Kỹ Thuật Viên Mạnh Nhất Cổ Đại

Chương 37: Vẫn còn cười được?




Cắt đứt quan hệ cha con?!Kỳ Nhất Bạch có biết cắt đứt quan hệ cha con là như thế nào không? Nó có nghĩa là sau này, cậu ta sẽ không còn bất cứ quan hệ gì với nhà họ Kỳ nữa. Không có người lớn trong nhà làm chỗ dựa cho cậu ta. Cũng không có anh chị em giúp đỡ. Kỳ Nhất Bạch điên thật rồi, không thì làm gì có chuyện cậu ta dám nói những lời này.Trong lòng đám người Lý Tú Nga chỉ có những suy nghĩ như vậy. Còn Kỳ Phú Quý thì lại có chút mờ mịt. Con cả nhà mình muốn cắt đứt quan hệ với mình, sao có thể được?Kỳ Phú Quý lắc lắc đầu nói:"Bạch ca nhi, con không làm như thế được. Trong thôn chưa có ai làm vậy bao giờ cả. Nhà họ Kỳ chúng ta chính là dân ngoại lai. Nếu truyền ra ngoài, nhà họ Kỳ sẽ mất hết mặt mũi, con làm sao lấy chồng được nữa. Không thể cắt đứt quan hệ được, không thể."Kỳ Phú Quý vẫn luôn lắc đầu.Kỳ Nhất Bạch thực sự coi thường bộ dáng nhu nhược này của Kỳ Phú Quý. Nếu không phải trước đây mẹ nguyên thân coi trọng sự trung hậu, thành thật của Kỳ Phú Quý, mà lúc đó nhà ngoại nguyên chủ lại bị khám xét nhà, mẹ nguyên chủ nóng vội đi lấy chồng để trốn kiếp nạn trong nhà, thì làm sao có chuyện bà coi trọng một kẻ nhu nhược như Kỳ Phú Quý được.Kỳ Nhất Bạch cứng rắn:"Tôi không cần sự đồng ý của ông. Tôi chỉ báo cho ông biết, để ông cùng tôi đến nhà trưởng thôn làm chứng từ. Xong xuôi, ông không còn là cha của tôi nữa, tôi và ông cũng chẳng còn bất cứ quan hệ nào nữa. Từ lúc ông để Lý Tú Nga tùy ý đem tôi gả cho lão già chuyên giết vợ, ông cũng đã không còn xứng làm cha tôi nữa rồi. Tôi cũng sẽ không để cho các người có cơ hội đến bôi nhọ danh tiếng của tôi nữa đâu."Lúc đầu, Lý Tú Nga và Kỳ Hoa Kiều đều không hiểu vì sao Kỳ Nhất Bạch lại chủ động đoạn tuyệt quan hệ như vậy. Nhưng giờ, bà ta đã hiểu, là do bà ta làm náo loạn mọi thứ nên giờ Kỳ Nhất Bạch mới muốn cắt đứt tất cả.Trong lòng bà ta đã muốn cắt đứt với Kỳ Nhất Bạch từ lâu rồi, đây không phải là chính điều bà ta mong muốn đã lâu sao?Nếu là trước đây, Kỳ Nhất Bạch nói như vậy, bà ta nhất định không chút nào do dự mà đồng ý ngay. Nhưng mà vừa rồi Kỳ Nhất Bạch mới giựt giây Thu Nguyệt cướp khế ước của bà ta để đi chuộc người, bà ta nuốt không trôi cơn giận này. Lý Tú Nga đang muốn từ chối, Kỳ Nhất Bạch lại lên tiếng:"Đương nhiên, mấy người cũng có thể không đồng ý. Vậy tôi liền đi kiện các người, tôi sẽ nói Kỳ Hữu Học vì tiền, xúi cha mẹ bán anh trai của mình. Thuận tiện tôi cũng sẽ đến học viện nháo một hồi. Để xem Kỳ Hữu Học còn có tư cách đi thi cử nhân nữa hay không."Kỳ Nhất Bạch cao tay hơn, còn muốn đến học viện để gây sự? Nếu thật sự làm như vậy, danh tiếng của Kỳ Hữu Học ở học viện sẽ bị tiêu tùng hết!Đừng nói công danh tú tài có thể sẽ bị hủy hay không, có khi cả đời này cũng không thể đi thi thêm một lần nào nữa!Nghe đến đây, Lý Tú Nga liền không chút do dự:"Đồng ý, cha của mày cũng đồng ý. Thế nhưng đoạn tuyệt quan hệ rồi thì đồng nghĩa với việc mày không còn chút quan hệ nào với nhà họ Kỳ nữa. Tất cả nhà cửa, đất đai, mày không được mang theo bất cứ cái gì đi hết!!"Lúc này, Lý Tú Nga không hề biết Kỳ Nhất Bạch bán xe đạp và cung nỏ được rất nhiều tiền. Bà ta chỉ muốn không bao giờ phải nhìn thấy tên ôn thần đáng ghét Kỳ Nhất Bạch này nữa thôi. Bà ta coi như đã hiểu, bây giờ bà ta không thể chiếm được lợi lộc gì từ Kỳ Nhất Bạch nữa. Nên nếu tiếp tục giữ nó lại, thì không biết bà ta sẽ phải tổn thất thêm bao nhiêu thứ nữa. Cứ nghĩ đến hòm báu vật của bà ta bị Thu Nguyệt ôm đi, bà ta liền hận không thể đuổi thật nhanh Kỳ Nhất Bạch đi. Để bà ta kêu Kỳ Hoa Kiều đi tóm Thu Nguyệt lại.Kỳ Nhất Bạch cũng không thèm nhà ở gì đó của Kỳ Phú Quý. Tuy rằng hơi nằm ngoài kế hoạch của cậu, nhưng cậu vẫn đồng ý:"Được."Ngược lại cậu thấy đồ cưới của nguyên chủ hiện tại cũng không còn trong tay Lý Tú Nga nữa, nên cậu thấy cũng không cần mất thời gian, sức lực đi tính toán chi li làm gì nữa. Kỳ Phú Quý thấy Kỳ Nhất Bạch đồng ý nhanh như vậy, há mồm muốn nói gì đó, lại bị Lý Tú Nga lườm một cái, làm cho ông ta cái gì cũng không dám nói. Ông ta chỉ có thể xấu hổ nhìn về phía Kỳ Nhất Bạch.Kỳ Nhất Bạch lại làm như không thấy ánh mắt của Kỳ Phú Quý, cậu mở miệng dứt khoát nói:"Vậy chúng ta mau đến nhà trưởng thôn để viết giấy cắt đứt quan hệ. Để cho trưởng thôn làm chứng."Một nhà Kỳ Phú Quý năm đó là chạy nạn đến thôn Khê Bắc thôn. Nên ở đây không có từ đường của nhà họ Kỳ. Vì vậy muốn cắt đứt quan hệ thì phải để cho trưởng thôn làm chứng và viết giấy. Rồi sau đó đi lên quan phủ để làm hồ sơ, lập hộ gia đình mới cho Kỳ Nhất Bạch.Kỳ Phú Quý không muốn đi, Lý Tú Nga lại thúc giục Kỳ Phú Quý:"Ông mau đi nhanh lên, nếu không cắt đứt quan hệ với nó, ông cũng đừng mong trở lại."Lý Tú Nga nếu không phải do đi đứng bất tiện, bà ta đã sớm lôi Kỳ Phú Quý đi rồi. Chỉ cần Kỳ Nhất Bạch rời đi, bà ta có thể lập tức gọi Kỳ Hoa Kiều đuổi theo Thu Nguyệt. Hiện tại vẫn còn kịp, nếu còn kéo dài thêm nữa thì sợ là muộn mất.Kỳ Nhất Bạch cũng không muốn kéo dài lâu, nhấc xe đạp liền đi ra ngoài.Kỳ Phú Quý không còn cách nào khác, đắn đo một lúc cũng cùng Kỳ Nhất Bạch đi ra ngoài. Ông ta vốn muốn nói gì đó với Kỳ Nhất Bạch, nhưng Kỳ Nhất Bạch lại cưỡi lên xe đạp, nói với ông ta trước:"Mau lên xe, tôi đèo ông cho nhanh."Kỳ Phú Quý do dự:"Bạch ca nhi, con đừng kích động, cha không muốn cùng con đoạn tuyệt..."Kỳ Nhất Bạch thấy ông ta như vậy, lại xuống xe nói:"Ông không muốn nhưng tôi muốn. Nếu ông thật sự đối với Kỳ Nhất Bạch còn có một chút tình cảm cha con, vậy thì mau chóng đoạn tuyệt mọi thứ đi. Ông biết rõ, nhiều năm như vậy, Kỳ Nhất Bạch vẫn luôn bị Lý Tú Nga ức hiếp như thế nào. Thân là song nhi, nhưng lại phải làm việc như trâu, như bò. Mỗi ngày vừa mệt, vừa ăn không đủ no. Làm gì có chuyện ông không thấy được những điều đó. Nhiều lúc tôi còn tự hỏi, có phải ông muốn Kỳ Nhất Bạch phải chết thì mới vừa lòng ông không?!"Kỳ Nhất Bạch đương nhiên không có oán giận nhiều như vậy, cậu chỉ đang thay nguyên chủ chất vấn Kỳ Phú Quý mà thôi.Kỳ Phú Quý bị nói cho mặt đỏ tới mang tai, chỉ biết lắc đầu:"Cha không có..
"Ông ta muốn cãi lại, nhưng lại chỉ nói được ba chữ này. Ông ta nhận ra mình cái gì cũng không nói ra được.Sự thật là ông ta đã trơ mắt nhìn Lý Tú Nga ức hiếp Bạch ca nhi. Nhưng ông ta chỉ nghĩ, đợi Bạch ca nhi được gả đi là tốt hơn rồi. Nhưng ông ta cũng không nghĩ tới Triệu Tề Nho thi đậu tú tài liền hủy hôn.Kỳ Phú Quý bị Kỳ Nhất Bạch dùng ánh mắt lạnh lùng để nhìn mình. Ông ta không còn gì để nói, ông ta biết mình có nói gì thì cũng không thực hiện được.Nhà của trưởng thôn ở ngay giữa thôn, cách nhà Triệu Tam Hộ không xa. Từ xa có thể nhìn thấy một ngôi nhà ngói xanh nho nhỏ. Kỳ Nhất Bạch gõ cửa, liền thấy một người phụ nữ tầm 30, 40 tuổi ra mở cửa. Đây chính là vợ của trưởng thôn, Vương Quế Hoa.Khi bà nhìn thấy Kỳ Nhất Bạch và Kỳ Phú Quý thì có hơi ngạc nhiên:"Bạch ca nhi, hai người tới có việc gì à?"Kỳ Nhất Bạch khách khí hỏi thăm:"Dì Quế, trưởng thôn có ở nhà không ạ? Cháu có việc muốn nhờ chú ấy giúp."..."Đoạn tuyệt quan hệ? Cha con mấy người muốn cắt đứt quan hệ? Đây không phải việc đùa được đâu, hai người nghĩ kỹ chưa?"Vị trưởng thôn hiền lành không nén được kinh ngạc. Ông không bao giờ nghĩ tới việc Kỳ Phú Quý và Kỳ Nhất Bạch muốn cắt đứt quan hệ cha con.Hủy bỏ quan hệ cha con không phải chuyện nhỏ, trong tình huống bình thường thì phải vào từ đường để làm thủ tục hủy bỏ quan hệ. Nhưng do thời kì chiến tranh loạn lạc, trấn Khê Thủy có rất nhiều người từ khắp nơi chạy nạn đến. Vì vậy, rất nhiều nghi lễ phiền phức đều được lược bỏ dần. Năm đó Kỳ Phú Quý chạy nạn tới đây cũng chỉ có một mình, nên việc cắt đứt quan hệ này cũng chỉ cần trưởng thôn chứng kiến, sau đó ông ta sẽ đi tới nha môn làm hồ sơ, rồi về thôn báo cho mọi người là được.Kỳ Nhất Bạch gật đầu nói:"Làm phiền trưởng thôn giúp cháu viết giấy cắt đứt quan hệ cha con. Cháu, Kỳ Nhất Bạch sẽ không cần bất cứ đồ vật gì của nhà họ Kỳ. Từ nay về sau, nhà họ Kỳ cùng cháu cũng không còn bất cứ quan hệ gì nữa."Kỳ Nhất Bạch nói một cách kiên quyết, Kỳ Phú Quý chỉ biết bất đắc dĩ nhìn cậu.Trưởng thôn Triệu Hồng Hưng và Vương Quế Hoa đều không hiểu vì sao Kỳ Nhất Bạch có thể nói chuyện không còn tình nghĩa gì như vậy, mà Kỳ Phú Quý cũng không phủ nhận."Phú Quý, anh thật sự muốn cắt đứt quan hệ với Bạch ca nhi sao? Cậu ấy là con trai ruột của anh đấy."Kỳ Phú Quý chẹp chẹp miệng, không biết nên nói gì. Kỳ Nhất Bạch cười lạnh một tiếng mở miệng nói:"Trưởng thôn, cha cháu đồng ý. Kể cả Lý Tú Nga cũng đồng ý. Làm phiền trưởng thôn, chú cũng biết tính tình của cha cháu mà, có hỏi ông ý cũng như không."Triệu Hồng Hưng khuyên vài câu, nhưng Kỳ Nhất Bạch rất quyết tâm, Kỳ Phú Quý cũng không nói cặn kẽ
Trưởng thôn không còn cách nào khác đành thở dài giúp bọn họ viết giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ.Vương Quế Hoa giúp trưởng thôn lấy hộp mực đỏ để họ lăn vân tay.Đến lúc lăn dấu vân tay, Kỳ Phú Quý có chút do dự, lại bị Kỳ Nhất Bạch cầm tay không chút nào do dự mà ấn xuống.Triệu Hồng Hưng cùng Vương Quế Hoa càng lúc càng kinh ngạc nhìn hành động của Bạch ca nhi. Từ trước đến nay chưa thấy ai làm chuyện cắt đứt quan hệ mà dứt khoát như vậy.Mà Bạch ca nhi là song nhi, chưa kết hôn nên không thể tự lập hộ. Trừ phi sau này không bao giờ lấy chồng.Nhưng nghĩ lại những điều mà Bạch ca nhi phải trải qua những năm gần đây, Vương Quế Hoa cũng không muốn khuyên giải. Dù sao ai cũng nhìn ra được, Bạch ca nhi đúng là có cha cũng như không có.Chỉ là danh tiếng của Bạch ca nhi hiện tại vô cùng kém, sợ rằng sau này không ai dám lấy cậu nữa. Chẳng lẽ phải thật sự gả cậu cho thợ săn Vệ sao?Kỳ Nhất Bạch cũng không biết Vương Quế Hoa đang nghĩ gì, giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ được viết thành ba bản. Kỳ Nhất Bạch, Triệu Hồng Hưng và Kỳ Phú Quý mỗi người giữ một bản.Khi Kỳ Nhất Bạch cầm giấy chứng nhận trên tay, cậu liền cảm giác cả người nhẹ bẫng như bệnh nghiêm trọng lâu năm bỗng dưng biến mất. Trong đầu có tiếng nói cảm ơn vang lên, âm thanh quá nhỏ và nhẹ, giống như là ảo giác vậy. Kỳ Nhất Bạch rùng mình theo bản năng, hơi ngạc nhiên. Chẳng lẽ trước đó nguyên chủ vẫn luôn còn ở đây?Cậu liền gọi hệ thống:"Hệ thống tiên sinh, vừa có chuyện gì xảy ra vậy?!""Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn: nguyện vọng của Kỳ Nhất Bạch, nhận được 1000 đồng Tiền Hệ Thống, 10 điểm HP, số lần vòng quay may mắn: 1."Kỳ Nhất Bạch suýt nữa thì hô ra miệng, cái hệ thống này còn có nhiệm vụ ẩn giấu?Nếu không phải hôm nay tâm tình của cậu không tốt, nên dứt khoát muốn cắt đứt quan hệ với cha cậu, có phải cậu liền cứ thể bỏ qua nhiệm vụ ẩn này không?Không đúng, cậu vội vàng hỏi:"Nguyên chủ, cũng chính là linh hồn của thân thể này, vẫn còn ở đây à?"Hệ thống trả lời máy móc:"Không, nhiệm vụ ẩn đã hoàn thành, thân thể này đã hoàn toàn thuộc về kí chủ."Kỳ Nhất Bạch lúc này mới thở phào một cái.Đám người Triệu Hồng Hưng không hiểu sao tự nhiên Kỳ Nhất Bạch lại ngẩn người, chẳng lẽ là đau lòng quá?"Bạch ca nhi? Cháu không sao chứ, nếu cháu nghĩ lại không muốn cắt đứt..."Còn chưa nói hết, Kỳ Nhất Bạch liền vội vàng nói:"Trưởng thôn, người hiểu lầm rồi, cháu không sao."Triệu Hồng Hưng thấy vậy, ông đành nói sẽ nhanh chóng cầm hồ sơ lên trên quan phủ. Lúc đó mới thông báo cho người trong thôn được. Kỳ Phú Quý vốn định thuận theo để không phải cắt đứt quan hệ nữa. Ai ngờ Kỳ Nhất Bạch lại quyết tâm đến vậy.Ông ta không thể làm gì nữa, chỉ có thể ngượng ngùng mà rời đi.Kỳ Nhất Bạch chờ Kỳ Phú Quý rời đi, sau đó mới nói chuyện với trưởng thôn:"Trưởng thôn, cháu muốn hỏi một chút, trong thôn còn khu đất nào trống có thể dựng nhà không. Cháu muốn mua một mảnh để xây nhà. Hiện tại cháu không có nhà để ở nên cần mua đất gấp ạ."Triệu Hồng Hưng và Vương Quế Hoa nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về phía Kỳ Nhất Bạch.Kỳ Nhất Bạch muốn xây nhà. Một cái nhà mới phải tốn ít nhất mười lượng bạc, nếu tốt hơn một chút thì phải hai mươi, thậm chí là ba mươi lượng bạc. Như nhà bọn họ, phải mất hơn chín mươi lượng bạc mới xây được một căn nhà đơn giản có sân vườn. Mà đó là cực kỳ đơn giản rồi, không có hành lang cũng không có hòn non bộ phong thủy gì hết.Hơn nữa một miếng đất cũng phải năm, sáu lượng bạc. Trước đấy, bọn họ nghe nói Kỳ Nhất Bạch đem xe đạp gì đó bán cho Khâu thiếu gia, hình như được ba mươi lượng bạc, chẳng lẽ là sự thật?Triệu Hồng Hưng do dự nói:"Có thì có, chính là căn nhà của dì Vương cạnh nhà họ Hà, không phải hai năm trước nhà họ chuyển lên trấn trên sao? Nhà bọn họ cũng cũ rồi, không bán được. Họ định xây lại rồi mới bán. Nếu cháu muốn mua thì để chú hỏi giá một chút. Chắc giá cả cũng ổn thôi. Khoảng bốn lượng là có thể mua được. Tuy rằng nằm ở cuối thôn hơi vắng vẻ, nhưng đi lại vẫn thuận tiện. Cháu có muốn mua hay không?"Kỳ thực ông muốn hỏi là liệu Kỳ Nhất Bạch có mua nổi hay không, dù sao ông cũng không biết Kỳ Nhất Bạch có bao nhiêu tiền. Nhưng hỏi trực tiếp quá thì không ổn lắm, nên ông đành dùng cách uyển chuyển hơn.Kỳ Nhất Bạch không nghe ra lời thăm dò của Triệu Hồng Hưng. Cậu cảm thấy xây nhà ở nơi ít người sống sẽ kín đáo hơn. Dù sao trên người cậu có quá nhiều bí mật, sống ở nơi nhiều người quá lại dễ bị lộ. Cậu không chút do dự mà đồng ý luôn:"Được ạ, vậy cháu làm phiền chú nhé, trưởng thôn. Tốn nhiều tiền hơn một chút cũng không sao. Miễn là cháu có thể có nhà càng sớm càng tốt ạ."Kỳ Nhất Bạch cảm thấy vô cùng thoả mãn. Cậu nói cám ơn xong liền đạp xe rời đi.Ngược lại Triệu Hồng Hưng và Vương Quế Hoa nghe giọng điệu của Kỳ Nhất Bạch thì không giống thiếu tiền, chẳng lẽ cậu thật sự có ba mươi lượng?Vợ chồng trưởng thôn cảm thán, Kỳ Nhất Bạch hiện tại là song nhi đáng thương nhất thôn, danh tiếng quá kém. Vậy mà bọn họ thực sự không nghĩ ra tại sao Kỳ Nhất Bạch vẫn còn có thể cười được.Kỳ Nhất Bạch cũng không biết suy nghĩ của bọn họ. Cậu rời khỏi nhà trưởng thôn với tâm trạng vui vẻ. Không những bất ngờ hoàn thành nhiệm vụ ẩn mà còn thuận lợi cắt đứt hẳn quan hệ với đám người Kỳ Phú Quý kia. Đã thế lại còn tìm được mảnh đất để xây nhà cho riêng mình nữa.Nghĩ đến đó, cậu liền thỏa mãn. Ở cuối thôn yên tĩnh, chỉ có một hai nhà khác, hơn nữa các nhà cũng cách nhau khá xa...Kỳ Nhất Bạch nghĩ đến ngôi nhà đó bỗng nhớ ra, căn nhà mà trưởng thôn nói, không phải là căn nhà cạnh nhà Vệ Khanh sao?!Cách nhà Vệ Khanh chắc chỉ khoảng 8 – 10m. Ngày trước nhà họ Hà gia chuyển lên trên trấn còn có một nguyên nhân khác, đó chính là họ không dám làm hàng xóm của Vệ Khanh. Họ sợ trong lúc đang say giấc nồng thì bị Vệ Khanh làm thịt!Đây là ký ức của nguyên chủ, Kỳ Nhất Bạch vốn không quá để ý, nhưng lúc này lại đột nhiên có chút lúng túng. Hy vọng lúc đó Vệ Khanh không có suy nghĩ nhiều.