Chương 88: Dao Kiếm Luân Chuyển
Tuyết Mẫn nhìn thấy vậy thì cau mày nói:
- Ngươi cười cái gì?
Thiên An xoay tròn con dao rồi nắm chặt nó đưa lên thụ thế nói:
- Thứ lỗi vì hơi mất lịch sự, chỉ là ta đang hơi vui một xíu thôi đó mà.
Tuyết Mẫn nghiêng đầu, vẫn ánh mắt sát ý nhìn chằm chằm vào Thiên An, cô ta cười khẩy một cái rồi nói:
- Vừa p·há h·oại chuyện của người khác xong thì vui là đúng rồi, bọn Hồng Minh khốn kiếp các ngươi, hôm nay ta sẽ chôn thây từng đứa một tại đây.
Vừa nói cô ta vừa vận khí điều khiển một thanh hồng kiếm bay lên phi thẳng về phía Thiên An. Thiên An vội vã phi thân tránh né rồi cũng phóng một con dao nhắm vào mặt Tuyết Mẫn để đáp trả.
Cô ta phóng thanh kiếm còn lại trên tay ra để chặn lại con dao, đồng thời vận khí điều khiển thanh kiếm ở phía xa chuyển hướng bay đến vị trí của Thiên An ở trên không.
Thiên An cũng ném luôn cây dao còn lại của mình bay ra chặn thanh kiếm ở dưới lao lên. Sau đó Thiên An tiếp đất rồi nhanh chóng chạy về phía con dao còn lại tóm lấy nó chém tới.
Tuyết Mẫn cũng không kém khi cũng đã kịp chạy lại chụp lấy thanh kiếm và tung ra một cú chém đầy uy lực.
Hai bên lúc này đang mặt đối mặt kiếm và dao chém vào nhau, cả hai dằn co qua lại, chẳng ai chịu nhường ai.
Rồi khi đang đối chiên, Thiên An vận khí điều khiển con dao còn lại đang nằm ở phía xa bay tới nhắm thẳng vào mặt Tuyết Mẫn.
Tuyết Mẫn cũng rất nhanh vận kiếm bay ngược trở về đâm thẳng mặt Thiên An. Khi cả dao và kiếm đều đang bay đến chỗ của bọn họ, cả hai vẫn cố sức đứng lại để giằng co, cho đến lúc chỉ còn một thước nữa là dao và kiếm sẽ đâm tới thì cả hai mới chịu buông nhau ra để tránh đòn.
Vừa lui lại thì Thiên An đã móc ra tám mảnh pha lê phóng thẳng về phía Tuyết Mẫn. Tuyết Mẫn cũng không vừa khi vận khí vào kiếm phóng nó bay đi trong không trung đánh tan những mảnh pha lê, sau đó thanh kiếm vẫn tiếp tục bay thẳng về phía Thiên An như vũ bão.
Thế nhưng Thiên An đã nhanh chân chạy đi và phi tới đâm dao từ trên xuống nhắm thẳng vào đầu Tuyết Mẫn. Tuyết Mẫn cũng chẳng phải dễ xơi, cô ta đã rất nhanh thu thanh kiếm còn lại quay về trên tay và chém một phát từ dưới lên.
Lực chém của Tuyết Mẫn cực mạnh, nó khiến cho con dao của Thiên An văn ra khỏi tay nàng. Nhân cơ hội đó, Tuyết Mẫn chém một phát nữa từ trái sang phải nhắm thẳng vào người của Thiên An đang lơ lửng.
Không còn hai con Dao Pha Lê trên tay, những tưởng lần này Thiên An đi chầu ông bà ông vải rồi, nhưng không, nàng đã dùng tốc độ của mình nhanh chóng cuối người xuống và tránh được lưỡi kiếm bay tới trong gang tấc.
Thiên An tiếp đất, nàng ngã người nhún chân lui lại phía sau đồng thời tay phải thu con cao đang nằm dưới đất lên, tay trái móc ta bốn mãnh pha lê quăng vào mặt Tuyết Mẫn.
Tuyết Mẫn thấy vậy liền vội dùng kiếm chém liên hồi đánh bay hết đám pha lê rồi sau đó vận khí điều khiển thanh kiếm ở phía xa quay ngược lại nhắm thẳng vào lưng Thiên An.
Thiên An vội vã thu con dao còn lại về và phi lên không trung tung tránh né thanh kiếm đồng thời tung chiêu Mưa Pha Lê b·ắn h·àng l·oạt mảnh dao về phía Tuyết Mẫn.
Tuyết Mẫn thu hai thanh kiếm về lại trên tay, khi loạt pha lê bay đến, cô ta vung kiếm liên hồi, đường kiếm nhanh thoăn thoắt chém bay bất cứ thứ gì lao tới, chỉ trong phút chốc, đã vô hiệu hóa được tuyệt kỹ của Thiên An.
Chưa dừng lại, ngay khi Thiên An vừa tiếp đất thì ở bên này, Tuyết Mẫn đã lao đến chém cùng lúc hai lưỡi kiếm về phía Thiên An. Thế nhưng với tốc độ của mình, Thiên An dễ dàng lách người tránh đòn sau đó còn có thể phi dao thẳng vào mặt của Tuyết Mẫn.
Nhìn thấy con dao bay tới ở cự ly gần, Tuyết Mẫn thoáng giật mình nhưng cũng kịp thời lách nhẹ cái đầu qua một bên để tránh né, sau đó còn tiện tay vung kiếm chém từ dưới lên nhắm thẳng vào người Thiên An.
Thiên An vội lui lại một nhịp để tránh đòn rồi phi tới đâm dao phía trước, đồng thời điều khiển con dao còn lại bay lên đâm ở phía sau.
Những tưởng lần này Thiên An đã chiếm được tiên cơ trước sau nhưng không, trong lúc Thiên An lao tới, Tuyết Mẫn đã phi lên cao vận khí vào kiếm phóng thẳng nó xuống người Thiên An ở bên dưới.
Thiên An cũng chẳng vừa, nàng chụp lấy con dao đang bay tới rồi phi thân lên cao bay lướt qua thanh kiếm rồi lao thẳng lên đâm vào Tuyết Mẫn.
Tuyết Mẫn ở trên vận khí vào kiếm chém một phát cực mạnh vào dao của Thiên An khiến nàng văn thẳng xuống đất.
Chưa dừng lại, ở bên dưới còn có một thanh kiếm của Tuyết Mẫn phóng ra lúc nãy đang hướng thẳng lên hướng Thiên An đang rơi.
Thiên An đã sớm biết được mánh khóe này của Tuyết Mẫn bởi vì nàng cũng là người dùng nó không ít lần, kiểu gì dao kiếm bay tứ tung một hồi cũng lại hướng vô đầu đối thủ vào một thời khắc bất ngờ nào đó.
Ngay khi vừa rơi xuống thì Thiên An đã quay lại phía sau nhìn và thấy thanh kiếm đang lao tới, nàng nhanh chóng vận khí vào dao phóng thẳng nó xuống để đỡ kiếm, đồng thời quay lên lấy ra tám mảnh dao phóng về phía Tuyết Mẫn.
Tuyết Mẫn ở trên vung kiếm chém ngang một phát đánh bay hết đám pha lê. Ở phía dưới, dao và kiếm đang đối chiến, Thiên An rơi xuống tới thì cầm lấy con dao rồi quẹt ngang một phát khiến thanh kiếm của Tuyết Mẫn bay vuốt lên trời cao.
Sau đó cả hai tiếp đất vừa thu dao và kiếm lại vừa lui ra giữ khoảng cách. Phải nói rằng tốc độ cả hai dành cho trận đấu này là vô cùng cao, hàng loạt chiêu số được tung ra từ nãy đến giờ cũng chỉ mới là một khoảng thời gian nhỏ, có thể thời gian đó chỉ đủ để bên phía Huyền Trân và Thiên Xú tung được hai chiêu là cùng.
Tuyết Mẫn đứng bên này, áo bào tung bay đầy kiêu hãnh, cô ta bẻ cổ răng rắc rồi nói:
- Có vẻ như cách chiến đấu của ta và ngươi có nét tương đồng khá lớn ấy nhỉ? Ta tự hỏi rằng ngươi học lỏm nhanh hay là cố tình bắt chước để có thể đánh cần kèo với ta trong trần này. Nếu cứ cố làm theo ta thì ngươi nên từ bỏ, bởi vì khác biệt về sức mạnh giữa ta và ngươi là thứ không thể xóa bỏ nếu cứ cố bắt chước như vậy.
Thiên An vừa bước đi vừa xoay dao trong lòng bàn tay một cách điêu luyện rồi nói:
- Chừng nào mà ngươi xoay kiếm được như ta xoay dao thì mới có tư cách nói ta học lỏm ngươi. Ta công nhận là cách đánh của ta và ngươi có phần giống nhau, thế nhưng nói ngươi có sức mạnh hơn ta thì thật sự từ nãy đến giờ ta vẫn chưa thấy được điều đó.
Tuyết Mẫn cười nhẹ một cái đầy khinh bỉ rồi nói:
- Nếu ngươi muốn biết khoảng cách chênh lệch như thế nào thì được thôi, ta sẽ chiều theo ý của ngươi.
Vừa nói Tuyết Mẫn vừa nắm lấy áo bào kéo vụt một phát và quăn nó ra phía sau, một bộ chiến y màu đỏ sẫm cực kì oai vũng lộ ra trên người Tuyết Mẫn, cô ta bước tới, hai tay nắm chắc thanh kiếm và nhún chân một phát lập tức phi đi với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tới trước mặt Thiên An rồi vung song kiếm chém tới một cách trực diện.