Chương 107: Cuộc Họp Song Phương
Ngay sau đó, một cuộc họp khẩn đã được diễn ra tại một căn phòng rộng, phía trong phòng có một cái bàn dài mười tám thước, ngồi phía đối diện hai đầu là Trần Phúc và Trần Thanh.
Ngồi ở dãi bên trái bàn là Quản Lý trụ sở Hồng Minh cùng các đội trưởng, còn ở dãy bên phải là quan tri châu, thuộc hạ của lão và các mật thám bên Hình Bộ.
Cuộc họp bắt đầu, lúc này không khí đang rất căng thẳng, đã nửa canh giờ trôi qua mà vẫn chưa ai nói với ai câu gì. Và rồi Trần Thanh đập bàn một cái rầm sau đó chỉ tay về phía Trần Phúc:
- Những người khác thì được, nhưng riêng tên khốn kia thì ta không hợp tác!
Thấy vậy thì Trần Phúc cũng đập bàn một cái rầm rồi chỉ tay về Trần Thanh:
- Có thằng nhóc ác đó thì không có ta!
- Ngươi nói ai là nhóc? - Trần Thanh đứng lên quát to.
- Ta nói ngươi đó, nhóc ác! - Trần Phúc cũng đứng lên vênh mặt đáp.
- Muốn đánh nhau chứ gì? - vừa nói Trần Thanh vừa sấn tới.
- Ngon thì nhào vô! - Trần Phúc cũng bước ra.
Khi cả hai định biến căn phòng này thành chiến trường thì những thành viên hai bên vội vàng lao tới cản hai người lại.
- Thôi mà Tổng quản, tình thế cấp bách, hai người đừng có cãi nhau nữa.
- Chúng tôi lạy Thủ lĩnh, giờ không phải là lúc đánh nhau đâu.
- Hai người nên bỏ qua hiềm khích mà vì Đại Việt đi, trời ơi...
Rồi sau khi cả hai bên ra sức can ngăn thì hai cái đầu nóng đã ngụi lại, bọn họ lúc này mới có thể bắt đầu cuộc họp. Rồi một người đứng lên báo cáo tình hình:
- Vài canh giờ trước, mật báo của Hình Bộ và Hồng Minh đều nhận được tin tức về cuộc gặp giữa ba bên Thế Giới Ngầm, Quân Sáng Thế và ông trùm b·uôn l·ậu biên giới phía Bắc. Chúng ta đều biết rằng, Quân Sáng Thế là một tổ chức phản loạn hoạt động theo hình thức quân sự cực đoan, đúng ra những vấn đề của bọn chúng sẽ do bên q·uân đ·ội giải quyết. Thế nhưng sự việc lần này có liên quan đến Thế Giới Ngầm, một tổ chức t·ội p·hạm nguy hiểm, cùng với đó là sự có mặt của tên trùm Tam Quân. Do đó hai bên Hình Bộ và Hồng Minh quyết định sẽ hợp tác với nhau để cùng giải quyết vấn đề lần này, đó là lý do cuộc họp song phương hôm nay được diễn ra.
- Thế rốt cuộc ba thế lực lớn kia gặp nhau để làm cái gì? - Trần Phúc hỏi.
- Theo thông tin nhận được, hiện giờ căn cứ của Quân Sáng Thế đang ở đâu đó trên lộ Bắc Giang. Bọn chúng đang âm mưu đẩy mạnh việc mở rộng phạm vi hoạt động, và lần này thông qua Thế Giới Ngầm, bọn chúng đã liên lạc được với tên trùm Tam Quân và đặt mua một lượng v·ũ k·hí lớn từ hắn ta.
- Vũ khí ở đâu mà tên Tam Quân có nhiều vậy? - Trần Thanh hỏi.
- Được biết, hắn ta có thâm niên hoạt động b·uôn l·ậu nhiều năm, hắn đã tạo dựng được một chuỗi cung ứng hàng hóa từ trung tâm nước Nguyên chảy dài về biên giới Đại Việt. Việc tìm kiếm những nguồn hàng chất lượng đi kèm với cái giá cực rẻ với hắn là hết sức dễ dàng, việc đó giúp hắn từng bước leo lên vị trí trùm biên giới như hiện tại.
- Thế đã biết được thời gian và địa điểm bọn chúng thực hiện giao dịch chưa? - Trần Phúc hỏi.
Người đó vạch địa đồ ra trải lên bàn dài rồi nói:
- Hiện tại thì vẫn chưa có thông tin gì về địa điểm và thời gian cụ thể. Thế nhưng theo như những suy đoán ban đầu thì với một lượng hàng lớn, phương án vận chuyển của bọn chúng chỉ có thể là đường thủy. Và con đường thủy duy nhất có đủ chiều dày lẫn bề rộng để dễ dàng di chuyển chỉ còn thể là sông Lam, một con sông chảy từ biên giới vào sâu trong đất liền.
- Nếu đã khoanh vùng được địa điểm thì chúng ta chỉ cần tập kết ở dọc sông, đợi khi nào chuyến hàng đi qua thì tóm gọn một mẻ là xong - ông quan tri châu nói.
- Nên nhớ chúng ta không phải là tổ chức quân sự, việc đánh trên sông là vô cùng bất tiện và không mang tính khả thi cao - Trần Phúc đáp.
- Đúng vậy! Phương án tốt nhất là đánh ở điểm bọn chúng tập kết, một mẻ tóm gọn cả lũ - Trần Thanh nói.
- Dù đánh trên bờ thì thuận tiện, thế nhưng đừng quên lần này lực lượng của địch toàn là những tai to mặt lớn, việc tổng t·ấn c·ông e rằng sẽ dẫn tới hao tổn lớn cho chúng ta - quản lý trụ sở Hồng Minh nói.
- Nếu vậy thì tôi đề nghị nên chia ra hai đội, một đội thủy chiến và một đội tác chiến trên cạn - một người khác nói.
- Vừa đánh trên sông vừa đánh trên bờ sao? - cả bọn gật gù.
Rồi người đó nói tiếp:
- Đúng vậy, đội thủy chiến có nhiệm vụ đánh chặng, tìm cách phá hủy chuyến hàng và nếu có cơ hội thì có thể ưu tiên bắt c·hết tên Tam Quân bởi vì chắc chắn hắn ta sẽ có mặt trên chiếc thuyền vận chuyển đó. Còn đội tác chiến trên cạn thì phụ trách đánh úp vào địa điểm giao dịch của bọn chúng, tôi khá chắc rằng những tên cộm cán nhất của hai bên Thế Giới Ngầm và Quân Sáng Thế sẽ tập trung ở đó, thế nên đội này phải là tập hợp những người mạnh nhất của chúng ta.
Nghe xong thì cả bọn gật gù, thế nhưng Trần Thanh lại nói:
- Cũng chưa chắc là trên thuyền không có những kẻ mạnh, chuyến hàng là ưu tiên hàng đầu cần bảo vệ, bọn chúng dễ gì mà để những tên tép riu ở đó.
- Đúng vậy! Chúng ta cần chia đều đội hình, tuy nhiên ưu tiên hàng đầu vẫn là những người có lợi thế chiến đấu trên sông đi đánh chuyến hàng, và nếu như ta không lầm thì ngươi cũng rất khá trong thủy chiến - Trần Phúc vừa nói vừa liếc nhìn qua Trần Thanh.
Trần Thanh im lặng một chốc, sau đó hắn cười khẩy một cái và đáp:
- Cũng thường thôi, nhưng mà giải quyết chuyến hàng thì không thành vấn đề.
- Được! Vậy ta sẽ lo trên cạn! - Trần Phúc nói.
Sau khi cả hai bên gật đầu đồng ý thì một người đứng lên nói:
- Vậy thống nhất Hồng Minh sẽ phụ trách tập kích trên bờ, còn Hình Bộ sẽ xử lý dưới sông. Thời gian sắp tới cả hai bên sẽ trao đổi mật báo với nhau, khi nào có thông tin chính xác về thời gian bọn chúng giao dịch thì chúng ta sẽ hành động, mọi người nhất trí không?
- Nhất trí! - cả bọn đồng thanh.
Sau đó thì hai bên giải tán, ai về nhà nấy. Trương Lĩnh thì cũng những huynh đệ về trụ sở còn Trần Phúc thì tách ra đi một mình.
Nơi chàng đang ở là một dinh trấn lớn của biên giới phía Bắc có tên là Thạch trấn. Nơi đây có nhiệt độ xe lạnh quanh năm, không khí mát mẻ luôn là đặc trưng của vùng này.
Do đây là thời điểm chuyển giao giữa mùa xuân và mùa hè, thế nên hoa cỏ cây cối đua nhau nở rộ lần cuối, chuẩn bị cho mùa thay lá sắp đến.
Nhà cửa ở đây cũng có những nét rất đặc biệt khi ở trước mỗi nhà luôn có một dãy hàng rào được tạo nên bằng việc xếp những hòn đá chồng lên nhau. Hàng rào đá này bao quanh nhà và thường không cao lắm, chỉ tầm ngang vai người lớn.
Đứng từ ngoài nhìn vào có thể dễ dàng thấy được trước nhà luôn có một khoảng sân rộng, thi thoảng có vài con gà, con lợn chạy lon ton trong sân.
Vào bên trong nữa, là những ngôi nhà tường đất vàng ơm cùng mái ngói xám lởm chởm vài vết rêu đen của người dân.
Rồi phía xa xa nữa là những ngọn núi cao sừng sững mộc lên ngay phía sau những dãy nhà dân, phía cao cao còn có thêm vài đám mây trắng bay là đà. Tất cả tạo nên một bức tranh đơn sơ nhưng vô cùng tuyệt mỹ nơi địa đầu tổ quốc.
Bước đi trên những con đường đá rộng khoảng ba thước, uốn lượn lên xuống theo địa hình đồi núi, Trần Phúc vừa đi vừa suy tính đủ đường cho chiến dịch lần này.