quá sâu…” Giọng nói của Sở Hòa trở nên đứt quãng.

“Không sâu thì làm sao khiến em thoải mái được?” Kỷ Lâm Phong vừa nói vừa gia tăng sức lực di chuyển.

“Ưm ưm…” Sở Hòa không thể chịu đựng nổi, cất giọng khàn khàn khóc lóc cầu xin. Âm thanh quyến rũ yếu ớt này lại khiến Kỷ Lâm Phong hưng phấn hơn, anh mím chặt cô, tăng nhanh tốc độ và đẩy lực vào nơi sâu bên trong mật huyệt, cơ vùng eo và bụng căng cứng. Vì thường xuyên va chạm, phần bên dưới mông Sở Hòa đã chuyển từ trắng sang hồng, từ hồng chuyển sang đỏ, trông tràn ngập sắc xuân.

Sở Hòa lại phát ra tiếng nức nở một lần nữa, trừ cặp mông đang nhô lên một góc không nhỏ, còn lại cả người cô đã xụi lơ nằm sấp trên giường. Nhưng thân dưới cứng rắn của Kỷ Lâm Phong vẫn ở bên trong cơ thể cô. Thân thể anh hơi nghiêng thấp về phía trước một chút, hai tay chia ra chống đỡ hai bên hông Sở Hòa, vật dưới người nhanh chóng đút vào bên trong mật huyệt ẩm ướt, đi vào chỗ sâu nhất, chạm mạnh vào những điểm nhạy cảm bên trong hoa huy*t. Bụng dưới cứng cáp của anh va chạm với cặp mông mềm mại của cô một cách kịch liệt, hai bầu vú trắng tuyết của Sở Hòa cũng lắc lư đụng vào nhau, bờ mông căng thịt mềm mại run rẩy không ngừng vì bị va chạm, chiếc giường cũng vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt vì sự chuyển động này.

Sau một hồi lâu, Kỷ Lâm Phong cong mông, thẳng eo thực hiện thêm mười mấy va chạm mạnh mẽ và kịch liệt nữa, cuối cùng dương v*t dứt khoát rút khỏi hoa huy*t, Kỷ Lâm Phong mất khống chế rên lên một tiếng, mông lui về sau, sau đó cả người đều nằm ngã lên tấm lưng bóng loáng mồ hôi của Sở Hòa, ngực phập phồng kịch liệt, dán sát vào xương con bướm nhô ra của Sở Hòa.

**

Hết chương 23