Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài

Chương 68




Beta: Wenchyy

Liên Minh Cơ Giáp, Thự Quang tinh hệ.

Tin tức đến từ mọi nơi đều tập trung về nơi đây, các học giả phân tích số liệu chuyên nghiệp đang tiến hành tổng hợp phân tích đống dữ liệu môi trường khổng lồ. Khi Thiên Vực tinh truyền đến thông tin liên quan đến khu ô nhiễm biên giới thì sự tình này đã phát triển theo hướng không thể lường trước được.

"Làm sao mà vật ô nhiễm ở khu ô nhiễm biên giới lại xuất hiện ở Thiên Vực tinh được?"

"Là do lỗ hổng trong hệ thống phòng ngự hay là biên giới đã thất thủ."

Lý Tĩnh Ngôn nhìn thông tin gửi đến ngày càng nhiều, tình hình ở hẻm núi lớn Khâu Tân với Thiên Vực tinh quá giống nhau "Ba vật ô nhiễm ở Khâu Tân vẫn chưa phân tích xong sao?"

"Chưa xong. Dữ liệu về ba vật ô nhiễm kia không khớp với bất kỳ vật ô nhiễm nào đã được đăng ký trong cơ sở dữ liệu hiện có của chúng tôi." Chuyên gia về ô nhiễm học cầm bảng số liệu đứng bên cạnh "... Có thể là nó chưa được đăng ký trong danh sách vật ô nhiễm."

Không giống như thằn lằn cát, nó đã được Liên Minh ghi nhận, có điều đã tuyệt chủng rồi.

Nếu chưa có trong cơ sở dữ liệu, vậy đó có thể là vật ô nhiễm mới xuất hiện... hoặc là đến từ biên giới mà Liên Minh chưa thể tự do ra vào thăm dò được.

Khu ô nhiễm biên giới là những khu vực ô nhiễm có nguy cơ cao, nằm bên ngoài lãnh thổ của Tinh Minh, chưa được con người chinh phục và phát triển. Thường được trấn thủ bởi lực lượng quân đội biên giới của các đại tinh vực và tinh hệ để đảm bảo cho sự an toàn cho nhân loại.

Nhân viên nói: "Chủ tịch, chúng tôi đã xác nhận với văn phòng quản lý Tinh Minh cũng như quân đội biên giới, đúng là có dấu hiệu hỗn loạn của vật ô nhiễm ở ngoài rìa Thự Quang tinh hệ. Quân đội đang canh gác nghiêm ngặt, hiện chưa có báo cáo nào về việc vật ô nhiễm vượt qua được hệ thống phòng ngự. "

Lý Tĩnh Ngôn chau mày, không có vật ô nhiễm nào thoát ra khỏi biên giới, hệ thống phòng thủ của khu ô nhiễm trong tinh hệ cũng không có sơ xuất nào. Vậy thì đám này từ đâu chui ra? Với cả Thiên Vực tinh và Khâu Tân có điểm chung đặc biệt nào? Tại sao hai khu ô nhiễm này đều xảy ra vấn đề?

"Là từ trường." Một chuyên gia chuyên nghiên cứu về từ trường trong các khu ô nhiễm đứng dậy nói "Chủ tịch, hai khu ô nhiễm này có giá trị ô nhiễm khác nhau, Khâu Tân là khu ô nhiễm cấp 3, còn Thiên Vực tinh là khu ô nhiễm cấp 4. Nhưng hiện tại chúng đều có điểm chung đó chính là từ trường.

Điểm mấu chốt này rốt cuộc đã được phát hiện tại Khâu Tân, ngay sau khi phát hiện ra từ trường bất thường thì hệ thống được tăng cường đã xác định được vật ô nhiễm cấp S.

"Từ trường sẽ tác động đến báo cáo giám sát vật ô nhiễm và giờ là lúc nó đang trong giai đoạn suy yếu. Rất có thể từ trường đã xuất hiện từ trước, vật ô nhiễm cũng đã xuất hiện trong khoảng thời gian kia, cho nên cục quản lý mới không thể xác nhận thông tin về vật ô nhiễm cấp độ S ngay lập tức." Chuyên gia nói tiếp: "Nếu đúng như vậy thì có khả năng vật ô nhiễm đột nhiên xuất hiện là do thứ từ trường quỷ dị này mang đến."

"Chúng tôi đã nhận được báo cáo của cục quản lý Khâu Tân, từ trường này rất kỳ lạ, cường độ của nó lúc mạnh lúc yếu, đặc tính năng lượng cũng đã được ghi lại." Chuyên gia giải thích: "Thay vì cho rằng đó chỉ là vấn đề về từ trường, thì giống như có thứ gì đó đang gắn liền với từ trường này thì đúng hơn."

Lý Tĩnh Ngôn quyết đoán nói: "Tìm hiểu đặc điểm từ trường của Khâu Tân rồi so sánh với Thiên Vực tinh."

Tất cả nhân viên lập tức vào việc, Lý Tĩnh Ngôn lại hoàn toàn không thả lỏng được nổi, "Khâu Tân hiện tại thế nào rồi? Từ trường vẫn chưa biến mất, các cơ giáp sư đã nhận được đồ viện trợ chưa?"

"Đội hỗ trợ đầu tiên đã tiến vào, bên phía đơn chiến cũng đang trên đường tới, khoảng chừng nửa tiếng nữa sẽ đến Khâu Tân."

Nhân viên công tác nói: "Vật tư đã được đưa đến, các cơ giáp sư đã đụng độ với hai vật ô nhiễm cấp S, con còn lại tạm thời chưa có động tĩnh gì... Nhưng do bị từ trường ảnh hưởng nên toàn bộ vật ô nhiễm ở Khâu Tân đều xảy ra bạo động."

"Truyền hình ảnh từ hiện trường đến đây." Lý Tĩnh Ngôn nói.

Trên màn hình ảo to lớn, tình hình hiện tại của Khâu Tân hiện lên. Bên trong có tổng cộng 31 cơ giáp sư, đang phải đối mặt với mối đe doạ đến từ toàn bộ vật ô nhiễm ở Khâu Tân. Lý Tĩnh Ngôn lướt nhanh để xem qua tình hình sơ bộ tại Khâu Tân, khi đến khu vực A-14, hắn thấy được hai cơ giáp màu đỏ đang đối đầu với vật ô nhiễm cấp S.

Cơ giáp KID?

Tầm mắt Lý Tĩnh Ngôn lập tức dừng lại ở một trong hai cơ giáp đó.

-

Hẻm núi lớn Khâu Tân.

Tốc độ của con quái vật cấp S gia tăng một cách đầy bất thường. Nó tự do dang rộng đôi cánh trên bầu trời, tứ chi dài hơn so với cơ thể của bản thân vậy mà lại không cản trở tới sự linh hoạt của nó. Thay vào đó, bốn cái chân của con quái vật lại mang sức nặng tựa nghìn cân, mỗi lần đánh ra xung quanh đều cuốn lên cuồng phong, gây trở ngại rất lớn cho những cơ giáp đang di chuyển.

Dường như cuộc truy đuổi nhàm chán này đã kết thúc, nó vung lên một cái quét sạch những quả bóng điện từ đang bám xung quanh. Cơn tê liệt do va chạm vào quả cầu điện từ chỉ khiến quái vật chậm lại trong hai giây, sau đó nó dang rộng đôi cánh rồi lao thẳng về phía hai thương pháo cơ giáp đang là mối uy hiếp lớn nhất với nó.

Bên dưới, YDS và KID đang xử lý những vật ô nhiễm khác cũng nhìn thấy cảnh này, nhìn thấy tạ xích điện của Kha Lâm vậy mà bị một đòn quét của quái vật cấp S cứ thế phá hủy, buộc phát rút vũ khí về.

Hồ La Bố nhìn thấy tốc độ của nó ngày càng gia tăng, không thể hiểu nổi: "Cho nên từ nãy đến giờ nó đuổi theo cơ giáp chỉ là chơi cho vui thôi à?"

Quý Thanh Phong nhịn không được phỉ nhổ: "Tra nam!"

Lâm Nghiêu cũng đang chăm chú quan sát, nghe vậy khó hiểu mở miệng: "Sao biết nó là con đực?"

Quý Thanh Phong: "Dù sao nó cũng là đồ khốn nạn."

Ánh mắt Hoắc Diễm dừng lại ở trên cao: "Loại vật ô nhiễm này rất khó xử lý, rõ ràng là nó đã có trí thông minh, rất giống với những vật ô nhiễm anh từng gặp khi còn ở biên giới. Trong tinh hệ rất ít xuất hiện vật ô nhiễm có chỉ số thông minh cao, thông thường bọn này đều rất khó đối phó."

Chưa kể vật ô nhiễm này còn được tăng cường thêm tốc độ và sức mạnh. Nó di chuyển rất nhanh, một số xe tăng cơ giáp di chuyển chậm hơn có muốn giúp đỡ cũng rất khó.

Lộc Khê nói: "Có vấn đề."

"Chỉ sợ anh Du với Trầm Lâm sẽ không thể trụ được lâu."

Cơ giáp của Du Tố không có cách nào tiếp nhận nguồn cung cấp năng lượng trong khi đang chiến đấu, còn thời gian chiến đấu của Ứng Trầm Lâm thì lại có hạn. Một đợt thao tác cực hạn mới rồi đã tiêu hao rất nhiều năng lượng và thể lực của họ, vậy mà con quái vật thoạt nhìn lại lông tóc vô thương, gây ra áp lực cho bọn họ càng thêm nhiều.

"Giờ chúng ta muốn xông lên hỗ trợ cũng khó lắm." Đạn pháo của Hồ La Bố liên tục khai hỏa, cố gằng ngăn cản những vật ô nhiễm đang muốn bay lên trên "Chúng ta chỉ có thể ngăn đám này lại thôi, không thể để chúng bay lên kia gây thêm áp lực nữa."

Quý Thanh Phong: "Tình trạng bây giờ sao lại giống cái hồi ở Thiên Vực tinh thế? Khi đó con thằn lằn cát cũng gọi cả một đám đến. Cái lũ vật ô nhiễm đều thấy đánh không được thì gọi hội đến đánh cùng à? Gì mà chơi bẩn vậy?"

"Lúc đó, là do thằn lằn cát có khả năng cường hóa khống chế thấp hơn..."

Hoắc Diễm chưa kịp nói hết, chợt thấy trên cao xảy ra biến hóa "Tốc độ của hai đứa lại tăng lên rồi."

Mọi người ngẩng đầu lên thì nhìn thấy cả hai cơ giáp màu đỏ trên không đang bay bên cạnh con quái vật cấp S gần như tăng tốc cùng một lúc. Cơ giáp của Du Tố nhanh chóng di chuyển kéo ra một khoảng cách, Ứng Trầm Lâm ngửa người ra sau nắm lấy cơ hội bắ n ra một phát pháo năng lượng vào người quái vật, khiến cho hành động của nó chậm lại trong giây lát.

Du Tố nhân cơ hội đẩy mạnh tốc lực, thoát khỏi sự truy kích của con quái vật.

Những hành động này chỉ diễn ra trong một phần nghìn giây. Sau khi kéo dãn  khoảng cách, hai cơ giáp trước sau nâng pháo năng lượng đã hoàn thành súc lực lên, bắn thẳng vào quái vật cấp S.

Quái vật cấp S đã bị hành vi khiêu khích này chọc cho nổi điên, nó giương đôi cánh rồi lao nhanh về phía một trong hai cơ giáp. Nhưng lần này nó bỏ qua Du Tố, người mang đến sự uy hiếp lớn hơn mà xoay người một cái phi thẳng về phía Ứng Trầm Lâm.

Tạ xích điện của Kha Lâm đã chặn nó lại một lúc, nhưng không ngờ con quái vật lại mạnh mẽ phá vỡ sự ngăn cản của hắn rồi tăng tốc hướng đến Ứng Trầm Lâm. Hắn gấp gáp nói: "Cẩn thận!"

Cơ giáp màu đỏ đã chú ý đến quái vật, bay lộn ngược trở lại trên không trung.

Quái vật cấp S không ngừng truy đuổi, chân trước của nó nóng lòng không chờ nổi chộp về phía cơ giáp. Cơ giáp đang rút lui đã kích hoạt tối đa bộ phản khí ngược, ở giây phút quái vật sắp vươn tới né tránh được. Mặc dù khoảng cách đang ở rất gần cùng với áp lực bị truy kích nhưng tốc độ của cơ giáp màu đỏ vẫn không hề chậm lại. Anh chống lại lực cản cực lớn của gió từ sau lưng, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người nâng pháo tốc công bên tay phải lên.

Cảnh tượng này đều được khán giả cả bên trong và bên ngoài địa điểm xem tới.

Thẩm Tinh Đường chợt cả kinh: "Thằng bé chuyển sang dùng tay phải."

Trong trí nhớ của Thẩm Tinh Đường, Ứng Trầm Lâm có thể sử dụng cả hai tay, nhưng trong hầu hết các trường hợp đều sử dụng tay trái. Tay phải là cánh tay máy, tuy rằng có thể kết nối với dây thần kinh cộng cảm trong khoang điều khiển, nhưng trong quá trình truyền tải cộng cảm tinh thần lực sẽ tồn tại những sai sót nhất định. Đó là lý do vì sao rất ít cơ giáp sư có chân tay giả xuất hiện ở trên sân thi đấu, ở một nơi có vô vàn người ưu tú này, chỉ một sai sót nhỏ thôi cũng có thể dẫn đến thất bại.

Nhưng trong tình cảnh đang phải đối mặt với một con quái vật được tăng cường cả tốc độ và sức mạnh, vậy mà Ứng Trầm Lâm lại lựa chọn sử dụng cánh tay phải.

Nếu vậy chỉ có một nguyên nhân, thể lực của cậu đã đến giới hạn rồi.

Thẩm Tinh Đường biết rằng thể lực Ứng Trầm Lâm chỉ tới cấp B.

Lực cản của không khí khi bay với tốc độ cao là không thể tưởng tượng, mọi áp lực đều được phản hồi đến người điều khiển thông qua các giác quan trên cơ giáp. Nâng pháo trong điều kiện như vậy, thì cánh tay phải sẽ đồng thời chịu áp lực rất lớn đến từ vũ khí cũng như sức cản của gió. Đúng như dự đoán, trong giây tiếp theo, pháo tốc công đã bắn ba phát liên tiếp nhưng trong đó đã có một phát lệch khỏi quỹ đạo.

Không trúng.

Du Tố thấy vậy khẽ nhíu mày: "Tránh xa một chút, để tôi dẫn dụ nó."

Giọng nói Ứng Trầm Lâm chẳng hề gấp gáp "Tôi thích hợp làm mục tiêu hơn anh."

Chỉ có bọn họ mới đối phó được với con quái vật này, khống chế cơ giáp Kha Lâm chỉ có tác dụng giảm xóc, hiệu quả của vũ khí khống chế đánh vào trên người nó cũng chỉ như gãi ngứa. Quái vật có chỉ số thông minh căn bản chẳng để ý đến Kha Lâm, nó chỉ tập trung tiêu diệt những mục tiêu gây ra mối đe dọa lớn hơn đối với nó.

Du Tố mang theo pháo năng lượng và pháo ngắm bắn, không cách nào có thể thực hiện súc lực lâu với tốc độ truy đuổi cao như vậy. Còn anh thì mang theo pháo năng lượng và pháo tốc công, pháo tốc công là vũ khí có tốc độ tấn công nhanh nhất.

Đề Áo nhìn chằm chằm vào con quái vật đang ở rất gần, đôi chân mạnh mẽ của nó đang liên tục tấn công vào cơ giáp, lần nào Ứng Trầm Lâm cũng phải thao tác đến cực hạn để né tránh đi.

Trong tầm nhìn của khoang điều khiển hiện lên rất nhiều bảng giám sát, từ hệ thống theo dõi tốc độ đến độ chính xác đều được mở ra.

Nguồn năng lượng không phải vấn đề gì lớn, mà cái quan trọng ở đây chính là thể lực của người điều khiển chiếc cơ giáp này.

Độ chính xác khi chuyển thao tác từ tay trái thành tay phải đã có thay đổi rõ rệt, Đề Áo không phải chiếc cơ giáp này, nó cũng không cộng cảm với Ứng Trầm Lâm nên trong lúc này không thể hỗ trợ thực hiện các điều chỉnh cơ giáp được.

Lại một phát pháo tốc công khác bắn trượt.

"Lệch về bên trái à...?" Vẻ mặt của Ứng Trầm Lâm không hề hoảng loạn, anh nhanh chóng chi chuyển độ chính xác của thao tác ngắm bắn lệch về bên phải so với ban đầu thêm hai độ nữa.

Đề Áo thấy như vậy chợt sửng sốt, Ứng Trầm Lâm đang điều chỉnh lại độ chính xác ban đầu.

Cậu ta đang tính toán lỗi khi tấn công ư?!

Lúc này, Ứng Trầm Lâm chịu đựng áp lực từ cánh tay phải, một phát pháo tốc công lại b ắn ra ngoài!

Pháo tốc công vẫn không bắn trúng, mà chỉ lướt qua chân con quái vật.

Ứng Trầm Lâm hơi ngưng mắt, dời độ chính xác sang bên phải thêm một độ "Vẫn thiếu một chút nữa."

Đề Áo nhận thấy sau mỗi phát pháo tốc công anh vẫn duy trì tỉnh táo để điều chỉnh lại độ chính xác.

Quá bình tĩnh!

Căn cứ Tật Phong, các cơ giáp sư cũng đang quan sát tình hình trên chiến trường đã đứng ngồi không yên.

Triệu Nhạc Kiệt nhìn thấy hai phát pháo bắn trượt, không khỏi sốt ruột " Tay phải Ứng Trầm Lâm là tay máy. Trong hoàn cảnh di chuyển nhanh, áp lực lớn như thế, cậu ta sao có thể chịu đựng nổi. Cứu trợ của Liên Minh làm gì mà giờ này vẫn chưa đến vậy?"

Từ khi Ứng Trầm Lâm chuyển sang dùng tay phải, Thích Tư Thành đã lường trước được vấn đề này. Độ chính xác trong chiến đấu bình thường cũng bị ảnh hưởng, chứ đừng nói với tốc dộ cao như thế. Nghĩ đến đây, hắn bỗng nhìn thấy phát pháo tốc công mới nhất đã sượt qua bên cạnh quái vật "Không đúng, tỷ lên bắn trúng đang tăng lên."

Một cơ giáp sư khác nói: "Đúng thế, sau vài lần bắn trượt, phát mới đây đã chạm được vào vật ô nhiễm."

Vừa mới dứt lời, hình ảnh cơ giáp đang lao đi rất nhanh, pháo tốc công lại lần nữa nhả đạn.

Không bắn trượt, không lướt qua, ba phát này đều chính xác tuyệt đối!

Triệu Nhạc Kiệt đứng bật dậy "Sao cậu ta lại làm được??"

"Cậu ta vẫn luôn điều chỉnh." Thích Tư Thành lập tức mở hệ thống phân tích ra, nhập quỹ đạo các phát tấn công của Ứng Trầm Lâm vào, nhận thấy quỹ đạo của độ chính xác liên tục thay đổi, hắn không khỏi kinh ngạc cảm thán: "Cậu ta tính toán sai số trong độ chính xác để điều chỉnh lại quỹ đạo tấn công."

Sự cộng hưởng tinh thần ở cánh tay phải không thể thay đổi được, sai sót cũng là điều khó tránh khỏi, Ứng Trầm Lâm đang thực hiện dự đoán lần thứ ba, không chỉ dự đoán hướng di chuyển của quái vật cùng với quỹ đạo của đạn pháo, mà còn phải dự đoán độ lệch chính xác của mục tiêu trong điều kiện có sai số.

Trên chiến trường, cơ giáp màu đỏ đã lập tức khắc phục được sự không chính xác do sai số gây ra.

Sức mạnh của pháo tốc công không được như pháo năng lượng, nhưng hiệu quả của những phát bắn liên tục vẫn khiến cho quái vật cấp S phải chịu một lực sát thương rất lớn.

Ứng Trầm Lâm điều chỉnh xong độ chính xác cũng không hề thả lỏng, để pháo tốc công có thể bắn chính xác, anh đã lãng phí mất 5 phút.

Dụa theo phân tích được ghi lại hàng ngày về khả năng chịu đựng của cánh tay máy, với tình trạng hiện tại, cánh tay chỉ có thể chịu áp lực cao trong thời gian có hạn, vì thế anh cần phải giải quyết vật ô nhiễm cấp S này càng nhanh càng tốt.

Đối với loại vật ô nhiễm cấp S tăng cường sức mạnh và tốc độ nhưng không có bất kỳ dị năng nào thì tấn công trực tiếp chính là phương pháp tốt nhất để đánh bại nó, quái vật có da dày thịt béo đến đâu cũng không thể chống đỡ nổi trước những đòn tấn công mạnh mẽ như vậy.

Không lâu trước đây nó còn chậm rãi quan sát bọn họ, nhưng giờ thì không làm như thế nữa, nguyên nhân lớn nhất là nó đã cảm nhận được sự uy hiếp, không muốn tiếp tục dây dưa thêm nữa, nó muốn đánh nhanh thắng nhanh. Điều đó cũng chứng tỏ, con quái vật này chỉ có thể chống đỡ trong thời gian ngắn nữa thôi.

"Đổi sang pháo ngắm bắn, súc lực đến mức tối đa, chúng ta không còn thời gian nữa." Ứng Trầm Lâm nói.

Kha Lâm khẽ nhíu mày: "Mức sát thương của pháo ngắm bắn quá lớn, khoảng cách giữa hai người lại quá gần. Chỉ cần Trace có sai sót, người bị trúng đạn sẽ là cậu."

Loại phi hành với tốc độ cao này, thay đổi vị trí chỉ diễn ra trong tích tắc, một khi pháo ngắm bắn súc lực tối đa nếu không bắn trúng vào quái vật, rất có thể sẽ nhắm thẳng về phía Ứng Trầm Lâm.

Du Tố im lặng một lúc rồi nói: "Giữ vững tốc độ."

Ứng Trầm Lâm không có do dự: "Được."

Kha Lâm nghe đến đó thì mày nhăn chặt, hai tên KID này quá là điên rồ!

Nhưng hắn vẫn buộc phải theo sau, tốc độ của con quái vật không ngừng tăng lên như thể không có giới hạn, trong khi tốc độ bay của cơ giáp đã đạt đến mức cao nhất, một khi tốc độ của quái vật hoàn toàn vượt qua thương pháo cơ giáp, vậy coi như xong. Hắn đi theo hai người cũng chỉ để tranh thủ thời gian giữ chân con quái vật lại.

Quá liều lĩnh!! Kha Lâm thầm nghĩ, mặc dù đã trải qua rất nhiều trận chiến nhưng hắn chưa bao giờ thấy qua cơ giáp sư nào mạo hiểm như vậy.

Du Tố chuyển sang pháo ngắm bắn, ánh sáng do súc lực lâu ở trước họng pháo ngày càng chói, phạm vi tầm ngắm hướng theo chiếc cơ giáp đang bay trên bầu trời kia. Ở góc nhìn từ xa này, hắn không khỏi nhớ đến cơ giáp cấp B trong khu ô nhiễm Banout ngày đó, đối phương cũng là ở trong tắm ngắm của cậu ta.

Nghĩ đến đây, đôi mắt bình tĩnh của Du Tố lộ ra một chút hưng phấn "Mau trốn đi."

Giây tiếp theo, phát pháo ngắm bắn súc lực 100% xuyên qua không khí.

Cơ giáp màu đỏ cảm nhận chính xác mối nguy hiểm, chuyển hướng tránh đi ngay trước khi bị bắn vào, pháo ngắm bắn đánh trúng vào quái vật.

Sau đó, động tác của Du Tố vẫn không dừng lại, nhanh chóng tiếp tục súc lực, chuẩn bị cho phát bắn tiếp theo

Trong phòng điều khiển chính, mọi người đều tập trung nhìn vào cảnh tượng này, đặc biệt là khi pháo ngắm bắn nổ tung. Hệ thống kiểm soát năng lượng tương ứng lập tức đưa ra dự đoán uy lực của phát pháo này, nhân viên kinh ngạc nói: "Pháo ngắm bắn súc lực 100%."

"Vẫn còn đang nạp thêm vào!"

"Hai người này điên rồi à?"

Một nhân viên lên tiếng: "Trace không sợ bắn trúng vào đồng đội sao?"

"Cậu ta đúng thật là không sợ bắn trúng đồng đội."

Lời vừa nói ra, những nhân viên trong phòng điều khiển đang theo dõi trận chiến liền câm nín.

Coi đồng đội là mục tiêu để nhắm bắn đúng là một chuyện khó có thể tưởng tượng nổi, nhưng đối với Trace thì là chuyện ngày thường ở huyện rồi.

"Với cả Ứng tiên sinh cũng mạnh thật đó...... tiết tấu nhanh như vậy, không phải cơ giáp sư nào cũng làm được đâu? Cơ mà nghề nghiệp chính của cậu ấy không phải là thợ bảo trì sao?"

Thợ bảo trì...... Không thể nào, làm gì có thợ bảo trì nào lại làm được đến trình độ này???

Người phụ trách nhìn chằm chàm vào chiếc cơ giáp, kỹ năng sửa chữa cũng ngang ngửa với kỹ năng lái cơ giáp, KID chiêu mộ được "quái vật" này ở đâu vậy?

"Quản lý! Đội cứu viên đơn chiến đã đến rồi!"

"Bọn họ đang đến khu quá độ!"

Bên trong cục quản lý khu ô nhiễm Khâu Tân, đội cơ giáp đơn chiến đã đến và đang tiến vào khu quá độ.

Đội cơ giáp sư đơn chiến tinh nhuệ lập tức làm công tác đăng ký, trong đó có một chàng trai trẻ đang đi lướt qua màn hình ảo bỗng dừng lại, ánh mắt mang theo nghi ngờ khi nhìn thấy cơ giáp màu đỏ.

"KID - Jukg...?"

Trên Tinh Võng, mọi người đều bị hấp dẫn bởi phát pháo tốc công và pháo ngắm bắn cực kỳ chính xác kia.

[ Pháo tốc công vẫn có thể bắn trúng khi đang ở tốc độ cao ư??? ]

[ Mạnh dã man! ]

[ Má ơi! Hồi hộp quá!! Khả năng của Trace thì tôi biết rồi, nhưng cơ giáp sư mới bổ sung của KID là ai đấy? Tôi muốn biết tên cậu ta ngay lập tức! ]

[ @ Căn cứ cơ giáp KID: Mấy người có thương pháo mạnh như vậy? Sao lại không cho vào danh sách dự bị thế? ]

Dưới sự tấn công liên tục của pháo ngắm bắn cùng pháo tốc công, con quái vật phát ra những tiếng r3n rỉ thảm thiết, đôi mắt màu xanh vàng của nó trợn trừng lên. Sau khi bị pháo ngắm bắn đánh trúng thì nó liền tăng tốc, vồ lấy cơ giáp ở đằng trước.

Kha Lâm vội vàng hét lên: "Không khống chế được!"

Du Tố ngập ngừng trong một giây, nhưng giây tiếp theo cậu ta vẫn quyết định nạp pháo tiếp.

Ứng Trầm Lâm khẽ cắn môi, đẩy tốc độ của thương pháo cơ giáp lên mức tối đa, tăng động cơ đẩy lên hết công suất. Trong hoàn cảnh áp lực lớn như vậy, trên trán anh nhỏ từng giọt mồ hôi, thể lực cấp B sắp chạm đến giới hạn rồi.

Đề Áo sốt sắng nhìn thao tác của anh, tốc độ tăng lên tương đương với việc độ chính xác đã điều chỉnh không thể sử dụng được nữa. Anh cần phải lập tức điều chỉnh độ chính xác mới có thể sử pháo tốc công. Nhưng thao tác như vậy cực kỳ khó khăn, ngoại cảnh thì đang đe dọa quá lớn, chỉ cần lơ là một chút thôi thì anh sẽ phải đối mặt đòn tấn công từ chi của quái vật cấp S và pháo ngắm bắn của Du Tố.

Đầu óc của Ứng Trầm Lâm đang hoạt động cực nhanh.

Bất tri bất giác, tinh thần lực phát ra ngày càng trở nên mãnh liệt.

Đề Áo ở trong khoang điều khiển cũng cảm nhận được tinh thần lực đang phát ra ngoài, nó kinh ngạc nhìn về phía Ứng Trầm Lâm. Ở chung với Ứng Trầm Lâm lâu như vậy, ấn tượng của nó về tinh thần lực của Ứng Trầm Lâm là rất yếu, ngay cả khi sửa chữa cơ giáp, Ứng Trầm Lâm cũng là người thả ra ít tinh thần lực nhất trong số những thợ bảo trì mà Đề Áo từng gặp.

Đây là lần đầu tiên, nó cảm nhận được lượng tinh thần lực cấp A khổng lồ của Ứng Trầm Lâm.

Tinh thần lực tràn ngập toàn bộ khoang điều khiển, nhưng Ứng Trầm Lâm lại không hề phát hiện ra điều đó, lực chú ý của anh hoàn toàn tập trung vào kẻ địch.

Chiếc chìa khóa màu đỏ trên cổ anh đang treo lơ lửng, khi Ứng Trầm Lâm di chuyển độ chính xác một lần nữa thì một giọng nói từ sâu trong não bộ anh vang lên "Trầm Lâm, chếch ba độ về hướng Đông Nam."

Ứng Trầm Lâm không chút do dự, lập tức điều chỉnh lại độ chính xác của pháo tốc công.

Đề Áo nhìn vào cổ Ứng Trầm Lâm, cảm thấy hết sức bất ngờ. Lần này nó đã được nhìn rõ hoàn toàn chiếc chìa khóa kia, cùng với đó là trí năng cơ giáp có cùng tần số ——

Cơ giáp cấp S!??

Du Tố nhạy bén phát hiện ra trạng thái của Ứng Trầm Lâm nhanh chóng được điều chỉnh.

Con quái vật cấp S sau khi chịu đựng hàng loạt đạn pháo bắn từ cả hai phía, dường như cũng đạt tới giới hạn. Liên tục truy kích không những không tóm đươc con mồi mà thay vào đó lại bị phản xạ nhạy bén con mồi dồn vào đường cùng. Nó buộc phải bay chậm lại, nhưng pháo ngắm bắn của thương pháo cơ giáp phía xa lại không hề lưu tình chút nào.

Giọng nói trong đầu tuy vẫn yếu ớt nhưng có vẻ đã ổn định hơn lần trước rất nhiều.

Với sự cộng cảm cao độ, Uyên tựa như bộ não thứ hai của anh, một người một cơ giáp có cùng suy nghĩ. Khi Ứng Trầm Lâm thay đổi tốc độ và chuyển hướng, giọng nói của Uyên cũng theo sát để hỗ trợ anh điều chỉnh lại độ chính xác.

Tiếng gầm rú vang vọng khắp bầu trời, khiến cho các cơ giáp sư đang chiến đấu phía dưới cũng phải ngước lên nhìn.

Những pháo ngắm bắn 100% hết lượt này đến lượt khác, lực sát thương cực mạnh đã làm cho những vết thương trên quái vật cấp S ngày càng trở nên nghiêm trọng. Cuối cùng nó phát ra một tiếng kêu thảm thiết rồi từ trên cao rơi xuống.

Vào giây phút cuối cùng, Ứng Trầm Lâm chuyển sang pháo năng lượng: "Du Tố!"

Du Tố nghe thấy đối phương gọi thẳng tên mình, nguồn năng lượng cơ giáp cũng đã sắp cạn kiệt, lên tiếng: "Phát cuối cùng."

Pháo năng lượng 100% cùng với pháo ngắm bắn đồng thời súc lực, nhắm vào con quái vật cấp S đang từ trên cao rơi xuống.

Luồng sáng xuyên qua bầu trời va chạm vào nhau, ngọn lửa dữ dội nổ tung trên không trung, sóng xung kích do va chạm năng lượng tỏa khắp xung quanh.

Kha Lâm nắm chặt lấy Trace đang dần rơi xuống rồi nhìn về phía xa.

Quái vật cấp S rơi thẳng xuống núi tạo thành một trận rung chuyển khắp mặt đất nhưng pháo năng lượng của Ứng Trầm Lâm vẫn chưa dừng lại liên tục bắn phá cho đến khi con quái vật hoàn toàn không còn nhúc nhích nổi nữa mới thôi.

Hao hết thể lực, Ứng Trầm Lâm th ở dốc một cách nặng nề, trận chiến kết thúc đúng vào lúc thể lực chỉ còn duy trì thêm một phút cuối cùng, cánh tay phải đã nặng nề đến mức không thể cử động được nữa.

"Uyên?" Anh không xác định hỏi.

Dưới sự mỏi mệt cực độ, một thanh âm kiên định xuất hiện trong đầu.

Sâu trong ký ức của anh, là giọng nói của Uyên sau mỗi lần chiến thắng.

"Trầm Lâm, mục tiêu đã mất đi khả năng chiến đấu."

- -- 

Chúc mừng cánh tay phải của Lâm Lâm đã debut thành công o(≧▽≦)o