[Kỳ Hâm] Vợ Người Ta

Chương 18: Mã Như




Người phụ nữ đột nhiên xuất hiện, người trong nhà dừng lại nhìn nàng. Người kia..... hôm nay tại sao lại quay về?

" Mã Như? " Ông nội ngạc nhiên kêu lên.

Mã Như- người phụ nữ nam đó mồ côi cha mẹ được Mã gia đưa về. Chính vì khuôn mặt đáng thương có chút giống vợ mình nên Mã lão đã đưa nàng về nuôi. Cũng hay là phu nhân chỉ sinh được một đứa con trai thôi thì nhận nuôi đứa con gái này về để bầu bạn cùng phu nhân nhà mình.

Mã Như lúc đầu nhút nhát, được đưa về Mã gia có hơi sợ hãi nhưng về sau vì được sự bao bọc của Mã gia mà trở nên kiên cường. Nhưng không hiểu sao, đến năm 30 tuổi, nàng đột nhiên thay đổi từ bản chất đến tính cách.

Nàng đã từng lớn tiếng trước mặt Mã lão, khẳng định mình yêu Mã Trương Kiệt.

Mã Trương Kiệt là đứa con trai duy nhất của Mã gia, thời điểm nàng khẳng định tình yêu của mình thì cũng là lúc Mã Trương Kiệt vừa cưới Quan Thùy. Mã Như nhìn đôi vợ chồng tay nắm tay mà hận thù càng thêm hận thù. Nếu như nàng sớm một chút, một chút nữa thôi thì danh phận người vợ của Mã Trương Kiệt chắc chắn là của nàng. Dù sai Mã Như cũng chỉ là con nuôi, không có máu mủ ruột thịt gì, tại sao lại không thể cưới chứ?

Nhưng điều quan trọng chính là dù nàng có làm bao nhiêu thứ đi nữa thì Mã Trương Kiệt mãi mãi vẫn chỉ xem nàng là đứa em gái. Một chút tình yêu nam nữ cũng không có, chỉ coa mỗi tình anh trai dành cho em gái.

Mã Như ở thời điểm này như kẻ si tình, điên điên dại dại vì tình yêu, điều gì cũng có thể làm, mặc kệ Mã Trương Kiệt có nói gì, Mã gia có can ngăn, hay cấm cản đủ điều. Nàng vì chữ yêu mà làm tất cả! Kể cả nàng trở thành vợ bé cũng muốn!

Mã Như vì mãi nuôi cái tình yêu sai trái này của mình mà nàng đã vô tình hại chết Mã Trương Kiệt. Cái chết của Mã Trương Kiệt đã làm cho nàng như kẻ sống không bằng chết, hồn phách trên mây, không còn là chính mình. Vì cái chết của Mã Trương Kiệt, nàng liền từ biệt Mã gia đã hơn 20 năm mà không ngoảnh đầu lại.

Cũng trong khoảng thời gian rời đi đó,nàng lại vô tình tìm thấy một người mang trái tim giống Mã Trương Kiệt, nó giúp nàng trở lại hiện thực, một trái tim ấm áp biết quan tâm, chăm sóc, mang đến cho người khác sự yêu thương không thể chối bỏ. Nhưng tiếc thay người luôn mang đến cho Mã Như cảm giác ấm áp khó buông kia đã có gia đình.

Và một lần nữa, trái tim đen tối của Mã Như mở ra!

Hôm nay, Mã Như đột ngột trở về, làm náo động những người trong nhà. Quan Thùy nhìn nàng mà trong lòng đứng ngồi không yên. Người phụ nữ này một tay muông giành giựt chồng bà, một tay giết chồng bà, hôm nay lại đột ngột trở về. Là điềm xấu hay điều lành?

"Ba.... Ba còn nhận đứa con bất hiếu này không? "Mã Như như khiến bản thân mình trở thành kẻ làm tội, nành đau thương đến trước mặt Mã lão, quỳ xuống chân ông mà cầu xin.

" Ba... đứa c9n này hơn 20 năm qua đã trải qua không ít sóng gió, bây giờ hối hận mới quay lại tìm ba. " Mã Như kéo tay Mã lão nói.

Mã lão không cởi mở, cũng không nhìn Mã Như. Nàng nhận ra Mã lão vẫn còn giận nên chuyển sang đến ôm tay Quan Thùy, tiếp tục xin xỏ:" Chị dâu, Tiểu Như là kẻ ngu ngốc, chị dâu tha lỗi! "

Quan Thùy cũng chỉ nhìn nàng, muốn mở lời nhưng lại không biết nói gì. Quan Thùy đây vừa hận vừa thương cho Mã Như, nhưng cái mà bà hận nàng nhất vẫn là cái tình yêu điên dại của nàng, chính vì cái tình yêu này mà chồng bà đã không còn nữa.

Bây giờ nhìn lại người đang quỳ trước mặt Quan Thùy, bà chỉ có thể im lặng thôi

" Đứng lên đi, Mã gia này không có phong tục lôi thôi lết thết đi cầu như vậy! " Ông nội nãy giờ ngồi đó cũng lên tiếng nói một câu.

Mã Như mừng rỡ vì ông lão đã len tiếng. Nàng nhanh chóng đứng lên, chạy đến xoa xoa, bóp bóp cho ông:" ba, con biết ba còn nể tình đứa con gái này mà ~"

" Tôi chỉ lo cho cái sàn nhà tôi bị trầy xước thôi! " Mã lão chỉ hừ nhẹ một tiếng.

Thôi thì xem như ông lão cũng không còn tức giận, nàng liền nhìn quanh nhà xem thử có chuyện gì xảy ra thì thấy xuất hiện một người phụ nữ bầu bì nằm dưới đất, rồi còn có hai, ba người con trai. Nàng nhạc nhiên hỏi:" Nhà mình.... đang có chuyện gì sao? "

Na Na bên này vì hốt hoảng nên dẫ ngất xỉu, say đó, có người đến mang cô ta đi. Lúc này Mã Diệu Văn nhìn Mã Như, cười vui vẻ nói:" Cô ba, con là Diệu Văn "

" Chào con ", Mã Như cười rồi nàng nhìn sang hai người kia. Nàng nhìn chằm chằm Mã Gia Kỳ, nhưng ánh mắt vẫn đặt trên Đinh Trình Hâm nhiều hơn

Mã Gia Kỳ nhìn nàng, cảm giác bải bố nhà mình đang bị nhìn ngó quá nhiều, anh liền ôm lấy cậu, lên tiếng:" Cô ba! "

" À, đây có phải là Mã Gia Kỳ không? Cô ba nghe danh con lâu rồi, bây giờ mới gặp mặt ~", Mã Như giật mình, nàng vội cười ngại. Nhưng màn chào chưa xong đâu, Mã Như còn quay sang nói một câu với Quan Thùy:" chị dâu với anh Kiệt sinh đẻ khéo thiệt, tận hai quý tử rất vừa mắt nha, Tiểu Như ước còn không được. "

" Được rồi, đừng phí lời. Nói xem hôm nay cô về đây là có chuyện gì? ", ông nội im lặng nãy giờ lên tiếng, nhìn dáng vẻ của ông hiện tại cũng có chút khó chịu

Nếu như hôm nay Mã Như đã chịu về thì phải phải xem thử bên ngoài đã gây ra chuyện lớn gì rồi về đây nhờ Mã gia chịu tội giúp.

Mã Như bỏ qua thái độ của Mã lão, nàng lại gần nói:" Ba, hôm nay con dẫn về cho ba một chàng rể, đảm bảo ba sẽ thích ~"

" Chàng rể? ai mà tốt số lại có thể làm chồng cô vậy chứ? " Ông nội buông lời.

Mã Như cũng không để tâm đến lời nói hay ý tứ của Mã lão, cô vẫn bộ mặt cười nói:" Không những là chàng rể mà còn có cháu ngoại của ba nữa nha. Để con ra ngoài kêu họ vào ~"