Lúc đầu, quan hệ của Lâm Yên Nhiên và Tống Tranh chính là kiểu bạn bè bình thường, sau đó tốt hơn một chút chính là bạn thân, tương tự như Vu Ứng Hải vậy. Còn về lúc mà có tình cảm đặc biệt hơn với Tống Tranh là trong một lần lấy thành tích cuối tháng.
Khi ấy, lớp học có rất nhiều người, Minh Trạch Dã đứng cạnh Tống Tranh và nói toàn những lời khen lấy khen để về thành tích.
Cô và Tuyết Trình cũng vừa đi xem kết quả về. Đôi mắt vừa nhìn vào lớp đã thấy Tống Tranh cũng đang nhìn về phía cô với ánh mắt chăm chú ngọt ngào.
Lúc ấy, tim cô như ngừng đập vậy.
Có cảm giác cứ như mọi thứ xung quanh đều như làm nền cho Tống Tranh, và hắn nổi bật lên với nụ cười làm trái tim thiếu nữ xao xuyến.
Có lẽ, giờ phút ấy, cô nhận ra đã có chút khác biệt.
Hình như nếu thích phải một người như Tống Tranh cũng không phải là một điều gì xấu?
Sau này, Tống Tranh cũng không hỏi, không nói với cô mấy câu như “Làm bạn gái tớ đi!”, “Chúng mình ở bên nhau nhé!” hay “Chúng ta yêu đương đi”, chỉ là bước vào cuộc sống của cô cách nhẹ nhàng và không cần một lời nào cả, rất tự nhiên.
Hai người vẫn là bạn bè bên ngoài như trước, cũng không có hành động nào đi quá giới hạn cả, chỉ là đôi lần ôm nhau trong phòng vẽ suýt bị Tuyết Trình phát hiện.
Để mọi người không biết chuyện “yêu sớm” này, Lâm Yên Nhiên không chủ động nói với ai về mối quan hệ của hai người, Tống Tranh cũng vậy.
Nhưng khi ở bên nhau, cứ có cảm giác hạnh phúc, rất ngọt ngào làm người ta chìm đắm.
Người đầu tiên biết việc cô yêu sớm này không phải bố mẹ hay Tuyết Trình mà là cô giáo dạy mỹ thuật.
Khi cô ấy hỏi:
“Em đang yêu?”
Lâm Yên Nhiên đã rất kinh ngạc.
Cô giáo mỹ thuật của Lâm Yên Nhiên là một phụ nữ gần 50, từng đoạt nhiều giải thưởng xuất sắc trên lĩnh vực mỹ thuật. Chồng của bà ấy mất vào năm trước, hai con gái thì đều đi du học nước ngoài. Bà ấy từng có một gia đình viên mãn và gia đình hạnh phúc.
Lâm Yên Nhiên đã theo học bà từ bé.
Bà ấy nói:
“Khi yêu, con người không thể giấu nổi tình yêu. Những bức tranh dạo này của em cũng thế”.
Trời ơi, bà ấy sẽ không nói với ai chuyện này chứ!
Sau này, Lâm Yên Nhiên cũng không nói chuyện này với Chương Tuyết Trình, chỉ là cô cứ có cảm giác, Chương Tuyết Trình biết hết mọi thứ.
Lâm Yên Nhiên tự an ủi mình không phải.
Hi vọng là vậy đi.
Say này, dù không nói với ai về quan hệ của mình với Tống Tranh nhưng Lâm Yên Nhiên có cảm giác dường như tất cả mọi người đều biết, chỉ là không ai nói thẳng với cô mà thôi.
Tạ Châu Linh đôi lúc cứ bĩu môi nhìn cô với vẻ mặt không hài lòng, Vu Ứng Hải thì cứ có vẻ hóng hớt, Triệu Tử Cương thì cứ như tiếc hận cô cái gì vậy…
Nói chung, chính là cảm giác rất lạ.
Cho đến một hôm, khi Minh Trạch Dã vào lớp, không thấy Tống Tranh nên hỏi cô:
“Bạn trai cậu đâu?”
Lúc ấy, Lâm Yên Nhiên còn định trả lời ngay là Tống Tranh đi mua nước me chua cho cô nhưng rất nhanh đã giật mình.
Sao bạn họ biết Tống Tranh là bạn trai cô vậy?
Lâm Yên Nhiên ra vẻ không hiểu hỏi lại:
“Cái gì mà bạn trai?”
Lúc ấy, Minh Trạch Dã còn châm chọc cô:
“Cái gì vậy Yên Nhiên, đến bạn trai cậu là ai mà cũng không biết ư? Không phải là cậu cho rằng không ai biết cậu và Tống Tranh đang yêu đương đấy chứ? Hai người chỉ thiếu một chút là dính vào nhau rồi đấy! Ha ha, không phải cậu thật sự cho rằng bọn mình mù hết không thấy gì á? Trời ơi, Lâm Yên Nhiên!”
Lúc Minh Trạch Dã nói vậy, trong lớp cũng có rất nhiều người, Lâm Yên Nhiên nhìn thấy vẻ măt của mọi người thì cũng hiểu hết, cô xấu hổ chỉ muốn chui đầu vào cặp.
Đến khi gặp Tống Tranh, cô hỏi:
“Hình như ai cũng biết quan hệ của chúng ta rồi!”
Tống Tranh lúc ấy xoa xoa đầu cô, ngạc nhiên:
“Không lẽ em cho rằng không ai biết?”
Trời ơi, nếu biết tại sao không nhắc nhở cô chứ!
Mà bố mẹ cô có biết không vậy?
Quả nhiên, bố mẹ cô thỉnh thoảng còn bóng gió bên tai cô những điều đại khái như “học sinh không nên yêu sớm”, “phải biết cân bằng giữa yêu đương và học tập”, “không nên vì yêu đương mà không lo học hành”…
Ha hả, đến bây giờ giả mù giả điếc có được không?
Sang lớp 11, nhà trường tiến hành phân lớp theo ban.
Đa số học sinh sẽ được học theo ban mà mình đã điền trong đơn nguyện vọng trừ phi học lệch hay thành tích quá kém sẽ bị thầy cô khuyên bảo chuyển ban.
Thế mạnh của Lâm Yên Nhiên là ban tự nhiên, Chương Tuyết Trình là ban xã hội nhưng cả hai đều học đều, thành tích các môn đều rất tốt, càng không kể luôn đứng hạng nhất là Tống Tranh.
Cả Vu Ứng Hải là bốn người, cả bốn người đều chọn bên tự nhiên.
Thế là các bạn học xung quang lại thay đổi.
Thanh Tùng cũng có thi tháng như Hướng Nhật nhưng sẽ không dùng thành tích đó để phân lớp, nhưng nếu thành tích thi tháng tốt thì sẽ được giáo viên suy xét đổi đến lớp chọn.
Ban tự nhiên của lớp 11 là 8 lớp A, ban xã hội là 5 lớp B, theo kết quả năm trước mà chia vào các lớp, lớp thứ nhất sẽ là lớp giỏi nhất cho đến các lớp về sau.