Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kỳ Duyên Huyền Sử

Chương 94: Kết Giới Càn Khôn




Chương 94: Kết Giới Càn Khôn

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Thiên Xú cười khẩy rồi nói:

- Thú vị đó, thế đòn này thì sao?

Sau câu nói, Thiên Xú phóng v·út lên trên trời cao tung chiêu Long Thần Công Phá, chẳng mấy chốc con cá voi xanh đã biến thành một con rồng nước khổng lồ tung bay trong làng mây trắng xóa, Thiên Xú lao xuống vị trí Thần Thụ, một lần nữa muốn đánh nát cái cây của Huyền Trân.

Ở dười này nhìn lên con rồng nước bự hơn cái tháp Thông Thiên, Huyền Trân nuốt nước bọt rồi nghĩ thầm: "Đáng ghét, hắn ta cứ lao xuống như vậy, nếu cứ cương với hắn thì chỉ tốn nguyên khí vô ích."

Nghĩ rồi Huyền Trân vận khí vào Thần Thụ biến nó uốn éo trở thành một vòng cung xoắn ốc khổng lồ.

Ngay khi con rồng nước của Thiên Xú vừa bay xuống thì Thần Thụ mở to vòng cung ra sau đó hứng trọn con rồng nước vào trong cái xoắn ốc khổng lồ.

Con rồng nước lao xuống dù lực đâm là vô cùng khủng kh·iếp, thế nhưng chỉ phá hủy được một nửa trên của thân cây uốn éo, khi đã lao xuống giữa vòng vây xoắn ốc, con cá voi khổng lồ hiện ra và nằm trọn trong thân cây cổ thụ.

Ngay sau đó, Huyền Trân nhanh chóng siết chặt thân hình con cá voi lại vào trong lòng Thần Thụ, cảnh tượng giống hệt như một con rắn đang quấn lấy con mồi của mình vậy.

Hàng loạt dây gai mọc ra từ cây Thần Thụ đâm thẳng vào da thịt con cá voi khổng lồ, Thiên Xú giờ như một con mồi nằm trên thớt để cho Huyền Trân tha hồ hút sinh khí của hắn dung nạp vào bên trong Thần Thụ.

Với vòng vây siết chặt làm bằng thân cây Thần Thụ, Thiên Xú cố vẫy vùng nhưng không thể nào thoát ra được. Không còn cách nào khác, hắn ta buộc phải giải trừ Biến Thân Hoàng Đạo để tìm cách thoát thân.

Thế nhưng thiên la địa võng Huyền Trân đã chuẩn bị sẵn, chỉ chờ Thiên Xú hiện nguyên hình là nàng sẽ ra tay.



Ngay khi Thiên Xú vừa thu nhỏ lại, hàng loạt cọc gỗ nhọn hoắc từ trên Thần Thụ mọc ra đâm xuyên từ phía vào vị trí của Thiên Xú.

Hắn ta không kịp thời chạy thoát và đã bị xuyên tan xương nát thịt bên trong vòng vây khổng lồ không lối thoát của Huyền Trân.

Một trong hai trận chiến bên ngoài tháp Thông Thiên đã có kết quả, người chiến thắng là Huyền Trân...

Trong khi đó, trận chiến còn lại bên ngoài tháp Thông Thiên giữa Thiên An và Tuyết Mẫn, cả hai đến lúc này vẫn còn chưa làm nóng xong.

Tuyết Mẫn một thân chiến y uy vũ sắc bén, Thiên An áo vải tung bay ngạo khí vang trời, hai chiến binh đang nhìn nhau bằng những ánh mắt chứa đầy sát ý.

- Rốt cuộc thì các ngươi muốn gì khi đến đây? - Tuyết Mẫn nói.

- Câu đó phải để ta hỏi ngươi mới đúng, rốt cuộc các ngươi từ đâu đến và đang cố làm gì ở đây hả? - Thiên An hỏi lại.

- Ta không có nghĩa vụ gì phải nói cho ngươi biết chuyện đó.

- Vậy thì ta cũng chẳng có gì để nói với ngươi, cứ nhào vô đi.

- Được rồi, giỡn với ngươi nãy giờ là quá đủ, chuẩn bị c·hết đi - vừa nói Tuyết Mẫn vừa cấm song kiếm xuống đất và niệm chú - Kết Giới Càn Khôn!

Ngay sau đó, một vòng kết giới màu đỏ phát ra từ vị trí hai thanh kiếm, vòng kết giới này bao trọn cả một khu vực lớn trong bán kính mười tám trượng.



Thiên An nhìn lên trời, một màu đỏ đang bao phủ khắp nơi, nàng hoang mang không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết rằng có vẻ như đây là nơi Tuyết Mẫn sẽ thi triển toàn bộ sức mạnh. Thiên an siết chặt hai con dao, nàng thủ thế nói:

- Cái gì đây? Định chơi trốn tìm à bà thím?

Nghe thấy Thiên An gọi mình là bà thím, Tuyết Mẫn tức giận, nhan sắc của một nữ nhân bị xúc phạm nặng nề, cô quát:

- Ăn nói không biết phép tắc, ngươi đáng c·hết vô cùng.

Nói rồi Tuyết Mẫn rút hai thanh hồng kiếm lên sau đó xong tới với tốc độ cực nhanh chém thẳng mặt Thiên An.

Thiên An đưa dao lên đỡ kiếm, "cheng" một phát kiếm và dao v·a c·hạm, Thiên An cảm nhận lực chém rất mạnh nhưng vẫn chưa có nhiều khác biệt so với lần giao chiến trước, nàng đang không biết rằng cái kết giới này cô ta dựng lên có tác dụng gì.

Rồi Tuyết Mẫn chém tới tấp, Thiên An vội lui ra xa, nàng rút tám mảnh dao ra ném về phía Tuyết Mẫn. Tuyết Mẫn bỗng dừng lại, khom xuống tránh dao đồng thời lấy đà nói:

- Đoạt Mệnh!

Ngay lập tức, Tuyết Mẫn dùng chân đạp đất phóng đi như một tia chớp đâm kiếm thẳng vào người Thiên An. Thiên An nhìn thấy một ánh đỏ lóe lên rồi vụt thẳng vào mắt mình.

Dù Tuyết Mẫn đã rất nhanh, thế nhưng tốc độ này vẫn chưa làm khó được Thiên An, nàng nhanh chóng lách người sang một bên tránh né, đồng thời dùng dao đâm từ trên xuống hướng vào lưng Tuyết Mẫn.

Thế nhưng bỗng nhiên mọi thứ lại trở về thời điểm lúc Tuyết Mẫn đâm kiếm tới trước mặt Thiên An. Thiên An vẫn hành động như cũ đó là lách người sang phải để tránh cú đâm.



Lần này Tuyết Mẫn đã biết được hành động của Thiên An, cô ta đợi khi Thiên An vừa nhúc nhích để lách người thì vội xoay lưỡi kiếm sang phải và chém ngang một phát nhắm vào ngay bụng của Thiên An.

Thiên An trợn tròng hai mắt, không hiểu vì sao đối thủ lại biết được hành động của mình và đột ngột chuyển hướng của đường kiếm.

Dù nàng đã cố gắng dùng Kích Tốc để phi ra thế nhưng mũi kiếm sắc lạnh vẫn lướt ngang cắt vào hông nàng một nhát.

Thiên An vội lui ra xa, nàng khuỵu gối đưa tay vào kiểm tra v·ết t·hương thì may là dù máu có chảy ra nhưng vết chém không sâu lắm.

Thế nhưng có vẻ như có điều gì đó đã xảy ra trong thời khắc cả hai người họ mặt đối mặt với nhau, nó làm nàng khó chịu vô cùng nhưng vẫn chưa biết đó là gì.

Chưa kịp có thời gian để suy nghĩ thì ở trước mắt, Tuyết Mẫn đã lao đến tung một cú chém từ trên xuống dưới thẳng vào mặt Thiên An.

Thiên An suy đoán nếu né đòn thì sẽ có thể bị đọc được hành động, nàng phi thẳng lên giơ dao đỡ lấy thanh kiếm.

Thế nhưng đang lúc dao và kiếm tưởng chừng như sắp va vào nhau thì một lần nữa, thời gian lại quay ngược về một giây trước, khi này kiếm và dao cách nhau khoảng một thước.

Tuyết Mẫn vội đổi hướng không chém xuống mà vung kiếm chếch sang bên cạnh chém một nhát từ phải sang trái vào thẳng bả vai của Thiên An.

Thiên An lại trợn tròng hai mắt, giống như là cô ta biết trước được hành động của nàng mà chuẩn bị sẵn đường kiếm vậy. Và thế là "xoẹt" một phát, lưỡi kiếm đã cứa vào vai trái của Thiên An khiến một lần nữa máu văn tung tóe.

Thiên An vội vàng lui lại, nàng ôm vai ngăn không cho máu tiếp tục chảy ra, lần này do đang trớn chém lên nên nàng đã không kịp trở tay dẫn tới vết chém nhận vào sâu hơn lần trước.

Thiên An nghiến răng ken két, nàng biết chắc chắn rằng đối thủ đang giở trò gì đó, thế nhưng vẫn chưa biết nó là gì, chỉ biết rằng cô ta đọc được hành động của mình và sẽ đột ngột chuyển hướng đường kiếm để t·ấn c·ông vào điểm sơ hở của mình ở thời khắc then chốt trong lúc cả hai mặt đối mặt.

Để tránh tiếp cận và bị đọc suy nghĩ, Thiên An quyết định chuyển sang chiến thuật đánh du kích, nàng phi thân nhảy vào một bụi cây gần đó rồi thi triển bí thuật Thăng Long thành - Ẩn Thân Mất Tâm.

Ở ngoài này, Tuyết Mẫn nhìn thấy Thiên An chui vào bụi, sau đó là một sự yên ắng đến lạ thường, cô vận kiếm đâm vào bụi rậm xem thử thì không thấy động tĩnh gì ở trong đó.