Là Bé Cưng Của Người

Chương 17: C17: Cô tiết vưu vật nhân gian




Ngày 12 tháng 10, thứ bảy, tiết trời trong xanh, cuối thu mát mẻ, vạn dặm không bóng mây.



Hôm nay là ngày nghỉ của đoàn phim « Yểu Điệu Thục Nữ », dù sao thì nữ chính của bọn họ, cô Tiết Đồng cũng phải tổ chức họp fan vào chạng vạng tối ngày hôm nay.



Hai người Tô Mạt và Điền Điềm võ trang đầy đủ, đi tới trung tâm hội nghị quốc tế thành phố Kinh Nguyên.



Hay lắm, bọn họ còn chưa đến được gần hội trường, đã từ xa xa nhìn thấy hai quả khinh khí cầu bay ở giữa không trung, kéo theo những dải ruy băng đầy màu sắc để cổ vũ cho cô Tiết rồi.



Hai người đi một vòng quanh hội trường, trong tay bị nhét đầy những món quà nho nhỏ.



Huy hiệu hoa hướng dương, thẻ bài Tây in hình tất cả các vai diễn của cô Tiết, thậm chí còn có bánh kẹo hình hoa hướng dương tinh xảo nữa.



Đây không phải là lần đầu tiên Tô Mạt gặp trận thế như này, ở hiện trường concert của nhóm nhạc nữ quốc dân Paradise cũng đã thường thấy được khung cảnh tiếp ứng náo nhiệt như vậy rồi, nhưng hồi đó em toàn là ở bên trong sân khấu diễn tập vụng trộm từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, lần này là em lấy thân phận của một fan chân chính tham gia vào trong đó.



Tô Mạt rất vui vẻ, thấy cái gì cũng tò mò, Điền Điềm thì tim muốn nhảy ra khỏi họng đến nơi, cô nàng cứ một chốc lại phải nhìn xem Tô Mạt có đeo khẩu trang kín rồi không, mũ và khăn quàng cổ che có đủ chặt không, dĩ nhiên làm cho Điền Điềm căng thẳng nhất vẫn là cặp kính râm của Tô Mạt, phải biết rằng đằng sau đó chính là cặp mắt cười đặc trưng của Tô Mạt, nếu cái kính này ở trong đám đông không cẩn thận bị người ta chen rơi mất, vậy thì coi như là xong, Tô Mạt ngày mai phải lên tất cả các đầu đề tin tức không nói, cái người mới vừa quyết chí muốn trở thành trợ lý tốt nhất là cô đây, lập tức thất nghiệp hít khí trời mà sống luôn.



"Đi nào, đi nào, Tiểu..."



Không được, không thể gọi Tiết Thất.



"Tô..."



Điền Điềm muốn khóc, gọi tên cúng cơm cũng không được luôn.



Cuối cùng cô nàng cũng chỉ có thể lạy ông bà ông vải kéo tay Tô Mạt, "Tổ tông, tổ tông chúng mình xếp hàng vào sân đi."



Tô Mạt lại đưa tay nhận lấy một cái card, lúc này mới đi theo Điền Điềm đi về phía lối vào.



Tuy rằng bên ngoài hội trường vô cùng náo nhiệt, nhưng vào đến khu vực biểu diễn, tất cả lại trở về trật tự ngay ngắn.



Hai tấm vé giá cao mà Điền Điềm mua lại nằm ở góc trong gần lan can nhất trên tầng hai khán đài.



Góc nhìn ở chỗ này rất tốt, cũng sẽ không thu hút quá nhiều sự chú ý, đối với những người cần duy trì sự kín đáo như các cô mà nói quả là lựa chọn không thể nào tốt hơn.



Hai người vào sân vừa mới ngồi xuống, trong tay Tô Mạt đã bị người ta nhét ngay một cây lightstick màu hồng phấn.





Tô Mạt cầm trên tay nhìn xung quanh một chút, hỏi người kia, "Lát nữa phải giơ lên ư?"



"Ừm, dùng lúc chant, không xem qua bài tiếp ứng hả?" Người kia chỉ kịp nói một câu như vậy, đã đi luôn về phía sau.



Điền Điềm cũng có chút ngoài ý muốn, "Buổi, buổi họp fan điện ảnh này cũng phải làm fanchant sao?"



Tô Mạt nhún nhún vai, em cũng không rõ lắm.



Còn không đợi hai người thảo luận đầu đuôi ra sao, có một thanh âm từ bên người truyền đến.



"Đến, đến, giúp một chút đi, phụ một tay."





Tô Mạt cùng Điền Điềm quay lại xem sao, chỉ thấy một cô gái trên người khiêng banner chuẩn bị gọi mọi người tới treo lên.



"Đừng có đứng đực ra như thế." Cô nàng thở hồng hộc nói với đằng trước.



Tô Mạt và Điền Điềm xuyên qua kính râm đen nhánh nhìn nhau.



"Đúng rồi đấy, nói hai người đó, đã vào sân rồi còn đeo kính râm không cởi không thấy tối hả?"



Để cho cô nàng không hỏi tiếp về đề tài này nữa, Tô Mạt và Điền Điềm chủ động đi lên giúp một chút.



Treo biểu ngữ đúng là một việc tốn sức, mấy người giày vòi suốt một phen, đèn trong hội trường bắt đầu từng tầng từng lớp tối lại.



Bên biểu ngữ không có mạch điện, hẳn là một loại sơn huỳnh quang bảo vệ môi trường nào đó, Tô Mạt kỳ thực vô cùng tò mò trên biểu ngữ viết gì, nhưng trên màn hình gần nhất đã xuất hiện lời chào đón, Tô Mạt đành phải quay về vị trí của mình mà ngồi xuống.



【 Chào mừng. 】



【 Những người bạn thân thiết nhất của tôi. 】



【 Cảm ơn sự ủng hộ trước sau như một của các bạn. 】



【 Tiếp theo, bạn có thể mở móc kéo bên dưới chỗ ngồi ra. 】





Chữ nghệ thuật một màu đơn giản, cuối mỗi bút đều có một đóa hoa hướng dương nở rộ.



Tất cả mọi người làm theo hướng dẫn trên màn hình nhao nhao cúi đầu kéo móc khóa, Tô Mạt cũng không ngoại lệ, chỉ thấy dưới mỗi chỗ ngồi đều có một cái hốc, trong đó có một tấm thẻ màu xanh bạc hà, yên lặng nằm bên trong.



Tô Mạt lấy nó ra, mượn ánh sáng yếu ớt để đọc.



Bên trên có một hàng chữ, Tô Mạt nhận ra, đó là chữ viết của cô Tiết, ra là cô tự tay viết cho mỗi fan hâm một một thông điệp cuộc sống, cũng không biết có phải là trùng hợp hay không, tấm mà Tô Mạt rút ra, bên trên có viết:



【 Chúc bạn trăng dưới biển là trăng trên trời, người trước mặt là người trong tim. 】



Câu nói này khiến Tô Mạt thất thần một lát, nhưng mà rất nhanh, màn hình lớn mới vừa sáng lên lại đột ngột tối lại.



Một bóng người dần dần hiện bên trong.



Mới đầu là hình dáng mờ mịt, sau đó dần dần rõ lên, thân hình cùng gương mặt của Tiết Đồng cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người.



Trong hội trường nổ ra tiếng cổ vũ nhiệt liệt, mà cô Tiết bên trong video lại đột ngột mở miệng.



"Có phải vẫn quen nhìn thấy tôi như này không?" Tiết Đồng hỏi.



Mọi người cười vang, sau đó trăm miệng một lời hô không phải.



Tiết Đồng trong video mặc áo len sọc trắng, trang phục này làm cả người cô nhìn qua ấm ấp, quần bó màu xanh da trời phác họa đường cong ưu việt trên đôi chân cô, tay phải chống lên tay vịn ghế sofa nhìn hết sức ưu nhã, tóc đen dài uốn cong, mềm mại lại rối tung trên vai, cô Tiết giống như một con mèo xinh đẹp, lười biếng hưởng thụ lấy đêm tối mê người.




Tô Mạt còn giữ được kiềm chế, vừa hay Điền Điềm bên cạnh đã sớm hùa theo mọi người cùng nhau hét ầm lên.



Một biểu ngữ trong hội trường tập hợp rất nhiều hiệu ứng ánh sáng.



Tô Mạt hướng về phía đó nhìn một chút.



【 Cô Tiết vưu vật nhân gian 】



Cũng thật là chuẩn quá đi.



Tiết Đồng trong video đột nhiên ngồi thẳng người trong tiếng reo hò chói tai của fan hâm mộ tại hiện trường.



"Mọi người đã nhận được tấm card mà tôi tặng rồi đi."



Hiện trường đột nhiên chẳng vì lý do gì mà yên tĩnh đi một chút, ban đầu mọi người coi đây chỉ là một đoạn video được ghi hình trước để làm nóng không khí, nhưng bây giờ xem ra có vẻ giống như...



"Bên trên đó đều là tôi tự tay viết, lấy từ sách vở một ít, lấy từ trên mạng một ít, nếu có thể mang đến chút động viên cho mọi người thì không thể tốt hơn, vậy nên hôm nay chúng ta bỏ qua khâu kí tên đi, tôi muốn cùng mọi người nói chuyện như thế này, cũng hi vọng mọi người có thể ngắm kĩ dáng vẻ tôi trên màn ảnh rộng."



Tô Mạt chỉ cảm thấy trong lòng mình có chút hồi hộp.



Mặc dù mỗi câu cô Tiết nói đều nghe rất bình thường, nhưng không hiểu sao kết hợp lại mà nghĩ sẽ lại cảm thấy bên trong đó có thâm ý khác.



Sao lại muốn để mọi người nhìn kĩ dáng vẻ trên màn ảnh rộng của cô, chằng lẽ...



"Không phải bảo muốn chant cho mình nhìn sao? Lần này mọi người lại chuẩn bị gì rồi nào." Tiết Đồng lại ném ra một đề tài, rất nhanh đã chuyển dời lực chú ý của mọi người.



Fan hâm mộ nghe xanh, hú lên một hồi.



"Không thể để cho chúng em giữ lấy một chút thần bí sao?"




"Cô Tiết rốt cuộc sao cô biết được vậy, chị trà trộn vào nhóm fan nào đấy."



"Đã bảo là không được khoe khoang trên mạng rồi mà, cô Tiết sẽ trộm nhìn màn hình đó."



"Tại sao không rời xa sinh hoạt của fan hâm mộ một chút, tại vì sao cơ chứ?!"



Có điều mọi người mắng thì mắng, cuối cùng vẫn cùng một chỗ ăn ý mà làm theo chuẩn bị.



Cô nàng vừa mới phát lightstick cho Tô Mạt và Điền Điềm ở sau lưng hai người lo lắng nói, "Ê, ê, hai người các bà, bật lightstick lên đi!"



Tô Mạt kịp phản ứng, vội vàng làm theo lời người kia nói, thân là người chant sẽ không biết được rốt cuộc mình đã nói những gì, cơ mà nội dung này rất nhanh đã được cô Tiết đáp lại.



"Thật sự có thể có người yêu không?" Tiết Đồng bật cười khi tự nhẩm lại, sau đó cô như có suy nghĩ gì đó, đôi mi nhíu lại, cuối cùng cười thoải mái, ít nhiều có phần bất lực, "Quả thật là người yêu thì không có."



Các fan hâm mộ treo cho Tiết Đồng rất nhiều banner thú vị, Tiết Đồng trêu chọc qua từng cái, từ một bên ghết sofa lấy ra một chiếc hộp rút thăm.



"Lấy hình thức ngẫu nhiên, chúng ta tới trò chuyện một chút đi, xem xem mã số may mắn đầu tiên là bao nhiêu."





Tô Mạt chưa từng tham gia buổi họp fan nào thế này, Tiết Đồng và các fan cứ như là bạn bè lâu năm, người được bốc đến đứng dậy, nhận lấy microphone mà nhân viên công tác đưa tới, hướng về phía màn ảnh rộng nói lên vấn đề của mình.



Quả thật là có đủ loại vấn đề.



Tương đối chính thức một chút, hỏi cô Tiết thích nhất tác phẩm nào của mình, thích nhất nhân vật nào của mình.



Hơi đời thường một chút, sẽ đem phiền não cuộc đời mình, phiền não gia đình mình, mâu thuẫn giữa bạn bè, thậm chí cãi cọ với người yêu ra chia sẻ hết cho Tiết Đồng, mà cô Tiết cũng vui vẻ sử dụng góc nhìn của mình để khuyên giải cho đám bạn già của mình.



Thời gian cứ vô thức trôi như vậy, Tiết Đồng rút ra dãy số cuối cùng của đêm đó.



Đó là một cô gái có vẻ ngoài thời trang và phá cách, cô nàng trực tiếp nhắc đến tác phẩm mới sắp được lên sóng vào tuần tới của Tiết Đồng.



"Cô Tiết, chị có kết thêm người bạn nào trong đoàn phim « Yểu Điệu Thục Nữ » không?"



Vấn đề này khiến hội trường trở nên yên tĩnh chỉ trong nháy mắt.



Tiết Đồng ở trong giới này, có rất nhiều Bá Nhạc, được rất nhiều người tán thưởng, hầu như tất cả mọi người đều nguyện ý chọn Tiết Đồng làm bạn công việc, nhưng chỉ có hai chữ bạn bè này đối với nghiệp diễn của Tiết Đồng mà nói, lại trân quý, lại nặng nề.



Mọi người giữ im lặng, trong lòng ai nấy đều rất kín đáo phê bình vấn đề cuối cùng này, bọn họ nên để cho buổi họp fan này có một kết màn ấm áp mới đúng.



Có điều Tiết Đồng lại có vẻ thoải mái hơn so với tất cả mọi người.



"Trần Phinh, cô Hoàng, còn có rất nhiều nhân viên công tác đều có thể xem là bạn bè của tôi, nhưng mà bầu không khí quay hình tốt đẹp của đoàn làm phim đều là nhờ cả vào một người, một bạn nhỏ mà tôi mới quen.". Google t𝘳a𝗻g 𝗻àу, đọc 𝗻gaу khô𝗻g q𝓾ả𝗻g cáo ﹍ T𝘳𝗨𝓶T𝘳 𝓾уe𝗻.𝐯𝗻 ﹍



Uỳnh.



Hiện trường nổ tung trong nháy mắt.



"Tiểu Thất."



"Hẳn là Tiểu Thất đi."



"Đây nhất định là Tiểu Thất."



Tô Mạt yên vị tại chỗ trong hội trường run lẩy bẩy, em thật sự không nghĩ tới trong buổi họp fan điện ảnh của Tiết Đồng, em sẽ đột ngột bị cue đến như vậy.



Cô nhóc đặt câu hỏi còn chưa ngồi xuống, sau khi nghe được câu trả lời của Tiết Đồng, cô vừa cười vừa nói, "Quả thật lúc Chế Tạo Idol phát sóng, em đã từng vote cho Tiết Thất."



Tiết Đồng trong màn hình cũng cười, dịu dàng cúi đầu, trong giọng nói lộ ra tiếc nuối nhàn nhạt, "Tiếc là, tôi chưa từng tận mắt nhìn thấy Tô Mạt khi đó."



Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng: https://lightnovel.vn/truyen/la-be-cung-cua-nguoi/chuong-17