Nhiễm Bạch gật đầu, nụ cười phát ra càng thêm thuần lương đáng yêu:
"Đúng, chị dâu, chúng ta là bạn tốt, nếu anh trai có chuyện gì, em nhất định sẽ nói cho chị."
Trong lòng Mạc U Anh như nở hoa, thiên kim được Tô gia sủng ái nhất còn không phải bị cô ta đùa bỡn trong lòng bàn tay sao, bởi vì lo lắng Tô Dạ Hiên bị người phụ nữ kia câu hồn, Mạc U Anh có chút nóng nảy, lông mi cũng mang mấy phần bực bội:
"Vậy được, Bạch Bạch, chị đi trước, về sau nếu như anh trai của em có chuyện gì, liên lạc với chị nhé."
Nhiễm Bạch mười phần khéo hiểu lòng người nói:
"Chị yên tâm đi, nếu là có chuyện gì em sẽ liên lạc với chị."
Mạc U Anh biểu thị tự mình biết, sau đó bước chân vội vã rời đi.
Nhiễm Bạch nhìn bóng lưng của Mạc U Anh đi xa, nhếch miệng lên, có vẻ hơi tà khí tùy ý.
Phong Lạc nhìn thấy Nhiễm Bạch cười, muốn mở miệng nói chuyện miệng, lại cố gắng im lặng, nó chỉ cần phụ trách xem kịch là được rồi.
Nhiễm Bạch quang minh chính đại đi tới bên trong toàn soạn Quang Minh, nói với một phóng viên:
"Khách sạn Phỉ Ngu, phòng 1003, có tin tức quan trọng, chỉ cần đi đào tin tức, nhiệt độ tuần này sẽ trực tiếp hất bay những công ty kia gấp mấy trăm lần."
Người phóng viên này nghe lời Nhiễm Bạch, trong mắt có chút trống rỗng vô thần, tự lẩm bẩm nói:
"Khách sạn Phỉ Ngu, phòng 1003. Khách sạn Phỉ Ngu, phòng 1003."
Nhiễm Bạch thấy thế, trong mắt xẹt qua vẻ mặt hài lòng, quay người rời đi.
Ngay tại khi Nhiễm Bạch rời đi, trong mắt phóng viên kia đột nhiên tràn ngập ánh sáng, la lớn:
"Đi mau, khách sạn Phỉ Ngu, phòng 1003 có tin tức cực kỳ quan trọng!"
Những phóng viên khác nghe nói như thế, như ong vỡ tổ chạy ra ngoài cửa.
Mà sự xuất hiện hay rời đi của Nhiễm Bạch lại không có bất kì ai chú ý tới.
Nếu như giờ phút này điều tra camera giám sát, liền sẽ phát hiện, bên trong camera, không có một ai. Phảng phất như Nhiễm Bạch xuất hiện chỉ là ảo giác.
Nhiễm Bạch trực tiếp đi thả tin tức cho tất cả những toà soạn xung qua h, thế là, liền có một cảnh tượng xưa nay chưa từng có.
Tất cả mọi người, tất cả xe, mục đích đều là khách sạn.
Tất cả người qua đường lấy làm kinh hãi, hôm nay là ngày gì, chẳng lẽ khách sạn Phỉ Ngu có hoạt động đặc biệt nào hay sao, nghĩ đến như thế, những cái người không biết chuyện cũng đi theo đến khách sạn Phỉ Ngu.
Tiếp tân của khách sạn Phỉ Ngu nhìn thấy những chấm đen nhỏ nơi xa như ong vỡ tổ thì co quắp khóe miệng, đây là cái gì? Tiến gần hơn nhìn mới thấy, toàn bộ đều là phóng viên!
Nhân viên lễ tân cũng không giật mình, bởi vì, trong khách sạn thường xuyên sẽ có phóng viên đến. Nhưng mà lần này...
Nhân viên lễ tân hiện lên bối rối, có nhiều người như vậy! Hẳn là cô ta bị hoa mắt đi. Có lẽ bọn hắn không phải đến khách sạn.
Nhưng khi tất cả người bắn vọt vào khách sạn, tia may mắn cuối cùng của nhân viên lễ tân vỡ vụn.
Mặc dù bảo vệ ngoài của có giá trị vũ lực cao, nhưng cũng không chịu nổi nhiều người như thế, chỉ chốc lát sau liền có thật nhiều người xông vào khách sạn.
Những người khác nhìn thấy, càng gấp đến đỏ mắt, bọn họ cũng đều biết tin tức có tính bạo tạc, chỉ cần bọn họ đạt được, liền có thể được tăng lương!
Nhưng ai cũng không biết, cái tin tức này là do ai nói ra.
Tất cả mọi người giống như không muốn sống xông vào bên trong.
Đối với những người bảo vệ kia, chẳng khác nào người cản đường thăng tiến của bọn họ, căn bản không thủ hạ lưu tình.
Bảo vệ thấy thế, bất đắc dĩ từ len lách chạy ra ngoài, bọn hắn cũng không phải đến liều mạng, huống hồ rõ ràng là ngăn không được! Trên người bọn họ đều bị thương!
Vì tiền, đem mạng của mình ra, ai sẽ làm chuyện ngu xuẩn như vậy chứ.
Không có bảo vệ ngăn cản, tất cả mọi người vọt vào. Điên cuồng muốn thu hoạch tin tức.
Tất cả người trong khách sạn nhìn thấy loại cảnh tượng này, liền vội đóng cửa không đi ra, trong lòng suy nghĩ, tính bảo an của khách sạn này cũng quá kém, không được, nhìn về sau không thể ở đây chơi.