Ký Ức Tình Yêu Từ Trái Tim Của Các Bạn Gái

Ký Ức Tình Yêu Từ Trái Tim Của Các Bạn Gái - Chương 14




Nó có tên là hùng, quê nó ở tỉnh vũng tàu nơi có tiếng là ăn chơi và thành phố bãi biển. Nó năm nay cũng 25 tuổi rồi, gia đình nó cũng gọi là khá dả. Nó cao 1m65 thôi, nước da ngâm, người thì hơi ốm thì phải được cái là nhìn không đến lỗi là xấu. Nó là con út trong gia đình, trước nó có hai anh trai to cao và đẹp trai. Chắc tại hồi nhỏ nó hai đi chơi nên da bị ngâm, chứ trước nó còn nhỏ nhìn trắng lắm. Nhờ nước da ngâm vậy mà nó quen được nhiều người bạn. Chuyện tình của nó bắt đầu khi nó học cấp 2, mới biết yêu là khi nào khi nó bắt đầu lên 8a2, cái lớp nghịch ngợm nhất trường với những thành viên cá biệt. Tính nó thì khá hiền và ít tiếp xúc với ai nên năm lớp 6,7 nó chẳng quen một bông hồng nào cả, chỉ có đi học rồi hết giờ nó cấp bước ra bãi xe để về thôi nên thời gian đó nó chẳng có va vấp bất cứ ai, chứ không phải là nó k quậy. Sau kỳ nghỉ hè lớp 7, vào đầu tháng 8 nói phải lên trường nhận lớp và xem mặt giáo viên chủ nhiệm, khi bước vào lớp thì khá nhiều khuôn mặt lạ lắm trong đây có những đứa bạn học chung cũ và cũng có những đứa mới nhìn cái mặt nginh là biết tụi nó là những đứa ở lại lớp, nó nhìn quanh thì có hai đứa mà nó chú ý nhất là cái thằng lùn, người thì mập và một thành thì cao 1m70, người thì ốm. Nó bước vào lớp khá trễ nên ai cũng nhìn nó nên nó cúi người xuống:

- Em chào Thầy em mới đên.

Thầy nhìn nó vào lớp:

- Em vào ngồi đi.

Rồi nó chọn cái bàn cuối lớp mà ngồi vào, cái bàn đó chẳng có ai, phía trên bàn của nó là hai đứa con gái bạn nó học chung mà nó chưa bao giờ nói chuyện bao giờ. Rồi đến giờ đông đủ học sinh, thì thầy thông báo chương trình học năm mới, rồi bầu ban cán sự lớp. Nó mặc kệ mọi thứ, nó chẳng bao giờ để ý đến mới cái ban cán sự đó, vì làm thì rất mệt và nhiều đứa ghét nên nó cứ cuối mặt xuống bàn mà ngủ. Trong lớp nó đang hăng say bầu ban cán sự thì nó vô tình đang ngủ thì có ai đó đứng bên cạnh thì phải. Cả lớp đang sôi nổi bỗng im lặng một cách lạ thường thì phải, nó ngẩng đầu lên nhìn thì hóa ra ông thầy đang đứng bên cạnh, tay cằm cái thước gõ lên bàn nhìn cái mặt ông thầy là nó sợ bỏ kiếp rồi chứ. Rồi thầy nhìn nó và nói một câu mà nói ngu cả người luôn:

- Hùng em sẽ làm lớp trưởng.

Rồi ông thầy quay lên bảng, nó chẳng kịp nó ú ới cả, cả lớp cười bò khi thấy cái mặt ngu của nó, nó cứ tưởng đó chỉ là giấc mơ nhưng nhìn lại thì là thực. Nó vội vàng nói:

- Thầy ơi em không biết làm được đâu ạ, bạn Ân năm ngoái có làm lớp trưởng đó thưa thầy. Nhỏ đó làm lớp trưởng hai năm lớp 6,7. Người thì mập như heo đó cỡ cả tạ chứ ít à mà bây giờ xinh lắm không còn mập đâu.

Thầy ở trên phát một câu xanh rời:

- Ý tôi đã quyết không thay đổi, anh mà làm không tốt là chết với tôi.

Thôi rồi kiểu này chết tươi với ông thầy, cái lớp đã nghịch vậy cộng thêm ông thầy nổi tiếng là dữ, thôi xong rồi hùng ơi tiêu mà rồi. Nó chỉ biết gãi đầu nhìn xung, cái lớp nào từ trước nó thân ai đâu trời, không biết quản lý sao đây, nhìn hai cái mặt của hai thằng ở lại lớp là nó ngán rồi. Nhưng đâu biết được nhờ hai đứa bạn đó mà có nhiều biến cố xảy ra nó sắp tới. Lớp nó, bầu cán sự lớp gì toàn con gái không, có mỗi nó là con trai. Nó ở tổ 4, tổ trưởng của nó là con Thái K, nhỏ đó cao hơi nó ngồi trước nó nữa chứ, còn quay lại nhìn nó cười nữa. Đúng là con dở hơi, bố đang bực mà còn cười. Sau khi thầy Cường phổ biến xong thì cho lớp tôi về, trên đường tôi đạp con xe đạp yêu quý về nhà cùng mấy đứa bạn cùng mà tức không thể nào chụi được, tư nhiên đang yên ổn lại làm lớp trưởng. Nhà tôi cách trường cấp 2 gần 3km chứ ít à, nhưng vui lắm vì đạp xe đạp cùng mấy đứa trong xóm, kể cũng lại cái xóm vui thì thôi đi học thời gian đó cái lứa tuổi của chúng tôi có 6 trai, 6 gái học cũng vui lắm, hay đi học cùng nhau. Chỉ là ít đi ăn uống cùng nhau thôi nhưng chơi rất thân với nhau. Đang suy nghĩ về cái vụ lớp trưởng thì thằng Thành đạp xe lên cùng với nó:

- Hùng, nghe nói lớp mày có hai thằng ở lại lớp à.

Nó: - uh, không biết tụi nó sao chứ, tao thấy hai thằng kia không hiền đâu với lại tao bị làm lớp trưởng nữa, đang chán chết đây này. Tự nhiên bắt làm

Thành: - Haha, ê bây thằng Hùng, nó làm lớp trưởng kìa tự bay, tối nay lại được đi uống cafe miễn phí rồi.

Mấy đứa con gái đang đạp xe phía trước nghe thấy vậy thì chạy chậm lại nhìn nó cười, Trong đó có Ngọc nhìn nó âu lo nhất, có lẽ nhỏ hiểu nó mà. Rồi nhỏ chạy ngang nó và nói:

- Thật hả hùng. Nó chỉ biết gật cái đầu thôi, mặt thì chẳng có chút tý nào cảm xúc kết.

- ....

- Uh, không sao đâu, tối hùng qua nhà mình chỉ cho cách quản lý lớp.

- Uh.

Đúng rồi con nhỏ làm lớp trưởng bao nhiêu năm rồi mà, nó vui vì có người còn đồng cảm được lỗi khổ của nó nè. Nó cũng mỉm cười với nhỏ lại, từ lãi giờ khuôn mặt của nó mới có thể giãn ra được tý.

Buổi tối đó nó đến nhà Ngọc để nhỏ chỉ cho nó cách làm sao quản lý lớp, nói vậy thôi chứ cũng mất cả buổi tối của nó. Nhưng được cái nhìn nhỏ nói chuyện trông thật xinh với cự li gần, nhỏ biết nó đang nhìn nên hơi ửng hồng.

Ngọc: - Lãi giờ có nghe được câu nào không đó Hùng,

Nó:- Đang nghe mà Ngọc nói tiếp đi.

Sau câu nói của nó, hình như hơi bị lộ ra thì phải, Ngọc cuối đầu cười nhẹ rồi đứng dậy xuống tủ lạnh lấy trái cây ra bàn, nhìn nhỏ gọt trái cây đúng là một cô vợ đảm đang. Hai đứa ngồi nói chuyện về học hanh rồi nó chào nhỏ đi về nhà ngủ, để mai lên trường bắc đầu một xứ vụ mới. Nó không còn một mình nữa, không còn im lặng nữa mà phải quan sát lớp, rồi phải ký sổ sao đỏ. Ôi thật là mệt, nó gác mọi việc lại rồi chìm vào giấc ngủ. Vì lớp 8 nó học buổi chiều nay, buổi sáng nó có thể ngủ được nhưng hôm nay lại khác, nó muốn dậy sớm để tập thể dục và chạy bộ ven biển, nơi nhà sống là đường ven biển cây xanh và không khí trong lành. Nó mang đôi dày ba ta vào rồi chuẩn bị mở cổng thì mẹ nó ở dưới bếp nói lên:

- Đâu sớm vậy con.

Nó: - Con đi chạy bộ tý cho khỏe mẹ ạ

Mẹ nói thì khác nhạc nhiên có bao giờ thấy nó chạy bộ đâu, toàn ngủ nướng không à nhưng cũng nói lại câu:

- Về sớm rồi còn ăn sáng nhé,

Nó: - Dạ vâng, thôi con đi nhé mẹ.

Chạy ra khỏi nhà, nhìn trời còn quá sớm mới 5h30 mà, trên đường thì có mấy ông bà già đi bộ rồi, còn thanh thiên ai mà rảnh chạy giờ này. Lâu nó cũng để ý có mấy chị 30 và mấy bà bầu đi bộ, nó kệ mọi người đang nhìn nó, với vẻ mặt ngơ ngác, thành nhóc này đang làm gì vậy nhỉ. Nó chạy lên ngọn đồi cát. Không khí thật mát ở đây nhìn cả thấy biển và cánh rừng phía sau lưng nó. Nhìn mặt trời đang dần xuất hiện, nó tập lại mấy bài võ mà ông thầy dậy nó khi nó học tiểu học. Tập xong thì thấy người ra nhiều mồi hôi, nó ngồi xuống ngắm mặt trợi nơi biển, thật đẹp bỗng nó nhớ lai việc mình làm lớp trưởng không sẽ đi về đâu đây, nhìn đồng hồ đã 6h30 thôi về ăn sáng, chắc ba mẹ ăn hết rối. Nó không chạy nữa mà đi bộ về nhà, cảnh xe cội thi nhau chạy, đúng là con người ai cũng bon chen cuộc sống này, không biết khi nó lớn lên có bị vậy không nữa.

Thời gian trôi đi, đến 12h nó cùng mấy đứa đạp xe tới trường cấp 2, gửi xe xong nó chia tay tụi thằng Thành và Ngọc, nó học A2 mà mới bước vào lớp là thấy nguyên cái đống rác trước cửa lớp rồi. Không biết thằng nào chơi mình đây, nó hỏi mấy đứa tới sớm có biết vụ này không, đáp trả câu trả lời là những cái lắc đầu. Mới đầu tiên mà có thằng muốn thông nó rồi, tiếng trống trường vang lên tùng! tùng! tùng!, chết phải dọn thôi không tụi sao đỏ trừ điểm là tiêu, nó phải lấy chổi và hót rác dọn may mà tụi con gái trong lớp còn phụ nó, chứ mấy thằng con trai có đứa nào phụ đâu. Mà đúng rồi, năm 6,7 nó có chơi thân ai đâu. Khi dọn xong vừa lúc sao đỏ tới, không là bị trừ thi đưa. Nhìn nhỏ lớp 7 trực lớp mình cũng xinh chứ bôi, đang ngắm nhỏ thì nhỏ nhìn lại nói rồi đưa cặp mắt lười nó. Nhỏ tên Thắm nhé.

Thắm: Ai là lớp trưởng, mà không ghi sỉ số lớp vậy, trừ 10đ. Trời nhỏ xinh mà nói truyện thất ghét. Nó lặng lẽ đứng lên đi ra ngoài.

Nó:- Xin lỗi em nhé, lãi anh dọn dẹp quên ghi, em bỏ qua cho lớp anh nhé.

Thắm:- Không, còn hai anh kia trong lớp không mang khăn quàng, trừ 10đ.

Trời, con nhỏ này chơi mình à, nó tính cho lớp mình đứng hạ best đây. Nó phải năng nỉ nhỏ lắm, mà nhỏ không chụi, bắt nó ký rồi quẫy mông quay đi. Sao nhỏ xinh mà dữ vậy trời, nó quay lại bàn học, rồi nhắc nhở hai thằng học lại là mang khăn quàng vào. Một đứa tên T (mập) và đứa tên K (ốm và cao), hai đứa không mang mà còn cười đểu nó, vô tình lúc đó là tiết chủ nhiệm nên ông thầy chủ nhiệm thấy vậy nhắc nhở nó sao không quản lý lớp mà để lớp bị trừ điểm.

Nó đứng dậy bảo: - Dạ em mới làm lần đầu nên chưa quen mà em có nhắc hai bạn mang nhưng hai bạn không chụi. Nó quay lại nhìn hai đứa đó. Đáp lại là cái liếc mắt và nắm đấm, ý là mày coi trừng nhé con.

Dường như thầy có nhìn thấy hai hành động của tụi nó nên ông thầy xuống đứng bên cạnh.

Thầy: - Các anh tính làm gì hả.

T:- Dạ, không ạ.

Thầy:- Đừng để tôi biết là các anh khỏi học nhé.

T:..., Mặt nó tái xanh luôn, vì thầy đâu phải ai cũng đụng vào được, tuy vậy chứ cũng khá là có tiếng trong xã hội.